Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 45: Kỹ năng rèn sắt

...
Vào buổi chiều.
Dương Phóng đang nghiêm túc rèn sắt ở bên trong cửa hàng sắt.
Tin tức về cái chết bi thảm của Lữ quản sự đã được truyền vào bên trong cửa hàng sắt ở vài giờ trước đó, gây ra náo động to lớn.
Mà không có sự áp bức của Lữ quản sự, mấy tên thợ rèn có tâm địa không tệ lắm nhịn không được nói chuyện phiếm với Dương Phóng.
Từ chỗ mấy tên thợ rèn này, Dương Phóng cũng dần dần nắm giữ được một số kỹ thuật rèn sắt.
Không có gì bất ngờ xảy ra, một dòng chữ mới xuất hiện trên bảng thông tin của hắn ngay sau đó.
Kỹ năng: Rèn sắt nhập môn (1/100).
Nhìn thấy cảnh như vậy khiến Dương Phóng vô cùng mừng rỡ.
Chỉ cần xuất hiện ở trên bảng thông tin, cái này mang ý nghĩa là hắn có thể tiếp tục nâng cao độ thành thạo của mình.
Ngay khi Dương Phóng đang cao hứng vì điều đó, Giang Nam Khách đã tìm đến cửa hàng sắt.
"Dương Đạo huynh đệ, ngươi có thời gian đi ra ngoài nói chuyện chút không?"
Giang Nam Khách nở ra nụ cười tươi, ánh mắt lại đang thăm dò trên người của Dương Phóng, giống như trong lòng đang hoài nghi cái gì đó.
Dương Phóng nhướng mày.
Gia hỏa này làm sao lại tự mình tới đây?
Hắn đột nhiên hiểu ra một số chuyện, buông búa và kìm sắt trong tay xuống, để cho vẻ mặt được bình tĩnh, xoay người lại nói, "Là Vương công tử sao, có chuyện gì không đó?"
Hắn thể hiện ra ngoài vẫn xưng hô Vương Đông Lai là Vương công tử, dùng cái này để làm giảm bớt những rắc rối không cần thiết.
"Sang bên kia nói chuyện vài câu được không?"
Giang Nam khách cười nói.
"Ừm, cũng được!"
Dương Phóng nhẹ nhàng gật đầu.
Hai người một trước một sau đi ra khỏi cửa hàng sắt, đi vào bên trong phòng một quán rượu cách đó không xa.
"Thật đúng là không nghĩ tới, Lữ quản sự thế mà lại chết đi như thế, ngay cả con của hắn cũng bị người ta giết mất."
Không biết Giang Nam Khách mở miệng nói lời này là vô tình hay cố ý, ánh mắt của hắn lại tiếp tục nhìn về phía Dương Phóng.
"Đúng vậy a, ta vốn tưởng rằng mình chắc chắn sẽ phải làm việc lâu dài ở dưới tay hắn, nhưng không nghĩ tới hắn thế mà lại bị người ta giết nhanh như vậy, thật đúng là báo ứng a, người kia đúng là đã giúp ta một cái ân lớn."
Dương Phóng ra vẻ cảm khái.
"Theo cách nhìn nhận này thì vận khí của ngươi cũng thực sự không tồi, đúng rồi, ngươi là sử dụng vũ khí gì vậy?"
Giang Nam Khách hỏi.
"Kiếm, sao vậy?"
Dương Phóng nhíu mày.
"A, không có việc gì không có việc gì, ta chỉ hỏi vậy thôi."
Giang Nam Khách nở ra nụ cười mỉm, che giấu vẻ nghi ngờ trên mặt.
Thật ra thì hắn cũng không dám tin tưởng người giết Lữ quản sự chính là Dương Phóng.
Phải biết Lữ quản sự thế nhưng là Nhị phẩm đỉnh phong!
Muốn giết chết hắn thì tối thiểu cũng phải có cảnh giới Tam phẩm.
Đám 'Đồng hương' cùng đến từ Lam tinh này, từng tên nghèo tới rớt mùng tơi, làm gì có ai có thể đạt tới cảnh giới này?
Mà ngay cả hắn mặc dù có đầy đủ tài nguyên hỗ trợ, hiện tại cũng mới chỉ đạt tới Tam phẩm đỉnh phong mà thôi.
"Đúng rồi Dương Đạo, Lữ quản sự của cửa hàng sắt chết rồi, hiện tại chức quản sự còn đang trống, ngươi có cảm thấy hứng thú không?"
Hai mắt Giang Nam Khách lóe lên, nói: "Nếu như ngươi muốn làm cái chức quản sự này thì ta cũng có thể giúp đỡ ngươi một chút, như thế này đi, sau khi ngươi trở về thì lại chuyển thêm cho ta mười vạn đồng, bên ta sẽ dùng thêm một chút sức, có lẽ có thể để cho ngươi ngồi lên cái chức quản sự này!"
Dương Phóng cười lạnh trong lòng, căn bản không muốn có bất kỳ qua lại nào nữa đối với người này.
"Không cần, ta cảm thấy làm cái chức tiểu đầu mục này đã là rất tốt rồi."
Dương Phóng lắc đầu.
"Thật sao? Vậy thì thật là đáng tiếc, thật ra thì ngươi chỉ cần suy nghĩ một chút, người luôn muốn leo lên vị trí cao, vị trí quản sự này nếu như bị những người khác gặp được vậy chắc chắn sẽ nắm thật chắc cơ hội, thật ra thì ngươi cũng không cần phải từ chối nhanh như vậy, nếu như ngươi cảm thấy đắt, vậy tám vạn đi được chưa ..."
Giang Nam Khách tiếp tục nói.
"Thật sự là không cần, trên người của ta không còn tiền, được rồi, ta phải trở về bắt đầu làm việc."
Dương Phóng đứng dậy, lập tức rời khỏi nơi này.
Không muốn ở lâu thêm một chút nào nữa.
Giang Nam Khách hơi trầm mặc, ánh mắt nhìn về phía bóng lưng của Dương Phóng, trong lòng suy tư.
Đến cùng có phải là hắn hay không ...
Nói thực ra, ngay từ đầu vì thời điểm Dương Phóng tìm việc làm, hắn quả thực đã biết vấn đề ở cửa hàng sắt, sắp xếp Dương Phóng tới đó quả thực chính là muốn hố hắn một cái.
Trong suy nghĩ của hắn, ở vào thời điểm Dương Phóng không chịu nổi áp lực thì chắc chắn sẽ tìm hắn để đổi việc khác, giống như những người khác ở Lam tinh.
Nhưng hắn tuyệt đối không nghĩ tới lần này thế mà lại tính sai.
Lữ quản sự lập tức chết mất rồi?
Điều này làm cho hắn trong lúc nhất thời cảm thấy khó chịu, có cảm giác như mắc nghẹn trong cổ họng vậy.
. . .
Khu vực tầng dưới của quán rượu.
Trong đầu Dương Phóng dần dần trở nên lạnh lùng, quay đầu nhìn thoáng qua phía trên tầng một lần nữa.
Giang Nam Khách này đang hoài nghi mình sao?
"Số trời đã định, cứ nhất định muốn chết thì ta cũng không còn cách nào khác ..."
Hai mắt hắn nhắm lại rồi quay người tiếp tục đi về phía cửa hàng sắt.
Chẳng mấy chốc đã đến giờ tan làm.
Dương Phóng buông công cụ trong tay xuống, thở ra một hơi nóng và nhìn vào trên bảng thông tin một lần nữa.
Kỹ năng: Rèn sắt nhập môn (80/100).
Chắc là đợi tới ngày mai thì kỹ năng này là có thể tiến vào cửa ải tiếp theo.
"Không biết sau khi kỹ năng rèn sắt tiến vào cửa ải tiếp theo thì có gia tăng thêm điểm thiên phú không?"
Dương Phóng thầm nghĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận