Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 771 - Con quái vật vừa rồi là gì?



Chương 771 - Con quái vật vừa rồi là gì?




Chỉ không biết người này là số mấy?
Hai mắt Dương Phóng chớp động, giống như đột nhiên nhìn thấy hy vọng nào đó vậy.
Nếu như liên hệ được với đối phương, để cho đối phương giúp mình trà trộn vào tổng bộ của Lục Phiến môn, như vậy là có thể nhân lúc trời tối lặng lẽ lấy Thần chủng đi, có thể giảm đi rất nhiều biến cố.
Hắn cắm đầu ăn cơm, quay người rời đi.
···
Đêm khuya.
Vầng trăng bạc treo cao, bao phủ núi non và đồng bằng.
Trong thiên địa mơ hồ có sương trắng hiển hiện.
Bên trong một vọng lâu.
Dương Phóng trên người mặc huyền bào màu đen, đầu đội mặt nạ màu trắng không mặt mũi, đang lẳng lặng chờ đợi, sau khi cơm nước xong xuôi, hắn thông qua phương thức đặc biệt liên hệ với số một.
Măt thấy trăng treo giữa trời, đã qua hơn nửa đêm.
Đột nhiên, nơi xa truyền đến động tĩnh nhỏ bé, một bóng người màu đen ẩn hiện ở trên một ngọn cây, khó dò khó bắt, lặng lẽ rơi về phía bên này.
"Có chuyện gì gấp gáp mà tìm ta như vậy?"
Số một vừa hạ xuống thì mở miệng hỏi thăm.
"Ta muốn biết ở bên trong tổng bộ của Lục Phiến môn có thành viên của chúng ta hay không, nếu như ta muốn ủy thác đối phương làm một số việc, không biết ngươi có thể liên lạc giúp ta một chút hay không."
Dương Phóng mở miệng nói.
"Quả thực có thành viên của chúng ta, số sáu chính là người của tổng bộ Lục Phiến môn, lần trước hắn thiếu chút nữa chết dưới tay Thương Khung Thần cung, là ta cứu được hắn."
Số một trả lời.
"Vậy là tốt rồi, ngươi có thể liên lạc với hắn giúp ta một chút hay không?"
Dương Phóng nói.
"Liên hệ tự nhiên không thành vấn đề, có điều, theo ta được biết, gần đây Hoàng thành có hơi không được ổn định phải không? Ngươi liên hệ số sáu là muốn điều tra động tĩnh trong Hoàng thành sao?"
Số một hoài nghi.
"Đúng vậy, không biết nguyên do rõ ràng, tâm ta bất an."
Dương Phóng mở miệng nói, cũng không nói cho đối phương biết mục đích thực sự của mình.
"Gần đây có rất nhiều cao thủ tập trung về đây, tựa hồ phát hiện cái gì, nhưng lại tựa hồ cái gì cũng không phát hiện, nếu như tùy tiện điều tra, nếu như ngươi điều tra tùy tiện thì coi chừng rơi vào trong vòng xoáy."
Số một nhắc nhở.
"Yên tâm, ta biết phải làm sao."
Dương Phóng mở miệng nói.
"Vậy là được rồi, ta sẽ nhanh chóng liên hệ giúp ngươi, đúng rồi, chuyện luyện đan sao rồi, ngươi giải quyết được chưa?"
Số một hỏi thăm lần nữa.
"Đã giải quyết, còn phải nhờ lời giới thiệu của ngươi."
"Ừm."
Số một khẽ gật đầu, cũng không ở lại lâu, thân ảnh lại nhanh chóng biến mất ở nơi này.
Dương Phóng nhìn thoáng qua bốn phía xung quanh, sau khi không cảm nhận được có sự khác thường nào thì cũng không chờ lâu nữa, thân thể lóe lên, nhanh chóng rời đi.
Nếu có thể dựng vào đường dây của số sáu này, chuyện sẽ trở nên vô cùng đơn giản.
···
Trở về từ ngoài thành, Dương Phóng thu liễm khí tức trên người lại, ống tay áo xắn lên, cả người giống như hòa làm một thể với bóng tối, vụt qua trong bóng tối của đường phố, lao về phía nơi ở.
Ngay khi hắn vừa băng qua một vài con phố, hắn đột nhiên cảm thấy có gì đó và đột ngột quay lại.
Chỉ thấy một bóng người lao ra từ một con hẻm tối, khí tức trên người vô cùng hỗn loạn, kinh tâm động phách, giống như mãnh thú bị thương vậy, hoảng hốt mà chạy bừa.
"Cứu ta, cứu ... a!"
Một câu nói của hắn còn chưa xong thì đột nhiên phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, vô cùng điếc tai, giống như là thống khổ cực độ, sắc mặt đều nhanh chóng vặn vẹo lại với nhau.
Sau đó, toàn bộ thân hình giống như bị thổi phồng mà phồng lên vậy, xoạc xoạc rung động, quần áo trên người rách toang, nhiều đám bộ lông màu đen quỷ dị nhanh chóng chui ra từ trên người của hắn.
Chỉ trong nháy mắt đã thay đổi hình dạng!
Từ một người bình thường, trong nháy mắt biến thành quái vật khổng lồ mọc đầy lông đen cao hơn bốn mét, ngay cả một đôi ánh mắt của hắn cũng chuyển sang màu đỏ tươi.
Sau khi cảm nhận được thân thể của Dương Phóng, hắn gào thét một tiếng, giống như đã đánh mất lý trí, thân thể khủng khiếp lập tức nhanh chóng lao về phía phương hướng của Dương Phóng, đi tới chính là một vuốt hung hăng về phía Dương Phóng, tạo ra một luồng gió rít chói tai.
Dương Phóng giật mình, không thể tưởng tượng nổi.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, vội vàng trốn tránh một cách nhanh chóng, đồng thời trường kiếm ra khỏi vỏ, nhanh như thiểm điện.
Chỉ có điều thực lực quái vật này dường như cũng không cao.
Phịch một tiếng, máu tươi bắn tung tóe rơi rụng, bị một chiêu của Dương Phóng chặt đứt.
Nửa người trên lập tức hung hăng rơi đập vào trên mặt đất.
Nhưng sau khi rơi xuống đất, hai nửa thân thể của nó đồng thời lóe lên huyết quang kỳ dị sau đó lại hợp lại với nhau một lần nữa, giống như không bị làm sao cả vậy, trong miệng lại gào thét, khí tức trên người kinh khủng, tiếp tục lao về phía thân thể của Dương Phóng.
Cát và đá bay tứ phía, gió mạnh rít gào.
Mà đúng vào lúc này!
Bóng người trong ngõ thấp thoáng phát ra âm thanh rất nhỏ.
Ngay sau đó lại có ba bóng người xuất hiện, đều không ngoại lệ, tất cả đều mơ hồ, trên mặt đều được chân khí bao phủ, thu liễm khí tức, để cho người ta khó mà thấy rõ.
Sau khi bọn họ xuất hiện cũng không có lập tức động thủ, mà là trực tiếp quan sát xung quanh.
Giống như con quái vật trước mắt này là bọn họ thả ra vậy.
Sau khi Dương Phóng cảm nhận được ba người xuất hiện, trong lòng ngưng trọng, không còn chờ lâu, kiếm quang trong tay lóe lên, sau khi liên tục chém con quái vật này ra thành hai lần, thân thể lóe lên, nhanh chóng lao nhanh về phía phương hướng nơi xa.
Trong Hoàng thành quả nhiên ẩn chứa cơ mật!
Con quái vật vừa rồi là gì?
P/S: Ta thích nào ... chương 10 ...



Bạn cần đăng nhập để bình luận