Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 574: Nội thiên địa vị khai?

Nơi xa.
Tất cả các loại tàu đang đi di chuyển trên sông, tất cả đều đang phát ra tiếng hô hoán.
Rất nhiều người trên thuyền đang ra sức kéo buồm lên để đề phòng thuyền bị lật.
"Sóng đang dâng lên!"
"Nhanh lên!"
"Trời ơi, nhìn đằng kia kìa!"
Trên boong tàu, rất nhiều người đang phát ra tiếng la hét kinh hoảng.
Sa đó vô số người nhìn thấy được cảnh tượng mà bọn họ cả đời khó quên.
Xa xa, giữa cơn mưa lớn, máu tươi dâng trào, cảnh tượng thật đáng sợ, giống như có một vòng xoáy máu xuất hiện ở nơi đó vậy, tự động hấp thụ vô số nước mưa từ bốn phía, phát ra âm thanh loảng xoảng.
Khí thế kinh thiên!
Cảnh tượng như vậy kéo dài một lúc lâu.
Gây ra vô số kinh hô trên mặt sông.
Cuối cùng, sự thay đổi khác thường dừng lại, máu tươi biến mất.
Chỉ có mưa to phiêu bạt giữa thiên địa vẫn còn đang ào ào rung động, nối liền giữa thiên và địa, bao trùm mọi thứ, che cản phần lớn tầm mắt người.
···
Tại đỉnh núi.
Ý thức của Dương Phóng đã trở về một lần nữa, Diêm Vương cốt trong tay sớm đã biến mất không còn.
Quan sát thật kỹ, trên cánh tay da thịt đỏ sẫm, giống như bị nước sôi làm bỏng vậy.
Vừa mới trở về, Dương Phóng lập tức cảm nhận được trong cơ thể mình có một cỗ lực lượng kinh khủng khó nói nên lời, trùng trùng điệp điệp, tràn ngập toàn thân, mạnh hơn không biết bao nhiêu so với trước đó.
Cho dù trước đó hắn có dùng hết hỏa lực, chơi con át chủ bài, tuyệt đối cũng sẽ không đáng sợ như bây giờ!
Tuy nhiên!
Mang đến lực lượng kinh khủng đồng thời thân thể Dương Phóng cũng bị phá hoại tới chồng chất vết thương.
Từng cơn đau đớn khó tả ập đến tràn ngập toàn thân hắn, giống như bị dao đâm khắp nơi vậy.
Khi nhắm mắt nhìn vào bên trong, chỉ thấy rất nhiều kinh mạch xuất hiện vết rạn, một số kinh mạch nhỏ bé càng là bị đứt gãy.
Mà ngay cả nội tạng cũng bị chấn thương!
Không thể nghi ngờ!
Một phần là do lực lượng thiên địa đổ về, một phần là do sát khí bên trong Diêm Vương cốt còn chưa tiêu tán hoàn toàn xung kích tới mà tạo thành.
Sắc mặt Dương Phóng trắng bệch, lập tức chống đỡ thân thể, lần nữa cảm nhận lực lượng trong cơ thể.
"Thánh Linh cảnh, Thánh Linh cảnh, ha ha ha ha ..."
Trong miệng hắn phát ra tiếng cười, khí thế mãnh liệt.
Vào thời khắc này, thực sự có một loại cảm giác như lực nhổ núi non khí ngút trời.
Thân thể hắn đột nhiên chấn động, lôi quang cuộn trào mãnh liệt, nhanh chóng bao phủ lấy trên dưới toàn thân hắn, răng rắc rung động, sau đó khí thế bắt đầu dâng lên vô tận, như hóa thành một con hung thú cuồng bạo, tung nắm đấm được tia chớp tím bao phủ, lập tức ra sức đấm một quyền xuống mặt đất dưới chân.
Ầm ầm!
Âm thanh kinh khủng khiếp, lôi điện tung hoành tứ phương.
Những làn sóng sức mạnh đáng sợ và khó lường lấy Dương Phóng làm trung tâm, trực tiếp quét ngang về phía bốn phương tám hướng.
Toàn bộ mặt đất trong nháy mắt xuất hiện vô số khe nứt, tràn ngập từng đợt từng đợt khí tức cháy bỏng, bốc khói tư tư ra bên ngoài, rất nhiều đất đá đều bị chấn động mở ra.
Trong phạm vi hơn trăm mét, trong nháy mắt bị lôi quang đảo qua, tất cả các sinh vật sống đều biến mất.
Dương Phóng cảm xúc mạnh mẽ bành trướng, bỏ qua thương thế trong cơ thể, tiếp tục điên cuồng nện xuống mặt đất.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Âm thanh vang dội nổ đùng đoàng, lôi quang cuộn trào mãnh liệt.
Sau khi liên tục đấm ra bốn quyền.
Đột nhiên!
Thân thể Dương Phóng lập tức dừng lại, toàn thân khí tức đáng sợ sôi trào mãnh liệt lập tức hỗn loạn, không bị khống chế, xung kích lung tung, khiến hắn thiếu chút nữa thì phun ra một búng máu, vội vàng ổn định thân thể.
Trên mặt hắn lộ vẻ kinh ngạc, vội vàng vận chuyển chân khí, nhanh chóng bình phục lại mọi thứ.
Qua một lúc lâu.
Khí tức mênh mông hỗn loạn mới khôi phục lại lần nữa.
Dương Phóng cẩn thận cảm nhận biến hóa trong cơ thể, hắn không thể tưởng tượng nổi.
Đây là ...
Chỉ thấy bên trong thân thể của hắn.
Diêm Vương cốt vừa mới hóa thành thể lỏng dung nhập vào thân thể hắn thì bây giờ lại xuất hiện lần nữa, hoàn chỉnh không việc gì nằm ở trong thân thể của hắn, đang tỏa ra từng tia từng tia sáng màu đỏ tươi.
Làm sao Diêm Vương cốt lại xuất hiện lần nữa?
Hơn nữa!
Lực lượng ở vừa rồi vậy mà mất khống chế?
Dương Phóng thầm giật mình, lập tức mở bảng thông tin ra quan sát.
Họ và tên: Dương Phóng.
Tuổi thọ: 22/ 200 tuổi.
Tu vi: Thánh Linh (100/30000) (Nội thiên địa vị khai).
Tâm pháp: Cảm Ứng quyết tầng thứ năm (1100/4800), Kim Thân quyết tầng thứ năm (3000/8000), Lôi âm Hô Hấp pháp tầng thứ năm (7500/15000) ...
Võ kỹ: Thanh Vân Bộ tầng thứ ba (1000/6000), Viêm Bạo chưởng tầng thứ ba (300/8000), Băng Liệt chỉ tầng thứ hai (2100/5000), Kình Thiên Kiếm tầng thứ hai (600/5000), Côn Bằng Tam biến tầng thứ nhất (1200/ 2000), Hồng Hoang Huyết Bạo quyền ... (300/ 2000) ...
···
"Nội thiên địa vị khai?"
Dương Phóng tự hỏi.
Có ý là gì?
Vì sao đằng sau cột tu vi lại xuất hiện mấy chữ như vậy?
Lực lượng của bản thân mình hỗn loạn vừa rồi là bởi vì cái này?
Hắn khổ sở suy nghĩ, nhưng không có manh mối gì.
Đáng tiếc! Bạch Trạch vực không có một vị cao thủ Thánh Linh cấp nào để cho thể cung cấp cho chính mình lời giải thích!
Cuối cùng hắn xoay người lại, đi về phía phương hướng nơi xa.
Từng trưởng lão Thanh Long hội từ nơi không xa nhanh chóng lướt đến với tốc độ cực nhanh, chẳng mấy chốc đã xuất hiện ở gần Dương Phóng.
"Hội trưởng!"
"Hội trưởng, nơi này có thuốc!"
Bọn họ nhìn thấy Dương Phóng vẻ mặt trắng bệch, vội vàng lấy đan dược chữa thương ra đưa cho Dương Phóng.
Dương Phóng nhận lấy đan dược, khẽ ngửi một hơi, trực tiếp nuốt xuống rồi tiếp tục suy nghĩ về bảng thông tin trước mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận