Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1016 - Không phải vậy thì sao đây?



Chương 1016 - Không phải vậy thì sao đây?




"Bên trong là Bạch tiền bối mà ta mời tới, có thể bảo đảm lần này bình an vô sự, đi thôi."
Hoàn Linh quận chúa nói.
"Bạch tiền bối?"
Cao Hổ trong lòng nghi hoặc, hai mặt nhìn nhau với Lục Thiên Phóng, vẫn là gật đầu, nói: "Vâng, quận chúa."
Đoàn người hơn ba trăm người lập tức bắt đầu khởi hành, đi về phía nơi xa.
···
Bên trong chiếc xe rộng lớn.
Dương Phóng lặng lẽ ngồi ngay ngắn.
Trước mặt hắn là một chiếc bàn gỗ đàn hương đỏ được chạm khắc tinh xảo, trên mặt bàn bày ra các loại vật phẩm, có thần dược Bích Kỳ lân dùng để kéo dài tuổi thọ, cũng có Thái Cổ Chân Long huyết.
Còn có một chồng sách cổ thật dày.
Trong số sách cổ này trên cơ bản đều là cảm ngộ của tiền nhân, còn có một số suy đoán đối với sương mù hắc ám.
Hoàng thất của Hoàn Linh quận chúa có tên là Hoàng thất Đại Nguyệt, tổ tiên cũng chính là thần linh, có truyền thừa vô số năm, mặc dù phần lớn nội tình đều đã bị mất đi thế nhưng sách cổ quanh năm suốt tháng tích lũy xuống cũng có rất ít thế lực có thể so sánh được.
Dương Phóng đầu tiên là lật qua những cuốn sách cổ trước mặt, sau đó chuẩn bị nghiên cứu, sau đó cầm bình Thái Cổ Chân Long huyết để lên trên bàn, trong lòng âm thầm ngạc nhiên.
Lực lượng thật là nồng nặc!
Chỉ thấy bên trong bình lập lòe lên ánh sáng đủ các loại màu sắc.
Liếc mắt nhìn sang đã làm cho người ta có loại cảm giác kinh tâm động phách.
Trên mặt bàn có một tờ giấy trắng khác, ghi chép cách dùng và công dụng cụ thể của Thái Cổ Chân Long huyết.
Thứ này có thể rèn luyện nhục thân, cải thiện thể chất.
Sau khi ăn vào có thể khiến cho nhục thân của người ta tăng lên gấp đôi, đạt tới tình trạng không thể tưởng tượng nổi.
Vận khí tốt thậm chí có thể nuôi ra một cỗ Long khí ở trong cơ thể!
Tuy nhiên tác hại cũng lớn, nếu như người có tu vi không đủ, sử dụng một cách tùy tiện thì nhục thân rất có thể sẽ bị xé nát, lập tức tan xương nát thịt.
Dương Phóng hơi trầm ngâm, đầu tiên là lấy ra một giọt Chân Long huyết, tiến hành nghiên cứu cẩn thận.
Ở sau khi xác định bên trong không có bị động tay chân gì thì lập tức nuốt giọt Chân Long huyết đó vào.
Ầm!
Lực lượng kinh khủng bá đạo mà nồng đậm lập tức bộc phát ra trong cơ thể Dương Phóng, trùng trùng điệp điệp, trong chớp mắt đã tràn vào toàn thân, lập tức để thân thể Dương Phóng hóa thành màu đỏ như máu.
···
Linh Tham trấn.
Không gian xung quanh hỗn loạn, chập trùng lên xuống, tràn ngập lực lượng kinh khủng vô hình.
Bên trong là dược điền kéo dài liên miên, nhìn một cái là vô tận.
Hắc Ngọc linh dược ở bên ngoài là cực kỳ hiếm thấy, nhưng nơi này thế mà có tới hơn bảy tám mẫu.
Về phần những loại dược liệu khác thì số lượng càng nhiều.
Toàn bộ Linh Tham trấn giống như một chỗ thế ngoại đào nguyên thần bí vậy.
Ở trên một chỗ lầu các to lớn cao khoảng năm tầng.
Một bóng người mặc áo giáp, thân thể vạm vỡ đứng ở đây, bàn tay rộng lớn nhẹ nhàng vươn ra, nhẹ nhàng vươn bàn tay rộng ra và vẫy tay về phía một con chim màu đỏ giữa không trung.
Con chim màu đỏ lớn chừng bàn tay giống như cảm ứng được điều gì, đang ở giữa không trung lập tức nhanh chóng bay tới, lập tức yên ổn rơi vào nơi lòng bàn tay của bóng người vạm vỡ đó.
Bóng người vạm vỡ từ chỗ cái móng trái của con chim màu đỏ lấy ra một tờ giấy màu trắng, sau đó lại thả con chim đỏ này ra rồi nhẹ nhàng mở giấy ra, ánh mắt đưa vào, ánh mắt lập tức ngưng tụ lại.
"Hoàng thất lại phái khâm sai đến đây, lần này còn do Hoàn Linh quận chúa dẫn đội!"
"Hoàn Linh quận chúa? Hả? Là nha đầu kia sao, vào bốn mươi năm trước, ta dường như còn từng bế nàng ta phải không?"
Bên cạnh truyền đến một giọng nói kinh ngạc, khẽ cười nói: "Thật không biết nha đầu này nếu như nhìn thấy ta một lần nữa thì có thể nhận ra được ta nữa hay không?"
"Không nên khinh thường, dựa vào tình huống trong những năm qua, nha đầu Hoàn Linh này thật không đơn giản."
Bóng người vạm vỡ kia đột nhiên chuyển lạnh, nói: "Hoàng đế hiện nay, con cháu đông đảo, có thể thành tài thì cực kỳ hiếm, Hoàn Linh nha đầu này chắc chắn là người nổi bật trong số đó, hơn nữa thiên phú tu luyện cực cao, từ năm mười sáu tuổi đã từng làm ra chuyện kinh người, lão Hoàng đế lần này thế mà lại phái nàng ta đến đây, xem ra lần này là làm thật rồi."
"Làm thật?"
Bóng người bên cạnh tiếp tục truyền đến nụ cười khẽ, nói: "Lần nào mà lão Hoàng đế không phải là làm thật, tuy nhiên có lần nào hắn thành công đâu? Lần này còn dám phái nha đầu Hoàn Linh đến đây, đây là sai lầm lớn nhất của hắn, hắn đã dám phái, vậy chúng ta lại có gì mà không dám làm, đơn giản chẳng qua chỉ là giống với mấy lần trước mà thôi."
"Vẫn là để người ra tay giữa đường sao?"
Bóng người vạm vỡ lạnh giọng mà hỏi.
"Không phải vậy thì sao đây?"
Tiếng cười bên cạnh vang lên.
"Ừm, chỉ có thể như vậy, kiên trì một đoạn thời gian nữa, chờ đến khi thứ đồ kia hoàn toàn hoàn thành, chúng ta là có thể rời khỏi nơi này."
Bóng người vạm vỡ mở miệng nói.
"Yên tâm, chắc chắn sẽ không có chuyện gì xảy ra, bọn họ bên đó đã đáp ứng điều kiện rồi, chờ rời khỏi nơi này, chúng ta hoàn toàn có thể bắt đầu một cuộc sống mới, về phần thái độ của thế lực khác, chúng ta cũng không cần phải để ý tới quá nhiều, dù sao có bọn họ cản đường giúp chúng ta thì sợ cái gì?"
Âm thanh bên cạnh cười nói.
···
Hai ngày sau.
Đoàn xe to lớn một đường tiến lên, cuối cùng dần dần tiếp cận một khu rừng rậm.
Hoàn cảnh trước mặt bắt đầu thay đổi từ nơi này.
P/S: Ta thích nào ... mấy ngày trước bận việc quá, thay đổi nơi làm việc cộng với một số việc quấn thân, nên dịch tạm chưa đều, nay cố đều lại :D



Bạn cần đăng nhập để bình luận