Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 940 - Thu nhận một người đệ tử tên là Dương Phóng



Chương 940 - Thu nhận một người đệ tử tên là Dương Phóng




Dù sao bên trong tổ chức Thiên Thần cũng có tồn tại không phải người xuyên không!
Thực lực đối phương đáng sợ như vậy, rất khó để hắn không sinh lòng nghi ngờ.
"Phải hay không phải thì liên quan gì?"
Dương Phóng bình tĩnh trả lời, khí tức như có như không, nói: "Bản tọa cả đời chu du thiên hạ, chỉ thu nhận một người đệ tử tên là Dương Phóng, ngày sau ngươi nếu như gặp được thế nhưng là thay mặt ta gửi lời hỏi thăm!"
"Dương Phóng ... Dương Phóng ..."
Tâm trí của Diệp Huyền lại rơi vào trạng thái bàng hoàng.
Vãi nồi!
Đúng là người này?
Tại sao?
Thời điểm trở về thế giới hiện thực, người này rõ ràng nhìn bình thường không có gì lạ a?
"Vâng, tiền bối."
Diệp Huyền khom người nói.
"Tối nay ngươi tới tìm ta là có chuyện gì?"
Dương Phóng hỏi thăm.
"Là như thế này, ngài mai ba nhà tổ chức thi đấu võ, vãn bối còn có một chiêu kiếm thế chưa hiểu."
Diệp Huyền vội vàng mở miệng, sau đó dưới sự ra hiệu của Dương Phóng, lập tức thi triển ra.
Dương Phóng lặng lẽ quan sát, lập tức chỉ điểm một chút nữa.
Sau nửa canh giờ.
Diệp Huyền mới sáng tỏ thông suốt, trịnh trọng ôm quyền nói: "Đa tạ tiền bối, vãn bối cáo từ!"
Trong lòng hắn suy nghĩ dao động, vẫn chậm rãi đi ra khỏi đây, trong đầu tràn đầy suy nghĩ hỗn độn.
Hô!
Ở lúc hắn vừa đi, Dương Phóng cũng không nhịn được mà khẽ thở ra một hơi, lộ ra nụ cười mỉm.
Tin tưởng gia hỏa này ở sau khi trở lại thế giới hiện thực, gặp được bản thể Dương Phóng của chính mình, chắc là cũng sẽ cung kính rất nhiều đi.
Lập tức bộc lộ ra thực lực cũng chẳng có chỗ tốt gì.
Chỉ có lấy ra một chút, mới không thu hút sự chú ý.
Xem như đám người Trình Thiên Dã, Nhậm Quân sinh ra nghi ngờ đối với mình, thì có Diệp Huyền làm chứng, chính mình cũng không cần lo lắng.
Bởi vì chính mình có thể nói bất cứ lúc nào rằng chính mình đã bái một cao nhân bên thế giới bên kia làm thầy.
"Tính toán thời gian, còn có ba ngày nữa là có thể trở về một lần nữa."
Dương Phóng thầm nói.
...
Thiên Linh thành chấn động.
Lấy tốc độ của Thẩm Lăng Tâm gần như chẳng mấy chốc đã quay trở về Bắc các Tứ Phương các, sau đó lập tức sử dụng lực lượng của Bắc các Tứ Phương các thông báo tin tức này cho thế lực khắp nơi.
Trong lúc nhất thời tất cả các thế lực lớn đều biết, trong sự kinh hãi, lập tức nhanh chóng tập trung lại với nhau xông về phía Phủ Thành chủ, chỉ có điều đợi đến khi bọn họ tập hợp thế lực xông về phía Thành Phủ chủ.
Toàn bộ Phủ Thành chủ sớm đã vườn không nhà trống.
Mà ở sau khi tấn công không có kết quả, các thế lực chẳng mấy chốc lại chạy về phía chỗ của Dương Phóng.
Sau khi nhìn thấy thi thể đẫm máu trên mặt đất thì đều rất rung động.
Hai chữ Tiêu Phóng lần đầu tiên được vang danh trong lớp cao tầng của Thiên Linh thành!
Quật khởi sau một đêm!
···
Sáng sớm ngày hôm sau.
Bên trong Thiên Linh thành tiếng chiêng trống vang trời, người đông nghìn nghịt, vô số bóng người tập trung đi về phía một chỗ trạch viện rộng lớn ở khu vực phía đông của Thiên Linh thành.
Đây chính là tổ trạch của Diệp gia một trong tam đại gia tộc, thi đấu võ hai năm tổ chức một lần, năm nay vừa đúng đến lượt Diệp gia tổ chức.
Toàn bộ thế lực ở Thiên Linh thành gần như đều được mời tới.
Ngoài đó ra, còn có một số tán tu tiếng tăm lừng lẫy, thậm chí ngay cả cường giả của những thành khác cũng phái người đến đây tham gia xem.
Đám người đông nghìn nghịt, chật ních toàn bộ tổ trạch của Diệp gia.
Một bộ phận người đang bàn tán về tình huống hiện tại của ba gia tộc lớn này, một phần người thì đang bàn tán về chuyện Phủ Thành chủ tối hôm qua.
Tiếng người dày đặc, vô cùng huyên náo.
Đủ loại tin tức đang được lan truyền không ngừng.
Đám người Trình Thiên Dã, Nhậm Quân, Từ Khai, dưới sự dẫn đầu của lão tăng mày trắng, cũng tới tham gia xem lần này.
Chỉ có điều lão tăng mày trắng sớm đã được mời lên ngồi ghế trên, mà bọn họ nguyên nhân bởi vì muốn tới xem náo nhiệt, trà trộn đám người, kết quả theo đám người càng chen càng nhiều, bây giờ thì hoàn toàn ngăn ở bên ngoài, bước đi cũng bước khó khăn.
"Nhìn thấy lôi đài không?"
Trình Thiên Dã nhịn không được mà hỏi.
"Không thấy rõ lắm, có quá nhiều người."
Nhậm Quân lắc đầu nói.
Toàn bộ tổ trạch của Diệp gia quả thực có loại cảm giác như bị chen nát vậy, ngay cả nóc nhà, xà nhà, đại thụ, hòn non bộ tất cả đều ngồi đầy cường giả.
Tất cả khách giang hồ rồi thì thành viên các bang các phái trong thành gần như tất cả đều tới đây.
Càng là có người ngang nhiên tổ chức đặt cược ở bên trong tổ trạch của Diệp gia, dẫn tới vô số người đặt cược theo.
"A, kia là ... Diệp Huyền, ta nhìn thấy Diệp Huyền!"
Đột nhiên, tròng mắt Trình Thiên Dã giật mình, nhón chân lên, cái đầu trọc lốc nhìn về phía đám người đằng xa.
"Diệp Huyền? Diệp Huyền nào? Là Diệp Huyền ở thế giới hiện thực sao?"
Từ Khai thay đổi sắc mặt, vội vàng nhỏ giọng mà hỏi.
"Là hắn, thật sự là hắn, thân phận của hắn ở chỗ này thế mà là một trong bốn vị công tử của Diệp gia, gia hỏa này che giấu thật sâu!!"
Trình Thiên Dã giật mình nói.
Diệp Huyền, thuộc về người của Ma Đô, người tổng phụ trách ở Ma Đô trong thế giới hiện thực đã từng ghi thông tin của hắn, nhưng Diệp Huyền lúc đó chỉ ghi là con cháu của một cái thương hội.
Nhưng ai có thể nghĩ tới, bọn họ vẫn là chưa hiểu hết về Diệp Huyền.
Thân phận thực sự của đối phương chính là con cháu của Diệp gia danh tiếng lẫy lừng.
Hơn nữa đứng hàng một trong bốn công tử của Diệp gia!
Tài nguyên có thể vận dụng này xem như lớn hơn nhiều so với một cái thương hội.
P/S: Ta thích nào ... chương 10



Bạn cần đăng nhập để bình luận