Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 751 - Thần linh tổ tiên Đại Uyên còn sống?



Chương 751 - Thần linh tổ tiên Đại Uyên còn sống?




Số một tiếp tục mở miệng, rất bình tĩnh, trong tay cầm bát sứ đặt ở bên cạnh, nói: "Uống chút nước trước đi."
Dương Phóng không nói một lời, một đôi mắt lặng lẽ nhìn về phía số một.
Một lát sau, cầm bát sứ lên, nhìn lướt qua, xác nhận không có độc mới lập tức uống vào.
"Làm sao ngươi lại xuất hiện ở đây? Ta hôn mê bao lâu rồi?"
Dương Phóng làm dịu sự khô khốc trong cổ họng, mở miệng hỏi thăm.
"Ngươi không cần phải khẩn trương, ta cũng chỉ vừa mới tới vào nửa canh giờ trước, mặt nạ của các ngươi đều do ta tự mình luyện chế, có một số chức năng nhỏ bị ta cố ý che giấu cũng là bình thường, trong đó có một chức năng chính là định vị, ta có thể thông qua mặt nạ của ta tìm tới bất kỳ một người nào trong số các ngươi."
Số một trả lời, "Ban đầu ta chỉ muốn xác nhận còn có bao nhiêu thành viên còn sống, lại trong lúc vô tình phát hiện tung tích của ngươi, lúc này mới chạy tới xem thế nào, có điều, hôm nay cách đêm đại chiến hôm đó đã trôi qua được hai ngày."
"Hai ngày rồi?"
Dương Phóng lặp lại.
Mình lại hôn mê tới lâu như vậy?
Hắn chậm rãi đứng dậy khỏi đất, cảm thấy trong cơ thể truyền đến từng cơn đau nhói, sau đó chậm rãi vận chuyển chân khí lôi điện, lại phát hiện chân khí đi ra khiến thân thể trở nên càng đau nhói hơn.
Bàn tay hắn lật một cái, nhanh chóng lấy ra đan dược chữa thương sớm đã chuẩn bị từ trước đó.
Từ sau khi dung hợp Huyết Linh quyển trục, hắn sớm đã làm tốt mọi dự phòng.
Tử Nguyên đan trên người không chỉ có hai viên đơn giản như vậy.
Dương Phóng lại nuốt vào hai viên Tử Nguyên đan, lập tức cảm nhận được cảm giác đau đớn trong cơ thể đang dần dần được làm dịu đi.
"Tình hình bên ngoài như thế nào? Còn nữa, ngươi rốt cuộc là ai?"
Dương Phóng chậm rãi đứng dậy, nhìn về phía số một.
"Tình hình bên ngoài rất loạn, Thương Khung Thần cung đã mạnh tay can thiệp vào Bắc vực, tin tức ngươi giết chết Nguyên Mộc đạo trưởng và Bàng Vạn Chung đã truyền khắp Bắc vực, cao thủ Thương Khung Thần cung đang tìm kiếm ngươi ở khắp mọi nơi."
Số một trả lời bình tĩnh: "Về phần ta? Ta trước đó quả thực không phải là người của Kình Thiên vực, chỉ là sau này mới tiến vào Kình Thiên vực, cũng may mắn làm chức Quốc sư mấy năm."
"May mắn làm Quốc sư mấy năm, nói đến đơn giản như vậy, vậy vì sao về sau ngươi lại rời đi, đồng thời thành lập Cửu U để phản hoàng, chuyện này nghĩ như thế nào cũng không cảm thấy bình thường a?"
Dương Phóng nhìn chằm chằm vào đối phương.
"Có đôi khi biết quá nhiều thì cũng không phải là chuyện tốt."
Số một trả lời, nói: "Ngươi cảm thấy Đại Uyên vương triều như thế nào? Thương Khung Thần cung đã muốn chúng tay vào Kình Thiên vực, vì sao không trực tiếp bắt lấy Hoàng đế, ngược lại lại đi ủng hộ Thái tử, ngươi không nghĩ tới sự kỳ quặc trong đó sao?"
"Có ý gì?"
Dương Phóng giọng điệu ngưng trọng.
Hắn quả thực nghĩ tới điểm này.
Theo lý thuyết Hoàng đế Đại Uyên coi như mạnh hơn nữa thì cũng không thể nào là đối thủ của Thương Khung Thần cung, Thương Khung Thần cung cần gì phải bỏ gần tìm xa, không tự tay bắt lấy Hoàng đế, ngược lại lại đi bồi dưỡng Thái tử.
"Bởi vì, Hoàng đế cũng không đơn giản."
Số một nói với giọng điệu thăng trầm, nói: "Nếu như ta nói thần linh tổ tiên của Đại Uyên còn sống, ngươi tin hay không?"
"Thần linh tổ tiên Đại Uyên còn sống?"
Dương Phóng giật nảy cả mình.
Điều này sao có thể?
"Chuẩn xác mà nói thì cũng không phải là thực sự còn sống."
Số một nhẹ nhàng lắc đầu, nói: "Đối phương cũng không biết đã gặp phải chuyện gì chỉ còn lại có một sợi hồn phách, hơn nữa sợi hồn phách này vô tri vô giác, cực kỳ hỗn loạn, có điều, cho dù hỗn loạn, chung quy vẫn là thần linh, đây chính là nguyên nhân mà Thương Khung Thần cung không dám làm loạn!"
Mà sợi hồn phách này được đại trận của Hoàng thành bảo vệ lấy, cũng không cách nào rời khỏi Hoàng thành, hơn nữa, cứ cách một đoạn thời gian, Hoàng đế đều cần phải bắt lấy một số cao thủ Thánh Linh cảnh tới nuôi dưỡng sợi hồn phách tổ tiên này của bọn họ!"
"Nuôi dưỡng hồn phách?"
Dương Phóng lại giật mình lần nữa.
"Đúng vậy, bởi vì nếu như không tiến hành nuôi nấng theo định kỳ, sợi hồn phách này sẽ dần dần tiêu tán đi, chỉ có tinh huyết cường đại của cao thủ Thánh Linh cảnh mới có thể duy trì hồn phách bất diệt, năm đó ta từng làm Quốc sư mấy năm, may mắn phát hiện ra bí mật này, cho nên ta mới chạy đi."
Số một tiếp tục mở miệng: "Về phần vì sao ta phản hoàng cũng là có liên quan với đó."
Trong lòng Dương Phóng cuộn trào mãnh liệt, cảm thấy không thể nào tin được.
"Vậy những người khác có biết không?"
Hắn hỏi lần nữa.
"Đều không biết."
Số một lắc đầu.
Dương Phóng lại cảm nhận được một cỗ áp lực to lớn.
Lần tiến vào Cửu U này của hắn thế nhưng là thực sự quá thiệt thòi.
Thế mà trực tiếp tham gia vào trong sự tranh đấu giữa Thương Khung Thần cung và Hoàng thất.
"Trước đó không phải ngươi nói ngươi có một khối tinh hạch yêu thú Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê sao? Phải cần giá nào mới có thể trao đổi?"
Dương Phóng đột nhiên mở miệng nói.
Kình Thiên vực này, hắn không định ở lại lâu thêm.
Chờ cho thương thế khôi phục lại thì hắn sẽ rời khỏi nơi này.
"Nếu như ngươi muốn, đưa ta mười lăm gốc Hắc Ngọc linh dược là được, như thế nào?"
Số một mở miệng.
"Mười lăm gốc?"
Dương Phóng cau mày.
Giá cả rất đắt đỏ!
Tuy nhiên nghĩ đến mức độ hiếm có của yêu thú Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê, hắn vẫn là cắn răng gật đầu: "Ngươi có mang theo không?"
Số một lật bàn tay một cái, xuất hiện một khối tinh hạch màu xanh sẫm lớn chừng bàn tay, trên bề mặt nổi lên từng chùm ánh sáng âm u khó tả, hoa lệ rực rỡ, giống như một viên bảo thạch.
P/S: Ta thích nào ... chương 10



Bạn cần đăng nhập để bình luận