Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1041 - Đêm nay chắc là có thể trở về



Chương 1041 - Đêm nay chắc là có thể trở về




Lúc này, đạo nhân ở bên ngoài điện cùng với ba người người đàn ông trung niên vừa mới rời đi không lâu, tất cả đều phản ứng lại, vội vàng lao vào trong đại điện đổ nát.
Đặc biệt là lão đạo kia, nội tâm khiếp sợ, càng là không thể nói rõ.
Đó là Thần chủng?
Chỗ cứ điểm ẩn tàng này của bọn họ thế mà có giấu Thần chủng?
Ngay khi hắn vừa mới chạy đến đằng sau đại điện, Dương Phóng cũng đã khôi phục lại sau trạng thái dung hợp ngắn ngủi, thân thể lóe lên, giống như mơ hồ, trong nháy mắt lao về phía nơi xa.
"Người nào? Chạy đi đâu?"
Lão đạo kinh sợ hét lớn, trong tay đột nhiên vung ra vô số phấn độc và khí độc.
Lĩnh vực thiên về độc của bản thân cũng được vận chuyển tới cực hạn.
Lĩnh vực màu xanh không có hình thù gì nhanh chóng đuổi theo về phía thân thể của Dương Phóng, với ý đồ giữ thân thể Dương Phóng lại, những nơi đi qua, không gian giống như gặp phải ăn mòn.
Đá vụn, mảnh ngói, thực vật, lá cây, tất cả đều bắt đầu bị ăn mòn, bốc lên bọt khí kịch độc.
Tuy nhiên lĩnh vực của hắn vừa mới lan ra thì đã bắt đầu tự động tiêu tán ở bên ngoài thân thể Dương Phóng.
Thân thể Dương Phóng mơ hồ mà mông lung, như thể biến thành một vực thẳm bí ẩn và sâu thẳm.
Lĩnh vực của lão đạo tu vi Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê không có một chút tác dụng nào.
Tất cả lĩnh vực tiêu tán nhanh chóng ở bên ngoài thân thể Dương Phóng, xoẹt xoẹt rung động, bị hấp thu tự động, không mang đến một chút tác dụng nào.
Thân thể Dương Phóng lấp lóe liên tục, trong nháy mắt đã hoàn toàn dung nhập vào bóng tối, không còn chút tung tích nào mà lần theo.
Lão đạo thầm giật mình, lộ ra vẻ hoảng sợ.
Ở ngay khoảnh khắc lĩnh vực của bản thân bị đối phương hút, hắn lập tức nhận ra khoảng cách rất lớn giữa hai bên, vội vàng nhanh chóng dừng lại, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, trong lòng dao động.
"Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê?"
Đó tuyệt đối là tồn tại kinh khủng Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê.
Lĩnh vực thiên độc của chính mình, vậy mà ngay cả tư cách làm ảnh hưởng đến đối phương cũng không có.
Nếu như dám tiếp tục đuổi theo, vậy chắc chắn sẽ chết vô cùng thê thảm.
Ở lão đạo vừa mới dừng lại, sau lưng đã truyền tới động tĩnh yếu ớt, nhóm ba người đàn ông trung niên rời đi trước đó cũng nhanh chóng đuổi theo, tàn ảnh hiện lên, nhanh chóng xuất hiện ở gần lão đạo.
"Thần chủng, vừa rồi là Thần chủng xuất hiện phải không?"
Người đàn ông trung niên kinh ngạc hỏi.
"Là Thần chủng xuất hiện, có điều thực lực của đối phương rất đáng sợ, lĩnh vực của lão đạo vừa mới lan ra thì lại bị đối phương hấp thu tất cả, không thể tưởng tượng nổi, thật khó có thể tin."
Lão đạo kia thì thào nói, giống như vẫn chưa phản ứng lại từ sau lúc khiếp sợ.
Thủ đoạn cùng loại như vậy, hắn còn chưa bao giờ gặp phải.
Đây là tồn tại cỡ nào?
"Cái gì? Ngươi không giữ được đối phương ở lại?"
Người đàn ông trung niên biến sắc, nói: "Cuộc nói chuyện của chúng ta trước đó, hơn phân nửa đã bị đối phương nghe được toàn bộ."
Lão đạo cũng đột nhiên phản ứng lại, trong lòng càng kinh hãi hơn.
Không ổn!
Nếu như chuyện vừa rồi bị tiết lộ, không cần biết là đối với Thiên Độc sơn hay là đối với bên Ma môn đều có bất lợi cực lớn.
"Lão đạo ta lập tức trở về núi, báo cáo với Sơn chủ."
Lão đạo vội vàng nói.
"Đáng chết, việc này xuất hiện ở khu vực Thiên Độc sơn các ngươi, các ngươi nhất định phải cho chúng ta một câu trả lời thích hợp, nếu như chuyện cũ còn làm không xong, Ma quân sẽ không còn khách khí với các ngươi!"
Người đàn ông trung niên tức giận nói.
"Việc này cũng không thể trách Thiên Độc sơn chúng ta hoàn toàn, là các ngươi ồn ào nhiều lần, lão đạo đã nhắc nhở tai vách mạch rừng rồi, là các ngươi hết lần này tới lần khác không nghe."
Lão đạo tức giận nói.
···
Sâu trong bóng tối.
Dương Phóng đạt được Thần chủng, tốc độ cực nhanh, nhoáng một cái nhanh chóng lao về phía nơi xa, cũng không có bất kỳ ý định xuất thủ diệt khẩu nào.
Dù sao đối phương không nhìn thấy chân dung của hắn.
Cũng không biết lai lịch của hắn.
Hắn đạt được Thần chủng là đi, không đáng bởi vậy mà đắc tội Thiên Độc sơn hoặc Ma môn thần bí kia.
Một hơi lập tức lao nhanh tới khoảng gần nửa đêm.
Cho tới sáng sớm ngày hôm sau khi mặt trời mọc.
Dương Phóng cuối cùng mới dừng lại.
Hắn tìm được một cái hang động trong núi, chui vào trong đó, bắt đầu nghỉ ngơi một chút.
"Đêm nay chắc là có thể chính thức trở về."
Dương Phóng ngồi xếp bằng ở nơi này, suy nghĩ về chuyện trở về, nhìn thoáng qua cổ tay trái.
Thời gian trở về sắp tới, hắn không định lập tức trở về Xuân Thu thành, để phòng phát sinh những biến cố khác về thời gian.
Hôm nay tạm thời bế quan ở đây thì tốt hơn.
Chờ tới lần xuyên không tiếp theo hẵng chạy trở về Xuân Thu thành.
Thuận tiện có thể nhân lúc này nghiên cứu cẩn thận Nguyên Tâm Thần chủng vừa mới đạt được này một chút.
Hắn có loại trực giác, một khi dung nhập viên Thần chủng này vào Tứ Vực Luân hồi, thực lực của hắn chắc chắn sẽ còn tiếp tục tăng vọt.
Ngoài ra cũng có thể nghiên cứu chức năng ẩn tàng của Ngũ Đại Thần chủng.
Tuy rằng vào thời điểm mỗi một cái Thần chủng xuất thế, về sau đều sẽ hiển hiện chữ viết, giới thiệu chức năng.
Nhưng chỉ có chức năng chính của nó.
Ngoài ra còn có một số chức năng ẩn cũng rất hữu ích.
Nếu như khai phát từng cái một vậy chắc chắn sẽ có rất nhiều chỗ tốt.
Sau khi Dương Phóng nghỉ ngơi được một lát, lập tức bắt đầu thử nghiệm ở trong hang động.
···
Thời gian trôi qua từng chút một.
Chớp mắt đã qua nửa ngày.
P/S: Ta thích nào ... chương 6



Bạn cần đăng nhập để bình luận