Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 668: Long hồn thôn phệ hồn phách

Nữ tử thần bí ngẩng đầu lên, lộ ra vẻ vô cùng mệt mỏi nhìn về phía Dương Phóng, nói: "Các hạ vẫn là đồng ý với điều kiện trước đó của ta rồi nói sau."
"Như vậy đi, ta để lại cho ngươi một mạng, ngươi nói ra tất cả địa điểm của bảo tàng cho ta."
Dương Phóng mở miệng.
"Vậy Diệp Trần thì sao?"
Nữ tử thần bí hỏi thăm.
"Hắn phải chết!"
Dương Phóng nói với giọng điệu lạnh lùng.
"Lão sư, cứu ta, ta không thể chết, nhanh cứu ta."
Diệp Trần vẻ mặt trắng bệch, vội vàng nhanh chóng mở miệng kêu lên.
"Không được, Diệp Trần nhất định phải còn sống."
Nữ tử thần bí lắc đầu.
"Ừm?"
Dương Phóng cau mày lại.
Sưu!
Ầm!
Máu me bắn tung tóe, mảnh xương múa tung.
Thân thể Dương Phóng giống như dịch chuyển, một quyền đấm vào trán của Diệp Trần, lập tức làm cho nổ tung ra, hoàn toàn nát, thi thể không đầu lập tức hung hăng bay ngược ra đằng sau, rơi đập vào nơi xa, chết không thể chết thêm.
"Được rồi, Diệp Trần chết rồi, ngươi là nói hay là không nói?"
Dương Phóng nói với giọng điệu bình thản, thu hồi nắm đấm, lắc lắc vết máu trên tay.
"Ngươi ·· ngươi ··· "
Nữ tử thần bí khí tức hỗn loạn, ánh mắt kinh sợ, gắt gao nhìn chằm chằm vào Dương Phóng.
Gia hỏa này!
Thế mà thật giết chết Diệp Trần!
Còn làm như vậy ở ngay trước mặt chính mình?
Tên điên!
Đây chính là một tên điên không có tình người!
"Giết!"
Nữ tử quát lớn một tiếng, toàn thân trên dưới nở rộ ánh sáng trắng, sóng cả cuộn trào, giống như thủy triều, lập tức nhanh chóng lao về phía thân thể của Dương Phóng.
Trên người đang giống như đang thiêu đốt ngọn lửa hừng hực, từng mảnh từng mảnh khí tức kinh khủng khó lường đang tăng vọt không ngừng.
Ánh mắt Dương Phóng trầm xuống.
"Xem ra ngươi là thật không muốn nói nữa."
Sưu!
Ầm!
Một tiếng rống kinh hoàng vang lên, sân viện bao phủ trong biển lửa đột nhiên rung chuyển dữ dội, một loạt âm thanh trầm đục chói tai liên tục không ngừng quét sạch về phía bốn phương tám hướng.
Toàn bộ sơn trang to lớn đang sụp đổ với một tốc độ nhanh chóng đáng sợ.
Lửa cháy hừng hực trong nháy mắt bao trùm mọi thứ.
Cuối cùng!
Một phút sau!
Tiếng nổ vang kinh khủng hoàn toàn dừng lại.
Thân thể Dương Phóng to lớn, lạnh lẽo mà kinh khủng, giống như Ma Thần đứng trong đêm tối, đứng ở bên trong phế tích hỗn loạn, Long trả tay phải gắt gao nắm chặt lấy hồn phách của nữ tử, giống như đang xách một con gà vậy.
Hồn phách của nữ tử mặc dù có chiều cao không thấp, cũng khoảng 1m75, thế nhưng là so với Dương Phóng vào lúc này cao tới hơn hai mét thì bây giờ lại tỏ ra nhỏ bé.
Hắn tùy tiện lắc lư hồn phách của nữ tử, giống như hoàn toàn bá chủ, lạnh lùng nói: "Ta hỏi lại ngươi một câu nữa, ngươi có nói hay là không?"
"Ha ha."
"Ngươi là thật muốn chết."
"Các hạ muốn giết cứ giết, cần gì phải nói nhảm? Những thứ kia xem như hủy đi, ta cũng không có khả năng nói cho ngươi."
Nữ tử mỉm cười.
"Vậy thì ngươi đi chết đi!"
Phốc phốc!
Kích hoạt Long trảo, lực lượng thôn phệ kinh khủng trong nháy mắt cuộn trào mãnh liệt mà ra, một mực bao trùm vào trên thân thể của nữ tử thần bí, khiến cho hồn lực của nữ tử thần bí đang biến mất một cách nhanh chóng, trong miệng phát ra tiếng kêu thống khổ.
Trên dưới toàn thân giống như bị người dùng lửa thiêu đốt vậy, đang bốc khói nhanh chóng, xèo xèo rung động.
A!
Trong nháy mắt, nàng ta bị Long hồn thôn phệ tới không còn một mảnh.
Lực lượng Long hồn đạt được tẩm bổ, khiến Long trảo trong tay giống như đạt được chất dinh dưỡng, bắt đầu xuất hiện thay đổi một lần nữa, vảy giáp mặt ngoài đang nhanh chóng trưởng thành, ngay cả màu sắc cũng càng biến trở thành màu đen hơn nữa, lóe lên ánh sáng đen quỷ dị.
Hơn nữa đầu Long hồn này giống như biết ẩn nhẫn, sau khi nó hấp thu hồn phách của nữ tử vừa rồi, thế mà không có lập tức phản phệ (cắn trả).
Điều này cũng làm cho Dương Phóng có hơi ngạc nhiên.
Tuy nhiên!
Chuyện để hắn phải ngạc nhiên còn ở đằng sau.
Sau khi Long hồn thôn phệ hồn phách của nữ tử, lại không phản hồi cho hắn chút lực lượng nào, mà trực tiếp phản hồi cho hắn một số thông tin lộn xộn, lít nha lít nhít, nhanh chóng tuôn vào trong đầu của hắn.
Thế mà tất cả đều là những thông tin trong hồn phách của nữ tử kia.
Chỉ là những thông tin này giống như cũng không phải là hoàn chỉnh.
Rất nhiều thông tin chỉ có nửa đoạn trước, không có nửa đoạn sau.
Thật giống như là bị tổn thất trong quá trình Long hồn tiêu hóa vậy.
"Long hồn thôn phệ hồn phách, có thể hấp thu ký ức của đối phương?"
Dương Phóng giật mình trong lòng, phản ứng lại.
Nghĩ không ra Long trảo này đối phó với hình dạng khác biệt còn có chức năng khác biệt.
Hắn nhanh chóng tiêu hóa đống thông tin trong đầu.
Một lát sau, hai mắt lóe lên, lộ ra vẻ mừng rỡ.
Trong toàn bộ thông tin tạp nham, cũng không phải toàn bộ đều là vô dụng, thế mà thật có một chỗ bảo tàng.
···
Hai ngày sau.
Bên trong Thất Sát bang.
Trong khoảng sân rộng rãi.
Sau khi Dương Phóng thuận tay nhỏ một gốc cỏ dại sinh trưởng nhanh chóng cuối cùng, chậm rãi vươn người đứng dậy, trên mặt nở một nụ cười nồng đậm nhìn hơn mười gốc thực vật tươi tốt và kỳ lạ trước mặt.
Những cây này mọc lên cực cao, cao tới khoảng một mét tám, toàn thân trông như pha lê, lá màu xanh lục phản chiếu ánh sáng mặt trời, trên ngọn chỗ cao nhất phân biệt đều mọc ra cụm hoa cái hình bông màu đỏ sậm.
Mỗi một bông đều giống như hồng ngọc.
Quan sát thật kỹ, bên trong những cụm bông này kết xuất ra hạt gạo thậm chí còn to hơn một cách bất thường, trông giống như hạt đậu nành và chứa đầy mùi thơm.
"Cuối cùng cũng xong rồi."
Trồng Hồng Ngọc Mễ chủng này còn đơn giản hơn nhiều so với trồng Hắc Ngọc linh dược, chỉ trong hai ngày đã phát triển thành quy mô lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận