Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 97: Tào trưởng lão còn sống?

Nhiều người như vậy?
Hắn lập tức cũng chui vào trong gian phòng của Triệu Hắc Hổ, tìm kiếm xung quanh.
"Móa nó, Triệu Hắc Hổ thật là lợi hại, chạy lúc nào cũng không biết!"
Một người đàn ông vác chiếc búa đồng, không thu hoạch được gì, không thể không chửi rủa.
"Trông chừng Tam Hà bang một chút, ta đoán khoảng hai ngày nữa thì Tam Hà bang chắc chắn cũng phải lên đường!"
Một người đàn ông khác thuận miệng nói.
"Bọn họ dám sao? Tam Hà bang có cao thủ của Bạch Nguyệt lâu nhìn chằm chằm vào, cho bọn họ một trăm cái lá gan thì cũng không dám chạy!"
Người đàn ông trước đó mở miệng nói.
Hôm nay bọn họ đều tới tìm Triệu Hắc Hổ để yêu cầu một chuyện gì đó, kết quả vừa mới vào cửa thì phát hiện, toàn bộ Hắc Hổ bang đều trống không.
Triệu Hắc Hổ sớm đã không thấy tung tích đâu.
Mà những người khác sau khi biết Hắc Hổ bang đã lên đường chạy trốn thì cũng thi nhau xông vào tổng bộ của Hắc Hổ bang, bắt đầu vơ vét chất béo còn thừa.
Sau khi Dương Phóng tìm một lượt thì lập tức chay về phía Tàng Kinh các.
Chỉ thấy toàn bộ Tàng Kinh các còn trở nên loạn hơn, bị lật tung tới vô cùng bừa bãi.
Trên mặt đất khắp nơi đều là thư tịch xốc xếch.
Dương Phóng từ tầng một tìm cho tới tầng hai, đột nhiên trong lòng vui mừng, nhanh chóng nhặt lên mấy quyển bí tịch rơi xuống đất.
'Lưu Tinh đao!'
'Nhất Tự kiếm!'
'Bạo Khí quyết!'
Rất rõ ràng đều là một số bí tịch cấp thấp, người khác căn bản chẳng thèm để mắt tới.
Dù là rơi trên mặt đất thì cũng không có người nào muốn nhặt.
Tuy nhiên cho dù chỉ là bí tịch cấp thấp, Dương Phóng cũng không chê.
Chỉ cần là bí tịch thì hắn đều có thể xoát ra độ thành thạo, cứ mỗi lần đột phá một cảnh giới thì đều có thể tăng tư chất lên.
Càng quan trọng hơn chính là, bí tịch cấp thấp hắn cũng có thể luyện ra được rất nhiều uy lực.
Dương Phóng nhặt lấy toàn bộ, tiếp tục tìm tòi ở Tàng Kinh các lần nữa.
Từ tầng hai cho tới tầng ba, ngoại trừ ba quyển bí tịch này ra thì không tìm được bất kỳ thứ nào khác.
Hắn lại chạy về khu vực khác tìm kiếm một vòng, kết quả phát hiện các loại đồ vật đều đã bị người vơ vét tới hầu như không còn.
Dương Phóng trong lòng cảm thấy bất đắc dĩ, đành phải từ trong phòng đi ra ngoài.
"Được rồi, tìm không thấy thì nên về sớm một chút, vẫn là ở dưới đất mới an toàn hơn."
Hắn lập tức rời khỏi Hắc Hổ bang, và đi về phía một con hẻm nhỏ.
Kết quả vừa mới đi vào con hẻm nhỏ, đột nhiên nhướng mày, bước chân dừng lại, ánh mắt âm u lạnh lẽ nhìn thoáng qua đằng sau, "Hai vị, lén la lén lút đuổi theo ta làm cái gì?"
Ở cuối ngõ, hai võ giả sắc mặt biến đổi, biết trốn không được, lập tức xuất hiện, chắp tay về phía Dương Phóng, không nói một lời vội vàng xoay người rời đi.
Dương Phóng hừ lạnh một cái, trơ mắt nhìn vào hai người rời đi, sau đó thân thể nhảy lên thi triển Đạp Tuyết công, nhanh chóng rời khỏi nơi này.
. . .
Ở sau khi liên tục chạy qua bảy tám con hẻm nhỏ, đột nhiên, thân thể Dương Phóng lại dừng lại một lần nữa, hai mắt sáng lên, nhanh chóng né tránh núp ở bên trong một con hẻm nhỏ.
Chỉ thấy cách đó không xa, Tào trưởng lão một thân rách rưới, cực kỳ chật vật, lưng vác một cái túi, vẻ mặt cảnh giác nhìn chung quanh không có người, lập tức trèo qua một bức tường.
"Tào trưởng lão còn sống?"
Dương Phóng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Mạng của người này thật là lớn.
Không biết Lưu trưởng lão có còn sống nữa hay không?
Đúng vào lúc này, hắn đột nhiên cảm nhận được có gì đó bất thường.
Ở sau khi Tào trưởng lão trèo tường tiến vào trong nhà, cách đó không xa lại xuất hiện tung tích của bốn tên võ giả, tất cả đều đeo mặt nạ, trong tay càm đao kiếm.
"Ngươi có chắc chắn hắn là trưởng lão của Hắc Hổ bang không?"
"Yên tâm, chắc chắn, quần áo lão tiểu tử kia đều nhếch nhác như vậy thì chắc chắn đã gặp phải phiền phức ở bên ngoài, hơn nữa chỉ có một mình hắn trở về, nói rõ những người khác hơn phân nửa đã chết rồi, đi theo!"
Bốn tên võ giả vừa nói chuyện vừa nhún người nhảy lên, lập tức trèo tường tiến vào trong nhà của Tào trưởng lão.
Dương Phóng trong đầu lóe lên, một lát sau, thân thể khẽ động, cũng trèo vào theo.
Trong sân.
Bốn tên võ giả nhanh chóng chạy tới, một đường hướng sân sau đại sảnh chạy đến.
Cửa của từng gian phòng liên tục được bọn họ đá văng ra, phát ra tiếng răng rắc răng rắc.
"Lão tiểu tử kia chạy nơi nào rồi?"
"Không tìm được!"
"Bên này cũng không có!"
"Không đúng, trong gian phòng chắc chắn có căn phòng bí mật, nhanh lục soát đi!"
Bốn người la hét, lại xông vào gian phòng lần nữa, bắt đầu lục tung lục soát.
Lại không nghĩ tới thảm dưới chân đột nhiên nổ tung, thân thể Tào trưởng lão lập tức từ dưới lòng đất nhảy lên, trong tay đột nhiên vung bột độc ra, vung về phía bốn người, đồng thời vung trường kiếm nhanh chóng đâm về phía một người trong đó.
Hắn vậy mà cũng đào hố ở trong nhà!
"Thật can đảm!"
Bốn người kêu lên, và quay lại ngay lập tức.
Keng keng keng keng!
Những tiếng va chạm kim loại nhanh chóng vang lên chói tai, ánh lửa bắn tung tóe.
Nhưng rất nhanh, bốn người đều đều hoảng hốt trong lòng, lông tơ dựng đứng lên, bên tai cảm giác có thanh âm truyền đến, trước mắt xuất hiện ảo giác, lít nha lít nhít, giống như có vô số người đang nhảy múa, thân thể bản thân càng là lung la lung lay giống như là say rượu vậy, như muốn bổ nhào.
Tào trưởng lão vừa xuất hiện mừng rỡ, chợt lông tơ dựng đứng lên, trong lòng hoảng sợ.
Hắn phát hiện trước mắt của mình cũng bắt đầu xuất hiện ảo giác, trước mắt vặn và vặn vẹo, toàn bộ thế giới đang xoay tròn một cách nhanh chóng, hai mắt cái gì cũng không nhìn thấy được rõ ràng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận