Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 847 - Thu hoạch



Chương 847 - Thu hoạch




"Đúng vậy, ta cũng không nghĩ tới chủ nhân của những tấm bia kia người bị giết thế mà còn sống, ẩn giấu ở bên trong cơ thể của Bàng Vạn Chung, đánh lén ta vào thời khắc quan trọng."
Dương Phóng trả lời.
Trước đó hắn đã rất cẩn thận rồi, lúc tiến vào ngay cả đụng vào cũng không đụng vào thi thể Bàng Vạn Chung.
Nhưng mặc dù như vậy vẫn còn bị trúng chiêu.
"Đúng rồi, ta hỏi ngươi một chuyện, ngươi từng nghe nói qua lời thề linh hồn của Huyền Âm Ma Long nhất tộc chưa?"
Dương Phóng mở miệng nói.
"Lời thề linh hồn? Đương nhiên từng nghe nói."
Thạch lão nhân mở miệng nói: "Huyền Âm Ma Long tộc không giống với những tộc khác, nhục thể, linh của bọn chúng ở trong từng cái chủng tộc gần như tất cả đều là tuyệt đỉnh, đặc biệt là linh hồn, vô cùng kinh khủng, bình thường thân thể chết đi hơn trăm năm, hồn phách cũng sẽ không tiêu tán, lời thề linh hồn của bọn chúng một khi được phát ra thì nhất định phải làm theo, tuyệt không thể vi phạm."
"Vậy ngươi biết nội dung của lời thề linh hồn không?"
Dương Phóng hỏi thăm.
"Không biết, tuy nhiên cũng không cần phải biết, một khi bọn chúng phát ra lời thề linh hồn, hồn phách đều sẽ lập tức đỏ lên, giống như trải qua kiếp nạn, tối thiểu bảy tám ngày cũng không thể khôi phục."
Thạch lão nhân nói.
"Hồn phách sẽ lập tức đỏ lên?"
Dương Phóng hoài nghi.
"Đúng vậy, liên quan tới điểm này ngay cả chính bọn chúng cũng không rõ ràng, có lẽ là lực lượng của bọn chúng quá mạnh dẫn tới thiên đố (trời ghét), cho nên lão thiên cho bọn chúng có một cái đặc thù như vậy."
Thạch lão nhân cười nói.
"Được, đa tạ, ngươi trông coi thân thể giúp ta."
Dương Phóng gật đầu, thân thể lại bất động một lần nữa.
Linh hồn lại tiến vào sâu bên trong não hải một lần nữa.
"Huyền Âm Long hồn, xem ra những gì ngươi nói là thật, đã như vậy, bây giờ ngươi phát lời thề linh hồn đi, có điều, ngươi tốt nhất đừng giở trò gì với ta, ta thế nhưng là không có kiên nhẫn để mà chơi với ngươi."
Dương Phóng nhìn về phía Long hồn.
Huyền Âm Long hồn sắc mặt âm trầm, trong lòng cấp tốc dâng trào, đột nhiên nói: "Được, có điều ta cũng có một cái yêu cầu, nếu ngươi có thể hoàn thành giúp ta, ta nhất định sẽ dốc hết toàn lực trợ giúp ngươi!"
Dương Phóng nhướng mày.
"Nói!"
"Ở sau khi tu vi của ngươi đạt tới Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê thì tái tạo thân thể thực giúp ta!"
Huyền Âm Long hồn trầm giọng nói.
"Tái tạo thân thể thực?
"Đúng vậy, đến Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê, ngươi cũng không cần đến lực lượng của ta, đến lúc đó tái tạo thân thể cho ta chỉ là thuận tay mà làm thôi, nếu như ngươi đáp ứng cái điều kiện này, ta sẽ không hối hận, nhất định sẽ hết lòng giúp đỡ ngươi!"
Huyền Âm Long hồn nói.
"Xem ra ngươi còn chưa rõ ràng cho lắm, ngươi bây giờ rơi vào trong tay của ta thì còn có tư cách gì để bàn điều kiện với ta?"
Sắc mặt Dương Phóng trầm xuống.
Huyền Âm Long hồn ánh mắt biến đổi, lập tức cúi đầu xuống, không dám nói nhiều.
"Được rồi, nếu ngươi không muốn vậy quên đi."
"Hừ! Hy vọng ngươi sau này biết rõ ai là chủ, ai là bộc, không nên ra điều kiện với ta một cách tùy tiện!"
Dương Phóng hừ lạnh, đột nhiên mở miệng nói: "Tuy nhiên chuyện tái tạo thân thể cho ngươi, cũng không phải không thể, chờ sau này nếu như ta trùng hợp không có chuyện gì cũng không phải là không thể giúp ngươi."
Huyền Âm Long hồn lại ngẩng đầu lên, trong mắt lóe sáng.
"Được, ngươi yên tâm, từ nay về sau, ta tuyệt đối toàn tâm toàn ý hỗ trợ ngươi!"
Huyền Âm Long hồn mở miệng.
Sau đó nó lập tức phát ra lời thề linh hồn.
Trên toàn bộ hồn phách to lớn của nó lập tức tỏa ra một lớp khí tức u ám kỳ dị, khiến cho toàn bộ không gian đại não của Dương Phóng giống như lập tức nhiều hơn một lớp lực lượng mông lung không rõ.
Sau đó, toàn bộ Long hồn màu đen lập tức đỏ lên với một loại tốc độ mà mắt trần có thể thấy được.
Giống như nhuộm máu vậy.
Tròng mắt Dương Phóng hơi co rụt lại.
Giờ khắc này hắn nhìn thấy rõ ràng, ở bên cạnh Long hồn có từng mảnh từng mảnh máu thịt đỏ tươi, chui vào bên trong hồn phách của nó.
Những máu thịt đỏ tươi này giống như những gì hắn nhìn thấy trong sương mù hắc ám vậy.
"Lại là thứ này?"
Trong lòng hắn nhanh chóng quay cuồng lên.
Mảnh thế giới này đến cùng giấu giếm bí mật gì?
"Được rồi, ta đã phát xong lời thề linh hồn, có thể để cho ta đi ra ngoài chưa?"
Huyền Âm Long hồn có hơi mệt mỏi mà nói.
"Ngươi đi đi."
Dương Phóng trả lời.
Xoát!
Huyền Âm Long hồn hóa thành một luồng ánh sáng đỏ quỷ dị, nhanh chóng thoát khỏi không gian đại não của Dương Phóng, dọc theo kinh mạch, chui vào bên trong giới chỉ một lần nữa.
Cùng lúc đó.
Hai mắt Dương Phóng lại mở ra lần nữa, ý thức chưởng khống thân thể một lần nữa.
Ở vào khoảnh khắc khống chế thân thể, hắn lập tức nhìn về phía thân thể của Bàng Vạn Chung, lập tức khống chế Bàng Vạn Chung lên.
Mối liên hệ quen thuộc ấy đã thực sự xuất hiện trở lại.
Hắn thở phào nhẹ nhõm, sau đó nhìn về phía sơn động phía trước, ánh mắt lóe lên, ngay sau đó, hắn khống chế thân thể Bàng Vạn Chung lao thẳng tới.
Cái lao thẳng tới này để trong lòng Dương Phóng lập tức mừng rỡ.
Lại không gặp phải bất kỳ tồn tại cấm chế hay là trận pháp nào.
Đã được Bàng Vạn Chung lao tới phần dưới cùng một cách dễ dàng.
Bàng Vạn Chung không khách khí chút nào, bàn tay lớn vươn ra, lập tức nhanh chóng nắm các loại đồ vật trên bệ đá lên, nhét vào trong ngực, từng loại đồ vật chẳng mấy chốc tất cả đều đã được hắn lấy đi.
Thân thể cao lớn vạm vỡ nhanh chóng chạy trở về lần nữa.
P/S: Ta thích nào ... chương 3



Bạn cần đăng nhập để bình luận