Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1084 - Trương Hằng



Chương 1084 - Trương Hằng




Nơi này chính là một thành trì lớn gần với Thiên Nguyên cốc nhất.
Tình thế nơi này mặc dù không có nghiêm trọng như ở Thiên Nguyên cốc, nhưng cũng có rất nhiều cao thủ tập trung ở đây, gần như tất cả cường giả của các thế lực lớn đều đã được điều động đến nơi này.
Một khi Thiên Nguyên cốc thất thủ, nơi này chính là một tuyến phòng ngự cuối cùng của Thần Hoang vực.
"Ai?"
Bỗng nhiên, mấy tên cường giả Siêu phẩm canh giữ truyền tống trận thay đổi sắc mặt, vội vàng quay đầu nhìn lại, nhanh chóng bao vây lại.
Dương Phóng nhíu mày, trên người mặc áo bào xanh, ánh mắt nhìn về phía mọi người, lật bàn tay một cái, một cái lệnh bài màu xanh lớn bằng bàn tay đột nhiên xuất hiện.
Mấy vị cường giả Siêu phẩm lập tức lộ ra vẻ cung kính, nhanh chóng quỳ rạp xuống đất.
"Bái kiến trưởng lão, không biết trưởng lão giá lâm, mong rằng tha tội!"
"Người nào phụ trách ở nơi này?"
Dương Phóng thu hồi lệnh bài, bình tĩnh hỏi thăm.
"Thưa trưởng lão, là Trương Hằng - Trương trưởng lão phụ trách!"
Một tên cường giả Siêu phẩm lập tức trả lời.
"Trương Hằng ..."
Dương Phóng tự lẩm bẩm, một ấn tượng xuất hiện trong đầu hắn.
Tông chủ - Thuần Dương tông.
Giống như hắn, đều là một trong những trưởng lão không thuộc về bốn thế lực lớn.
Bỗng nhiên, Dương Phóng sinh ra cảm ứng, ngẩng đầu nhìn lại.
Chỉ thấy cách đó không xa một lão giả mặc trường bào màu trắng như tuyết, đã nhanh chóng chạy từ đằng xa chạy tới, trên người khí tức mơ hồ, mái tóc hoa râm, tay chân to lớn, có một loại cảm giác như mặt trời tan chảy, máu tươi, khí tức đều lộ ra vẻ cực kỳ nóng bỏng, giống như một cái lò lửa biết chạy.
"Có phải là Lam Vô Bạch - Lam trưởng lão không!"
Lão giả mở miệng hét lớn, nghênh đón về phía Dương Phóng.
Người này chính là Trương Hằng - Tông chủ của Thuần Dương tông.
"Trương trưởng lão, chính là tại hạ!"
Dương Phóng lập tức nghênh đón.
"Tốt, thực sự quá tốt, cuối cùng thì ngươi cũng đã đến đây."
Trương Hằng lộ ra vẻ mặt phức tạp, mở miệng nói: "Đi, đi tới Thiên Nguyên cốc trước."
Dương Phóng gật đầu, nói: "Trương trưởng lão, tình hình ở Thiên Nguyên cốc như thế nào rồi?"
"Ai, một lời khó nói hết, tóm lại càng ngày càng nghiêm trọng, cao thủ Thánh Linh cấp bây giờ chẳng bằng con chó."
Trương Hằng lên tiếng thở dài, dẫn theo Dương Phóng xông ra ngoài thành, đột nhiên trịnh trọng nói: "Đúng rồi, Lam trưởng lão, còn xin cẩn thận nhiều hơn, bốn thế lực lớn kia đã chết mất hai vị trưởng lão, rất có thể sẽ bắt mấy người chúng ta tới làm bia đỡ đạn."
"Ồ?"
Vẻ mặt Dương Phóng khẽ động.
"Bên trong hai mươi bốn vị trưởng lão của Huyễn Thiên minh, chỉ có ngươi, ta, Tô Thiên Địa - Gia chủ Tô gia và Liễu Phù Tô - Tông chủ Ẩn Thần tông, bốn người chúng ta là người ngoài, còn lại thì đều là người của bốn thế lực lớn, ngay cả trong nội bộ của bốn thế lực lớn bọn họ đều có vấn đề lục đục với nhau, chứ đừng nói là đối với chúng ta? Hiện tại tình thế nghiêm trọng như vậy, bọn họ đã mất đi hai nhân vật quan trọng, tiếp theo rất có thể sẽ phân công chúng ta, để chúng ta đi xung phong!"
Trương Hằng ngưng giọng truyền âm.
Những người có thể đảm nhiệm làm Tông chủ của một tông, lại có thể tranh được chức trưởng lão thì không có một người nào là đơn giản cả?
Người nào mà không phải là vì lợi ích bản thân, còn là tồn tại mưu trí cực cao.
Ngay từ khi đến, Trương Hằng đã cực kỳ cảnh giác, bí mật liên lạc với các minh hữu của mình ở khắp mọi nơi để tránh bị bốn thế lực lớn nuốt chửng.
"Được, đa tạ Trương trưởng lão."
Dương Phóng mở miệng nói.
Hai người tăng thêm tốc độ, tiến về phía nơi xa.
Sau khi ra khỏi thành lớn, đằng trước chẳng mấy chốc đã hiện ra một dãy núi liên miên.
Toàn bộ dãy núi đều mơ hồ được một lớp máu tanh bao phủ, tràn ngập khí tức sát lục khó tả, vô cùng âm u và lạnh lẽo, vừa mới tới gần đã khiến cho huyết mạch người ta không thể không nhộn nhạo.
Mà nơi sâu nhất của dãy núi này, có một hẻm núi vừa sâu vừa lớn, giống như bị sương mù đen bao quanh, giống như khó gặp điểm cuối cùng, lại giống như đi về Cửu U vô tận.
Độ rộng của hẻm núi cực kỳ khủng bố, nhìn thoáng qua rất khó nhìn thấy điểm cuối.
Xoát!
Thân thể hai người nhanh chóng đi vào hẻm núi u ám và bí ẩn.
Dương Phóng ngắm nhìn xung quanh, ánh mắt ngưng trọng, đột nhiên nhìn về phía trước.
Chỉ thấy ở khu vực phía trước nhất, mơ hồ đã xuất hiện từng bóng người, tốp năm tốp ba, tập trung lại một chỗ, mọi người đều bị thương rất nặng.
Có người ngồi xuống nhắm mắt lại, đang điều trị.
Có người phát ra tiếng rên rỉ, nằm ở trên những tảng đá.
Còn có người đứt mất cánh tay hoặc là đùi, vô cùng thê thảm.
Đều không ngoại lệ, tất cả đều là cao thủ Thánh Linh cảnh.
Nhưng nghĩ lại cũng đúng, dù sao nơi này là chiến trưởng dành riêng cho cao thủ Thánh Linh cảnh, hai mảng lớn được ăn cả ngã về không, gần như đã đổ dồn hơn tám thành cao thủ vào nơi này.
Thắng, thì một trận chiến định càn khôn!
Thua, vậy thì hoàn toàn mất đi tư cách tái chiến!
Thực sự là một lần là xong.
"Lam trưởng lão, trước đây ngươi chắc là chưa từng tới nơi này đi, nơi này có quỷ dị, không chỉ có diện tích vô cùng to lớn chiếm cứ một phần mười diện tích của Thần Hoang vực, mà còn có sương mù màu đen bao phủ quanh năm, sương mù màu đen này hàng tháng sẽ có một lượng cố định, đột ngột dâng lên trong vài ngày, nhấn chìm mọi thứ, đến lúc đó tất cả mọi người sẽ mất đi thị giác, thính giác, tuy nhiên cũng may ở bên trong khói đen cũng không xuất hiện những sinh vật nào khác, cũng không phải lo việc sẽ bị đánh lén."
Tông chủ Thuần Dương tông giải thích.
P/S: Ta thích nào ... chương 1



Bạn cần đăng nhập để bình luận