Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 899 - Là khí tức của Địa Phủ



Chương 899 - Là khí tức của Địa Phủ




Cách chỗ bọn họ không xa.
Trong bóng tối lờ mờ, một bóng người cao lớn mà quỷ dị, khoanh tay mà đứng, ánh mắt bình tĩnh, quỷ dị giống như u linh (Linh hồn người đã chết, bóng ma), nghiêng mặt nhìn mọi người, nhưng không ai có thể phát hiện ra Dương Phóng.
Xoát!
Phấn độc vô hình khuếch tán mà ra, nhanh chóng chui vào trong lỗ mũi một đám hán tử, dọc theo lỗ mũi tiến vào trong phổi, nhanh chóng lưu chuyển khắp cơ thể.
Một đám hán tử chẳng mấy chốc đã cảm nhận được có gì đó không đúng, sắc mặt đại biến, nhưng đã quá muộn.
A!
Tiếng kêu thảm thiết phát ra.
Từng bóng người nhanh chóng ngã nhào xuống.
Ánh mắt Ngạ Lang phát lạnh, vừa ra tay nhanh chóng, vừa quay đầu nhìn lại, quát lên: "Ngươi có trợ thủ?"
Hai người nhanh chóng va chạm vào nhau, phát ra tiếng phanh phanh phanh ngột ngạt.
Dương Phóng đầu tiên là kiểm tra thân thể của Tào Văn Liệt một chút, sau khi xác định Tào Văn Liệt không sao cả thì mới nhìn về phía Ngạ Lang lần nữa, không khỏi nở một nụ cười nhẹ.
Ngạ Lang ...
Tối nay chỉ sợ sẽ trở thành con chó chết.
Ban đầu vốn muốn chờ cho lĩnh vực của mình được hoàn thiện mới giải quyết đối phương ...
Nhưng bây giờ ngược lại là giảm bớt đi rất nhiều phiền phức.
Sưu!
Thân thể Dương Phóng đột nhiên lao tới, nhoáng một cái, đạt tới tốc độ cực hạn, lập tức vận chuyển công pháp của bản thân, lĩnh vực ngắn hạn lập tức bộc phát, ầm một tiếng, giam cầm không gian lại.
Ngạ Lang biến sắc, vội vàng nhanh chóng quay đầu, dốc hết toàn lực tiến hành tránh né và giãy giụa.
Nhưng vẫn là chậm!
Ầm! Ầm!
Hai tiếng nổ lớn vang lên.
Một là tiếng là nắm đấm của Dương Phóng đấm vào ngực của Ngạ Lang.
Một tiếng khác là tiếng Thánh Phạn Thiên đánh vào sau lưng Ngạ Lang.
Tất cả lực lượng đáng sợ đều hung hăng chui vào trong cơ thể của hắn, khiến cho tất cả ngũ tạng lục phủ và kinh mạch của hắn đều như muốn nổ tung.
Phốc phốc!
Ngạ Lang lập tức trợn trừng mắt, miệng mũi chảy máu, khó có thể tin, ngón tay khó khăn chỉ về phía Dương Phóng.
"Ngươi ... ngươi ..."
Trong mắt của hắn phủ đầy tia máu, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Loại ám kình đánh vào trong cơ thể hắn này, có loại cảm giác vô cùng quen thuộc!
Là kiếm khách sử dụng Nhuyễn kiếm trước đó?
Hắn cũng luyện ra lĩnh vực!
Lĩnh vực của hắn triệt tiêu lĩnh vực của mình?
Làm sao có thể?
Ầm!
Đột nhiên, Thánh Phạn Thiên tiếp tục xuất thủ, hung hăng quét về phía não hải của Ngạ Lang, lực lượng lĩnh vực tập trung ở vào một chỗ, giống như đao cương đáng sợ.
Cao thủ quyết đấu chính là như vậy, một khi lĩnh vực bị phá, bại vong chỉ trong nháy mắt!
···
Ngạ Lang đầu tiên là bị công kích của hai người đánh vào trong cơ thể, phọt ra máu tươi, sau đó lại nhìn thấy một chưởng hội tụ toàn lực của Thánh Phạn Thiên vỗ về phía đầu của mình, trong lòng không thể không hoảng hốt, vội vàng liều lĩnh tiến hành ngăn cản.
Nhưng vẫn là vô dụng, phịch một tiếng, bị một chiêu đánh bay ra ngoài, thân thể giống như bao tải rách, hung hăng rơi đập vào nơi xa, một cánh tay trực tiếp bị đánh gãy.
Hắn xoay người mà lên, không nghĩ ngợi chút nào, lập tức lấy một loại tốc độ cực kỳ khủng bố, cấp tốc lao nhanh về phía nơi xa.
"Đi đâu?"
Thánh Phạn Thiên hét lớn một tiếng, nhanh chóng đuổi theo về phía Ngạ Lang.
Dương Phóng cũng nhanh chóng lao ra, cố gắng ngăn cản đối phương.
Chỉ có điều cảnh tượng quỷ dị đột nhiên xuất hiện.
Trong khoảnh khắc Ngạ Lang xoay người mà lên, tiến hành chạy trốn, trên hai tay, hai chân, trên người bắt đầu nhanh chóng rơi rụng, cả người giống như một cái máy, đầu tiên là hai tay rơi xuống, sau đó hai chân rơi xuống.
Trong khoảnh khắc tứ chi (tay chân) rơi xuống, thân thể đột nhiên được máu bao phủ, lập tức hóa thành tia chớp màu đỏ ngòm, tốc độ lập tức bùng phát ra một cách điên cuồng.
Xoát xoát mấy lần, nhanh chóng biến mất ở bóng đêm phía xa.
"Địa Phủ!"
Tròng mắt Thánh Phạn Thiên co rụt lại, thân thể đột nhiên dừng lại.
"Địa Phủ?"
Dương Phóng hoài nghi, cũng dừng lại.
Ngạ Lang có quan hệ với Địa Phủ?
"Là khí tức của Địa Phủ, Ngạ Lang gia nhập Địa Phủ từ lúc nào?"
Ánh mắt Thánh Phạn Thiên ngưng trọng lại, lặng lẽ nhìn vào màn đêm nơi xa trở về yên tĩnh, sau đó nhìn thoáng qua trên mặt đất, bộ phận rơi rụng ra từ trên người Ngạ Lang.
Khó trách Ngạ Lang có thể tiêu dao nhiều năm như vậy, không người đánh chết!
Khó trách Ngạ Lang lại làm việc cực đoan đến như vậy!
Hắn thế mà sớm đã âm thầm gia nhập vào Địa Phủ!
Địa Phủ là một thế lực cực kỳ thần bí ở bên trong Thiên Long vực, hành tung thất thường, để cho người ta khó mà bắt giữ, mà ngay cả Thương Khung Thần cung cũng không có nhiều thông tin về Địa Phủ.
Đã từng có cao thủ của Thương Khung Thần cung gặp phải Thập Đại Diêm quân của Địa Phủ, thiếu chút nữa thì chết ở trong tay của đối phương, mặc dù về sau Thương Khung Thần cung đã từng tính toán Địa Phủ nhiều lần, nhưng cuối cùng đều là thất bại.
Tổ chức này vô cùng đáng sợ!
Dương Phóng cũng nhíu mày, nghĩ đến số một một lần nữa, cùng với Càn Khôn Giới chỉ của số một.
Bỗng nhiên!
Ánh mắt Thánh Phạn Thiên lạnh lùng, lập tức quét về phía Dương Phóng, lạnh giọng nói: "Đây không phải khuôn mặt của ngươi phải không? Trên mặt ngươi dán mặt nạ da người? Ngươi đến tột cùng là ai?"
Ánh mắt của hắn độc đáo, cực kỳ nhạy bén, sớm đã phát hiện không đúng.
Dương Phóng mỉm cười, nhìn về phía Thánh Phạn Thiên, nói: "Ta là ai đối với ngươi không quan trọng, ngươi và ta không phải kẻ thù thâm cừu đại hận gì cả, ta cũng chưa từng hố ngươi, cho nên có biết khuôn mặt thật của ta hay không thì cũng đâu có quan trọng gì đâu?"
Hắn xoay người lại, tay áo bồng bềnh, đi về phía thân thể của Tào Văn Liệt.
P/S: Ta thích nào ... chương 9



Bạn cần đăng nhập để bình luận