Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 427: Thái Lặc - Tiêu n

"Như thế nào, khối Hắc Ma thiết này đã đủ hài lòng chưa?"
Trương Thiên Lâm thân thể cao lớn toàn thân đầy cơ bắp, nhìn về phía Dương Phóng với một nụ cười trên môi.
Ánh mắt Dương Phóng lộ ra vẻ kinh ngạc, nhìn vào quặng sắt to lớn ở trên mặt đất, trường kiếm nhẹ nhàng gõ vào trên đó phát ra tiếng leng keng rung động.
Ít nhất cũng rơi vào khoảng bốn năm trăm cân!
"Bao nhiêu tiền?"
"Một giá, năm ngàn lượng bạc, không trả giá!"
Trương Thiên Lâm mỉm cười.
Vật này từ lúc đi tới cửa hàng của bọn họ còn chưa có bất kỳ kẻ nào có thể luyện chế.
Thứ nhất, nó quá nặng, thứ hai đặt ở trong đống lửa thiêu đốt bảy ngày bảy đêm, thứ này vẫn còn nguyên không thay đổi.
Muốn hòa tan được thứ này thì quả thực là quá khó khăn.
Cùng đặt ở trong cửa hàng làm thứ trang trí còn không bằng trực tiếp bán đi cho xong việc.
"Đắt như thế?"
Dương Phóng nhíu mày.
"Không đắt a huynh đệ, rơi vào trong tay người hữu dụng, thứ này có thể nói là vô giá!"
Trương Thiên Lâm vỗ vào bả vai Dương Phóng, nở nụ cười.
"Nói hì nói như vậy, nhưng muốn hòa tan được thứ này thì cũng không dễ dàng đâu?"
Dương Phóng hỏi thăm.
"Chuyện này sao ... ha ha, vậy thì phải xem vào bản lĩnh của ngươi."
Trương Thiên Lâm cười ngượng ngùng.
...
Hai mắt Trương Thiên Lâm đảo qua đảo lại nhìn vào trên người Dương Phóng, giống như sợ Dương Phóng sẽ không mua vậy, cuối cùng cắn răng nói: "Thật ra thì muốn hòa tan thứ này cũng không phải không có cách nào, chỉ cần ngươi bằng lòng mua thì thật ra ta ngược lại là có thể nói biện pháp luyện hóa cho ngươi!"
Chi phía hòa tan thứ này quá lớn.
Rất nhiều người đã từng đến hỏi thăm về thứ này, chỉ là vừa nghe đến vật liệu cần thiết để hòa tan thứ này thì thi nhau từ bỏ.
Bởi vì vật liệu hòa tan thứ này ở phương diện giá tiền chính là một cái giá trên trời.
Ít nhất phải nện thêm ra năm sáu ngàn lượng bạc thì mới có thể mua được.
Kể từ đó, còn không bằng lập tức đi tới phòng đấu giá đấu giá lấy một cái bội kiếm thì thoải mái hơn.
"Ồ? Biện pháp gì?"
Dương Phóng hỏi thăm.
"Ngươi chắc chắn mua rồi?"
Trương Thiên Lâm hỏi.
"Mua."
"Được!"
Trương Thiên Lâm mừng rỡ, nói nhỏ: "Thật ra thì ở vào lúc rèn đúc thứ này, chỉ cần cho thêm vào một lượng thích hợp Thiên Hỏa dịch và Thiên Lôi thảo là có thể tăng tốc độ nóng chảy của vật này."
"Thiên Hỏa dịch, Thiên Lôi thảo?"
Dương Phóng lẩm bẩm, lập tức hỏi thăm, "Có thể mua được ở chỗ nào?"
"Bình thường trên chợ đen chắc hẳn là có bán."
Trương Thiên Lâm cười ngượng ngùng.
Dương Phóng khẽ gật đầu, lấy bao ở sau lưng ra, lập tức từ bên trong lấy ra năm ngàn lượng bạc.
Lúc tới vì để ngăn ngừa bị người nhận ra Càn Khôn Giới chỉ, cho nên hắn trực tiếp để bạc vào trong bao mang tới.
Tổng cộng chứa hơn sáu ngàn lượng, vào lúc này trực tiếp lấy ra năm ngàn lượng.
Trương Thiên Lâm lộ ra vẻ mặt mừng rỡ.
"Khách quan, có cần ta đưa thứ này về giúp ngươi hay không?"
"Không cần, tự ta chuyển là được rồi."
Dương Phóng trả lời.
"Vậy ngươi cẩn thận!"
Trương Thiên Lâm lộ ra vẻ mặt tươi cười.
Sau đó Dương Phóng ôm lấy thứ này, đi về phía bên ngoài, âm thầm suy nghĩ.
Thứ này lớn như vậy, không chỉ có đúc ra một bộ chiến giáp còn thừa, thậm chí còn có thể đúc lại Kim Xà kiếm một chút.
Kể từ đó, sau này là có thể sử dụng Kim Xà kiếm một cách quang minh chính đại.
Sau khi trở lại quán trọ, Dương Phóng lập tức thu thứ này vào trong nhẫn.
Sau đó hắn mang theo bạc, tiếp tục đi dạo ở bên trong Hắc Bàn thành.
Trương Thiên Lâm nói không sai, Thiên Hỏa dịch và Thiên Lôi thảo quả thực có thể mua được.
Chỉ có điều trên phương diện giá tiền thật là để cho Dương Phóng phải giật mình.
Hắn mua hai thứ này lại tốn thêm năm ngàn một trăm lạng bạc.
Điều này làm cho hắn không còn gì để nói.
Cuối cùng hắn cũng đã hiểu vì sao khối Hắc Ma thiết này một mực không có ai mua.
Khoản tiền dùng để rèn đúc thứ này, hoàn toàn có thể dễ dàng mua được một thanh bội kiếm tốt ở trong phòng đấu giá.
Sau đó, Dương Phóng mua các dược liệu cần thiết cho Lôi âm Hô Hấp pháp, Kim Thân quyết và Cảm Ứng quyết ở Hắc Bàn thành, tổng cộng bỏ ra hơn ba vạn lượng.
Bạc vào tay trước đó lại nhanh chóng cạn kiệt một lần nữa.
Tuy nhiên!
Hơn ba vạn lượng bạc tiêu ra này, tối thiểu trong thời gian ngắn không cần lại vì dược liệu mà phải phát sầu.
Sáng sớm ngày hôm sau.
Dương Phóng không ở lại đây lâu, lập tức lên đường trở về.
...
Trong một thị trấn nhỏ không mấy nổi bật.
Một đội mấy trăm người từ xa đi tới, tất cả đều cao lớn, ăn mặc chỉnh tề.
Đều không ngoại lệ, tất cả bọn họ đều có khuôn mặt kiểu người phương tây, tóc vàng mắt xanh, mũi rất cao, trên người mỗi người đều đeo theo bội kiếm, trên người khoác một lớp áo giáp mềm màu trắng sáng.
Thoạt nhìn, gần như ai cũng đều rất đẹp trai.
"Ngô trưởng lão, để ta giới thiệu một chút, vị này chính là Tộc trưởng của Tiêu n gia tộc, tên là Thái Lặc - Tiêu n, chính là một cao nhân Siêu phẩm thành danh đã lâu!"
Á Lịch Sơn Đại một mặt mỉm cười, trịnh trọng giới thiệu Tộc trưởng Tiêu n gia tộc vừa đến với Ngô Minh - Đà chủ Phân đà Diệt Tà minh.
Chỉ thấy tộc trưởng Tiêu n gia tộc là một lão giả có thân thể rất cao.
Cao khoảng một mét chín, trên người mặc một bộ trường bào màu đen, để chòm râu thật dài, ăn mặc cẩn thận tỉ mỉ, đôi mắt sâu và khung người rộng.
Hắn khẽ gật đầu về phía Ngô Minh ở trước mặt.
"Nghe qua đại danh của Ngô trưởng lão, hôm nay được gặp mặt, rất hân hạnh!"
"Tiêu n tộc trường quá khách khí rồi, tất cả những người có lý tưởng cao cả đều được chào đón tham gia Diệt Tà minh!"
Ngô Minh nở nụ cười, mở miệng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận