Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1075 - Bí thuật Nhân Quả?



Chương 1075 - Bí thuật Nhân Quả?




Phốc phốc!
Máu tươi bắn tung tóe, nhuyễn kiếm màu tím xuyên thấu xương mà qua, xuyên qua mi tâm, lực lượng chấn động lập tức chấn não hải đối phương nhão nhợt, tai mắt mũi miệng tất cả đều chảy ra máu tươi, thi thể bay ngược, chết không nhắm mắt.
Bốn người còn lại bên kia, tất cả cũng đều động thủ nhanh chóng.
Liên tục giải quyết từng tên cường giả lao tới, đánh cho thi thể bay tứ tung, vô cùng thê thảm.
"Vân Nhược, đi!"
Đột nhiên, sâu trong ngôi miếu truyền đến một tiếng quát già nua chói tai.
Liên tục có ba bóng người che chở lấy một thanh niên trẻ tuổi, lập tức đạp nát bức tường, nhanh chóng lau về phía sau núi.
Sau đó thì ầm một tiếng, bên trong một công trình kiến trúc, bộc phát ra khí tức kinh khủng, trùng trùng điệp điệp, giống như sóng lớn cuồng nộ, cuốn lấy phiến đá trên mặt đất rung động rầm rầm, bay múa lung tung.
Một lão giả tóc bạc thân thể to lớn mạnh mẽ, để chùm râu ngắn lập tức lao ra từ bên trong một cỗ công trình kiến trúc, khí tức quanh người vô cùng đáng sợ, lĩnh vực bộc phát, lập tức tạo thành cảm giác đất trời tối tăm.
Vừa lên tới, lĩnh vực khổng lồ đã bao trùm lấy năm người Dương Phóng, Thượng Quan Sách, Trương Huyền Cảm, Trương Vô Tâm, Trích Tinh lão quái vào bên trong.
Lĩnh vực của hắn vô cùng đáng sợ, trong khoảnh khắc bao phủ năm người này, thần sắc năm người không thể không lập tức thay đổi, trong nháy mắt cảm nhận được áp lực lớn khó tả.
Sau đó ở trong tầm mắt của bọn họ, lập tức hiện lên từng cơn từng cơn gió lốc màu vàng quỷ dị khó lường, sau đó trong lòng đất lại chảy ra nước màu vàng, mùi thi thể tràn ngập không khí, khí tức gay mũi, vô số thi thể ở bên trong được dùng nước màu vàng chảy ra mà cuốn theo, thối rữa trắng bệch, quá kinh khủng khi nhìn vào.
Tình cảnh như vậy, không biết là thực hay còn là giả.
Tuy nhiên khí tức hôi thôi nồng đậm lại làm cho năm người cùng nhau nín thở, trong lòng rung động, toàn lực vận chuyển chân khí để chống lại.
Sưu! Sưu! Sưu!
Lão giả thân thể to lớn mạnh mẽ kia ở sau khi thi triển ra lĩnh vực, đột nhiên nhanh chân lao về phía trước, giống như súc địa thành thốn, tất cả sóng nước màu vàng và gió lốc màu vàng trong toàn bộ lĩnh vực đều hội tụ về phía thân thể của hắn.
Hắn giống như đang lướt sóng tiến tới.
Liên tục bước ra ba bước đã đến rất gần với năm người.
Trong khoảnh khắc đến gần, thân thể của hắn bắt đầu nhanh chóng xuất hiện thay đổi khác thường, xương khớp toàn thân phát ra tiếng răng rắc rõ ràng, bắt đầu từng tấc từng tấc cao lên, bành trướng.
Sau đó một cỗ điềm gở nồng đậm và lạnh lẽo nhanh chóng bộc phát ra từ trên người của hắn, sau đó nhiều đám lông màu đen hiện ra, trong miệng mọc ra những chiếc răng nanh sắc nhọn.
Cả người hoàn toàn thay đổi.
Trong nháy mắt biến thành độ cao ba bốn mét, còn đang trong quá trình tiếp tục tăng vọt.
"Không tốt, hắn muốn đột phá đến một bước cuối cùng, nhanh ngăn cản hắn lại!"
Thánh Mẫu - Trương Vong Tâm mở miệng hét lớn.
Đám người Dương Phóng đều lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Nhưng vào lúc này!
Hưu!
Một sợi chỉ bạc kỳ dị từ chỗ Quách Vinh trong nháy mắt bộc phát ra, tốc độ nhanh đến mức dường như là duy nhất trong thiên địa, lại giống như đột nhiên phân chia thiên địa từ một thành hai.
Dây nhỏ màu bạc lờ mờ lúc ẩn lúc hiện làm cho người khó mà nắm giữ, trong nháy mắt xuyên qua cơ thể lão giả thân hình to lớn vạm vỡ đang trong trạng thái biến dị.
Phốc phốc!
Thân thể lão giả đang trong trạng thái biến dị đột nhiên dừng lại, phun ra một búng máu, trên dưới toàn thân giống như thoát hơi, vốn đang cao khoảng bốn năm mét thì giờ đây bắt đầu thu nhỏ một cách nhanh chóng, bộ lông màu đen dày đặc trên người vào răng nhanh sắc bén cũng nhanh chóng rút về ...
Đảo mắt cái hóa trở về nguyên dạng.
Sắc mặt ngốc trệ, thất khiếu chảy máu, thân thể không động đậy, giống như bức tượng.
"Thật ... thật nhanh ..."
Lão giả thân hình cao to vạm vỡ lẩm bẩm, thân thể ngửa đầu ngã quỵ, bịch một tiếng, đổ xuống đất nhấc lên tro bụi nồng đậm.
Lực lượng lĩnh vực quỷ dị bao phủ xung quanh ngay lập tức bị tiêu tán hết thảy.
Khôi phục trở lại như lúc ban đầu một lần nữa.
Tất cả đám người Dương Phóng đều thầm giật mình, vội vàng nhanh chóng quay đầu nhìn về phía Quách Vinh.
Đặc biệt là bốn người Trích Tinh lão tiên, Trương Vong Tâm, Thượng Quan Sách càng kinh ngạc hơn, tóc gáy dựng đứng lên.
Một kích miểu sát!
Làm sao có thể!
Phốc phốc!
Đột nhiên, sắc mặt Quách Vinh cũng trắng nhợt, phun ra một búng máu, thân thể lảo đảo, lập tức quỳ rạp xuống đất, hai lòng bàn tay nhanh chóng chống đỡ trên mặt đất, không tự chủ được run rẩy.
"Minh chủ!"
Thân thể năm người Dương Phóng lóe lên, ngay lập tức xuất hiện ở trước mặt Quách Vinh, vội vàng đỡ Quách Vinh lên.
Đám người Trích Tinh lão tiên cũng nhanh chóng lấy đan dược chữa thương ra đưa cho Quách Vinh ăn vào.
"Ta dùng chính là bí thuật Nhân Quả, chuyển dời nhân quả của đối phương vào trên người của ta, sau đó một kích giết chết, đả thương địch thủ thì phải tổn thương mình trước, không cần phải kinh ngạc."
Giọng nói chật vật của Quách Vinh đột nhiên vang lên trong đầu của Dương Phóng, chủ động truyền âm, giải thích mọi chuyện vừa rồi.
Bí thuật Nhân Quả?
Dương Phóng trong lòng ngưng trọng lại.
"Còn có một đám dư nghiệt chạy trốn, do ngươi đuổi theo, ngoài ra, trong thành trước đó cũng còn có một đám người được ta cố tình thả đi, vì chính là để hốt gọn một mẻ, đoán chừng đám người kia cũng nên đến đây, ngươi chạy tới chắc hẳn cũng có thể giải quyết luôn được, hoàn thành việc này có thể đèn bù khuyết điểm trước đó của ngươi, như vậy bốn thế lực lớn sẽ không tiếp tục nhằm vào ngươi nữa!"
P/S: Ta thích nào ... chương 4



Bạn cần đăng nhập để bình luận