Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1080 - Tống Diêm Quân!



Chương 1080 - Tống Diêm Quân!




"Tiền tuyến chiến đấu kịch liệt, chỉ trong nửa tháng ngắn ngửi lại bị mất đi ba khu vực lớn, đã đến lúc chúng ta phải đi ra bố cục ở tiền tuyến."
Trương Vong Tâm nói với giọng điệu lạnh nhạt, mái tóc đen suôn dài như thác nước, hai đầu gối thẳng tắp khoanh lại vào một chỗ, chậm rãi nói.
"Không sai, tất cả thế lực đều đang liều mạng chiến đấu ở phía trước, chúng ta làm sao có thể ở hậu phương để hưởng thụ?"
Trích Tinh lão tiên nở ra nụ cười tươi, nói: "Vừa đúng thong dong bố trí ở tiền tuyến, dẫn hắn và Nguyên Khải Thiên quyết một trận sống chết."
"Vậy tổ chức Thiên Thần kia thì nên làm cái gì?"
Trương Huyền Cảm hỏi.
"Hiện tại chỉ có thể phái những người khác ra tay, tiến hành tìm kiếm trong âm thầm."
Trích Tinh lão tiên mở miệng.
"Một tổ chức Thiên Thần không thể ảnh hưởng được kế hoạch lớn của chúng ta, kế hoạch ban đầu nhất định phải tiếp tục áp dụng"
Thượng Quan Sách mở miệng nói.
Mấy người khác thi nhau gật đầu.
Giọng nói nhỏ dần rồi mất hẳn.
···
Bên trong gian phòng.
Dương Phóng ngồi xếp bằng trên giường, không động đậy, sắc mặt trầm mặc, đang lặng lẽ nhìn chằm chằm vào một phần thẻ ngọc màu đen ở trong tay, trên ngọc giản đen nhánh không ánh sáng, thần bí khó lường, lượn lờ lấy từng tia từng tia lực lượng bí ẩn quỷ dị.
"Diệt Hồn trảm!"
Đây cũng chính là một món đồ khác mà hắn tìm thấy trên người người đàn ông trẻ tuổi kia.
Bí thuật công kích linh hồn!
Thứ này vừa đúng có thể phối hợp với Thái Nhất Hồn quyết của hắn.
Thái Nhất Hồn quyết lấy phòng ngự làm chủ.
Diệt Hồn trảm lại lấy tấn công làm chủ!
Từ đây lại không chỗ sơ hở.
Đột nhiên, Dương Phóng nhẹ giọng thở dài, thu hồi ngọc giản lại, vận chuyển Hắc Ám Thần chủng trong cơ thể, khu vực trước mắt lập tức xuất hiện một cái vòng xoáy màu đen quỷ dị, xoay tròn nhẹ nhàng, tràn ngập từng làn từng làn khói đen ...
"Hắc Ám Thần chủng có thể ngăn cản dây nhân quả hay không, quả thực không biết."
Hắn lẩm bẩm một mình.
Mỗi một loại Thần chủng đều có chức năng khác biệt, hiệu quả khác biệt, uy lực cũng không phân mạnh yếu.
Chắc chắn là chính hắn còn chưa biết dùng!
Hơn nữa, hắn không thể dễ dàng đi gặp Quách Vinh để mà thử nghiệm!
Cho nên, trước tiên chỉ có thể cố gắng khai phát tìm tòi một chút.
Muốn khai phát tìm hiểu Thần chủng thì chỉ có một cái phương thức, đó chính là dùng nhiều!
Dùng nhiều lần, độ thành thạo mới được đề cao, một số chức năng che giấu trong đó mới có thể lần lượt xuất hiện.
···
Thời gian trôi qua.
Khoảng cách đám người Quách Vinh rời đi, vèo cái đã trôi qua được nửa tháng.
Ban đầu theo lời đề nghị của bốn đại trưởng lão, Dương Phóng cũng phải được điều đi tới tiền tuyến, dù sao ở khu vực tiền tuyến đang chiến đấu rất kịch liệt, mỗi ngày đều có vô số người chết thảm, rất cần có cường giả trấn thủ, chỉ có điều chuyện Thiên Sát lâu vừa mới được giải quyết, khu vực phía bắc vẫn còn bất ổn, thi thoảng lại có dư nghiệt của Thiên Sát lâu tiếp tục quấy phá, cho nên dưới mệnh lệnh của Quách Vinh, Dương Phóng lúc này mới có thể tiếp tục trấn thủ ở chỗ này.
Bằng cách này, cũng chính hợp với ý định của Dương Phóng.
Trong nửa tháng này.
Ngoại trừ thời gian tuần tra mỗi ngày vào ban ngày, hầu như tất cả thời gian khác đều là trong quá trình tu luyện.
Kim Cương Cự Ma thể, Ngũ Lôi Luyện thể quyết đang được cải thiện nhanh chóng mỗi ngày.
Ngũ đại Thần chủng của bản thân cũng đang được khai phát không ngừng.
Trong khoảng thời gian này, hắn âm thầm nghiên cứu Thần chủng, gần như mỗi một loại Thần chủng đều dính đến một số chức năng ẩn.
Đặc biệt là Hắc Ám Thần chủng.
Hiện tại có thêm hai loại năng lực là Hủ thực và Hắc Ám Xúc thủ.
Hủ thực, dùng để chỉ lực lượng hắc ám u sâm quỷ dị, có thể câu thông với Cửu U Minh khí, lợi dụng Cửu U Khí tức âm trầm quỷ dị nhất trong thiên địa tiến hành ăn mòn mãnh liệt với nhân loại và vật phẩm, khiến động tác người chậm chạp, tư duy hỗn loạn, từ đó rơi vào trong trạng thái thực lực tổn thất lớn.
Mà Hắc Ám Xúc thủ thì là một năng lực kỳ lạ được phát triển bởi Dương Phóng bằng cách mượn dòng nhân quả của Quách Vinh.
Lực lượng hắc ám hóa thành xúc tu âm trầm, vừa có thể trói buộc người khác, lại có thể nhờ vào đó thôn phệ chân khí và sinh mệnh trên người của người khác.
Năng lực này quỷ dị tới gần như tà ma.
Hắn từng cẩn thận thử qua, hiện tại Hắc Ám Xúc thủ chí ít có thể kéo dài khoảng cách mấy chục mét, tâm niệm vừa động là có thể hút khô tất cả mọi vật sống, quay trở về bản thân.
Một khi thi triển lĩnh vực càng là yêu ma như thế, phòng là không thể phòng.
···
Đêm khuya.
Vầng trăng bạc treo cao, lạnh như nước, rắc xuống từng đợt ánh sáng mơ màng.
Ngay khi Dương Phóng tiếp tục tu luyện ở trong gian phòng.
Đột nhiên!
Vầng trăng màu bạc trên cao trong nháy mắt biến thành màu đỏ, quỷ dị dữ tợn, mang theo từng đợt khí tức âm trầm.
Trăng máu vừa mới xuất hiện, sương mù tràn ngập xung quanh, chỗ ở của Dương Phóng nhanh chóng được bao bọc vào bên trong, giống như một địa ngục ma quái nào đó đột nhiên giáng xuống.
Nhiệt độ bốn phương tám hướng xung quanh đột nhiên giảm xuống.
Trước mắt là một mảnh màu đỏ như máu.
Dương Phóng ở bên trong gian phòng đột nhiên mở hai mắt ra, rất nhanh đã ý thức được đang có chuyện gì xảy ra.
Trong thế giới nhuốm màu máu dày đặc, một bóng người già nua suy tàn chậm rãi hiện ra, ngồi trên một chiếc xe lăn màu đen, mặc quần áo cổ xưa của một người già, đầu tóc bạc phơ, trông khá già nua, hai mắt trũng sâu, có chút âm trầm và tang thương.
Tống Diêm Quân!
Dương Phóng trong lòng ngưng trọng.
Hắn vậy mà tự mình xuất hiện!
P/S: Ta thích nào ... chương 4



Bạn cần đăng nhập để bình luận