Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 109: Chỉ có bốn tên, chắc là có thể giải quyết được!

Ở khu phố phía bắc.
Bên trong một cái địa đạo dưới hố sâu mười mấy mét.
Dương Phóng vốn còn đang tu luyện đao pháp thì đột nhiên dừng lại, sắc mặt thay đổi, hắn vội vàng vểnh tai hướng ra bên ngoài để nghe ngóng.
Nào là tiếng kêu thảm thiết, nào là tiếng cầu xin tha thứ, nào là tiếng cười to một cách điên cuồng, nào là tiếng phá cửa, đủ các loại thứ tiếng động pha trộn lẫn vào nhau.
"Đám người kia đã bắt đầu động thủ rồi sao?"
"Bắt đầu Huyết tế rồi?"
Dương Phóng giật mình trong lòng.
Đáng chết!
Hắn thầm mắng một câu, vội vàng bắt đầu cất kim châm tẩm độc, độc tiêu, tất cả những thứ cần thiết hắn đã chuẩn bị để ở trong phòng cất vào bên trong người, sau đó thì cầm lấy mặt nạ, đeo ở trên mặt, tay thì cầm trường kiếm lên, tập trung toàn bộ tinh thần lên để đề phòng.
Hắn không cảm thấy việc bản thân mình cứ một mực trốn ở dưới lòng đất này là có thể sống sót được.
Trước đó lúc còn ở thế giới hiện thực, Tử Nhật Đông Lai từng có nói, ngay cả khi trốn ở bên dưới lòng đất thì người của Hắc Long quân, Bạch Nguyệt lâu vẫn có thể phát hiện ra được.
Huống hồ bây giờ cũng không phải chỉ có một mình hắn là đào hố trốn.
Khoảng thời gian trước đó, trong nơi định cư này đã có rất nhiều người học được cách đào hố, chuyện này, đám người tới từ bên ngoài kia chắc chắn chũng đã biết được rồi.
Dương Phóng để cho tiện việc động thủ, lập tức leo dọc theo dây thừng mà trèo lên, trốn ở cửa lối xuống hố.
Như vậy một khi có người mở nắp đậy trên hố ra, hắn là có thể thoát ra ngay lập tức đồng thời còn có thể ra tay trước.
Vào lúc này.
Tiếng kêu thảm thiết, tiếng cười to một cách điên cuồng, đủ các loại thứ tiếng động vẫn đang truyền đến liên tục không ngừng.
Nơi xa càng là truyền đến từng tiếng vó ngựa nặng nề, rung động ầm ầm, giống như người có mặt ở khắp mọi nơi.
Không chỉ là người của Hắc Long quân và còn có người của các môn phái lớn khác nữa đều đang động thủ.
Ngoài ra còn có rất nhiều tán tu, cũng đều đang nhân lúc loạn mà cướp sạch.
Dương Phóng trốn ở dưới hố, quả thực hắn có loại cảm giác một ngày dài như bằng một năm vậy.
Hắn không rõ đám người bên ngoài kia đến cuối cùng cần phải giết bao nhiêu người.
Nhưng nơi định cư này tổng cộng có tới bảy tám vạn người, một mực giết người, không mất thời gian mấy ngày thì làm sao có thể giết hết được?
Răng rắc!
Đột nhiên, cửa lớn của cửa hàng thuốc đột nhiên bị người đạp mạnh mở tung ra.
Sau đó là truyền tới từng tiếng bước chân hỗn loạn.
"Lục soát nhanh, nơi này là cửa hàng thuốc, chắc chắn sẽ có bạc!"
"Chú ý địa đạo (hố), đề phòng có người trốn trong địa đạo!"
Từng tiếng hò hét vang lên từ trong sân.
Tiếng bước chân hỗn loạn chạy về phía sảnh sau, kèm theo đó là những tiếng răng rắc, hết cửa phòng này đến cửa phòng khác liên tục bị đá hai ba lần đá văng ra.
Ngoài ra còn có âm thanh của một chiếc tủ bị lật đổ.
Hiển nhiển, đám người này cực kỳ có kinh nghiệm, không muốn buông tha bất kỳ một cái ngóc ngách nào.
Dương Phóng ở lối vào địa đạo, hai mắt lạnh lùng, có thể nghe được rõ ràng tiếng bước chân của bọn họ.
Một tên, hai tên, ba tên, bốn tên.
Đang ở càng ngày càng gần!
"Chỉ có bốn tên, chắc là có thể giải quyết được!"
Dương Phóng thầm nghĩ.
Hiện tại hắn là Ngũ Phẩm trung hậu kỳ, kẻ tài cao rơi vào áp bách thì gan cũng lớn hơn, không còn nhát gan như trước đó nữa.
Răng rắc!
Bỗng nhiên, tấm ván gỗ che đậy lối vào địa đạo đột nhiên được hắn đẩy ra, phát ra tiếng trầm đục.
Thân thể Dương Phóng trong lúc đó từ bên trong lao ra khỏi địa đạo, hóa thành bóng đen, nhanh chóng lao về phía phương hướng bóng người có khoảng cách gần với hắn nhất.
"Có người!"
Sắc mặt người kia lập tức thay đổi, vội vàng quay đầu lại.
Nhưng đáng tiếc thế kiếm của Dương Phóng quả thực quá nhanh.
Gần như ở vào lúc hắn vừa mới quay đầu lại thì trường kiếm cũng đã xẹt qua cổ của hắn rồi, phốc một tiếng, máu tươi bắn tung tóe, một cái đầu lâu bay ra ngoài.
Vẻ mặt của ba người còn lại thay đổi, bọn họ lập tức hét lên tiếng kinh ngạc rồi lao về phía Dương Phóng.
Phốc phốc phốc phốc!
Dương Phóng vung tay lên chính là lượng lớn cây kim châm tẩm độc bay ra, cố gắng giải quyết chiến đấu bằng tốc độ nhanh nhất, để ngăn chặn kẻ địch càng ngày càng nhiều.
Lông tơ ba người kia dựng đứng lên, vội vàng vung vẩy vũ khí trong tay, nhanh chóng ngăn cản, phát ra tiếng kêu đinh đinh đương đương.
Nhưng Dương Phóng hóa thành bóng đêm, thân thể sớm đã áp sát đến gần.
Phốc phốc phốc!
Liên tục ba kiếm đảo qua nhanh như thiểm điện.
Ba bóng người kia cả ba tất cả đều che lấy cái cổ của mình, mặt mũi lộ vẻ vô cùng hoảng sợ, cảm nhận được cơn đau nhức vô cùng kịch liệt truyền đến, phía trước nhanh chóng biến thành màu đen rồi thân thể hướng ngã nhoài xuống đất.
Đây là ... kẻ nào?
Kiếm thật nhanh!
Bọn họ cho đến chết cũng không dám tin tưởng, trong cái cửa hàng thuốc này vậy mà còn che dấu một cao thủ như thế?
Bọn họ đều là Tứ phẩm a!
Phù phù! Phù phù! Phù phù!
Ba bộ thi thể gần như cùng lúc ngã xuống đất
Động tác của Dương Phóng cực nhanh, ở sau khi bốn người này vừa chết thì hắn nhanh chóng kéo thi thể của bọn họ ném vào trong hố, sau đó cũng lập tức nhảy xuống bên dưới địa đạo, nhanh chóng sờ tới sờ lui lục soát trên thân thể của bốn người này.
Một lát sau, lại là bốn khối Tịch Tà ngọc, mấy chục lượng bạc vào tay.
"Tình huống không ổn, vừa rồi máu tươi bay ra, nhuộm đỏ cả gian phòng, trong thời gian ngắn có lẽ khó có thể thu dọn sạch sẽ!"
Dương Phóng thầm nghĩ.
Một khi có đợt kẻ địch tiếp theo xuất hiện, nhìn thấy mặt đất có nhiều vết máu, hắn ở đây vẫn là khó tránh khỏi bị bại lộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận