Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 458: Bị Tần Thiên Liệt đuổi theo

Đột nhiên, nơi xa truyền đến động tĩnh khiến nhắn nhướng mày.
Sau đó ánh mắt quét tới.
Phát hiện vô số cao thủ Thanh Long hội đang thi nhau ói máu kêu thảm.
Ngay cả những trưởng lão Siêu phẩm vào lúc này tất cả đều bay ngược về phía sau, phát ra tiếng kêu sợ hãi, giống như gặp phải chuyện gì đó vô cùng đáng sợ.
Sắc mặt Tần Thiên Liệt trầm xuống.
"Muốn chết!"
Sưu!
Thân thể hắn lóe lên, lập tức biến mất.
Nhanh chóng đuổi theo về phía nơi xa.
. . .
Trong con đường núi đen nhánh mông lung.
Hai bóng người một trước một sau đang nhanh chóng lao về phía trước, lao nhanh về phía hậu sơn, trên người gió lớn rít gào, vù vù chói tai, bàn chân giẫm xuống, giẫm nát những khối đá lớn, từng nhánh cây đi qua.
Phía trước.
Dương Phóng trong lòng ngưng trọng, vừa chạy như điên vừa quay đầu nhìn lại.
Không nghĩ tới thật vất vả mới lao ra khỏi vòng vây, thì lại gặp phải cao thủ bực này truy kích.
"Là hắn, Hội trưởng Thanh Long hội!"
Trong lòng Dương Phóng nhanh chóng trầm xuống.
Bóng người đằng sau lưng kia vô cùng cường đại, vẻ mặt lạnh lùng, trên người mặc trường bào màu xanh, thân hình nhanh chóng điên cuồng đuổi theo trong đêm tối, hai con mắt sáng như tia chớp, kinh tâm động phách.
Dương Phóng tiếp tục chạy nhanh về phía trước.
Kịch độc trên người sớm đã được phong luật cuốn đi, nhanh chóng lan tràn về phía sau lưng, lặng lẽ xâm nhập vào lỗ mũi, lỗ chân lông của Tần Thiên Liệt mà đi.
Thậm chí một số phấn độc nhỏ xíu càng là ở gió nhẹ lôi cuốn, xâm nhập cả vào tròng mắt của đối phương.
Chỉ bất quá!
Tu vi của Tần Thiên Liệt vô cùng cao thâm, nắm bắt thời cơ cực nhanh, gần như ở lúc những kịch độc này vừa mới đi vào thân thể của hắn đã được thân thể của hắn cảm nhận được, hai mắt lạnh xuống, nín hơi, đồng thời chân khí bao phủ quanh thân, tiếp tục điên cuồng đuổi theo về phía trước.
Siêu phẩm đệ nhị quan, còn được gọi là Kim Thân cảnh.
Nhục thân vô hạ ô cấu, không chỉ được tăng thêm một bước kháng tính đối với các loại kịch độc, mà ngay cả lực lượng và tinh thần cũng sẽ đạt tới một loại tình trạng không thể tưởng tượng được!
Cho nên!
Phàm là có chút không đúng, nhục thể của hắn đều sẽ sinh ra cảm ứng.
"Chỉ là một tên Siêu phẩm sơ kỳ mà cũng muốn chạy thoát khỏi lòng bàn tay của ta, chết đi cho ta!"
Tần Thiên Liệt nói với giọng lạnh lùng, thân thể tăng tốc lần nữa.
Sưu!
Chân khí quanh người gào thét chói tai, chân khí đáng sợ bao bọc quanh người giống như hóa thành một đạo lưu tinh chói mắt, nhanh chóng lao tới tiếp cận về phía thân thể của Dương Phóng.
Ầm!
Hắn đưa tay chính là một đòn chưởng, rộng lớn nặng nề, hung hăng vỗ về phía thân thể của Dương Phóng.
Dương Phóng trong nháy mắt quay người lại, trường kiếm rút ra khỏi vỏ, thân thể trực tiếp hóa thành vô số tàn ảnh, mơ hồ mà kỳ dị, làm cho người khó mà nắm bắt được, kiếm quang nội liễm, lấy giả làm thật, cấp tốc chọc về phía cổ họng của Tần Thiên Liệt.
"Tài cán nhỏ mọn!"
Tần Thiên Liệt nói với giọng điệu lạnh lùng, biến vỗ thành bắt, năm ngón tay lướt qua, như hái hoa xuyên lá, bỏ qua mọi ảo ảnh, lập tức nắm lấy thân kiếm của trường kiếm, keng một tiếng, giống như nắm vào vị trí bảy tấc của con rắn độc, khiến cho thế kiếm của Dương Phóng dừng một chút, sau đó năm ngón tay rung động mãnh liệt, một cỗ lực lượng cuồng bạo dị thường trực tiếp lao thẳng về phía cơ thể của Dương Phóng, khiến cho cánh tay của hắn giống như bị sét đánh, truyền đến cảm giác tê dại.
"Buông tay!"
Tần Thiên Liệt quát khẽ một tiếng, muốn đoạt lấy trường kiếm trong tay Dương Phóng.
"Cút! (Cổn)"
Dương Phóng đột nhiên hét lớn, lưỡi đầy Lôi âm, thiên uy cuộn trào cái thế vô song.
Ầm ầm!
Đầu óc Tần Thiên Liệt vang lên ong ong, nhất thời kinh hãi, cảm giác đầu óc xuất hiện trạng thái trống rỗng trong thời gian ngắn ngủi.
Dương Phóng không do dự chút nào, cái tay còn lại ngay lập tức đánh ra một chưởng, ánh lửa hiện lên, lôi điện đan xen, hung hăng vỗ về phía mặt của Tần Thiên Liệt.
Tần Thiên Liệt kinh hãi, hoàn toàn theo bản năng vung tay lên tiến hành ngăn cản.
Ầm!
Keng!
Tiếng nổ vang rền, gió mạnh bùng lên.
Một cỗ lực lượng cực kỳ đáng sợ trong nháy mắt từ giữa hai người tràn ra, một chưởng này của Dương Phóng giống như vỗ vào phía trên một mảnh kim loại vậy, phát ra một tiếng đinh tai nhức óc.
Hai bóng người tất cả đều lập tức bay ngược ra đằng sau rơi vào nơi xa.
Tần Thiên Liệt lần nữa khôi phục trong trạng thái đầu óc trống rỗng, sắc mặt âm trầm, nhìn vào cánh tay của mình, rồi lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Dương Phóng, "Một chiêu âm Ba công rất được, tuy nhiên đáng tiếc!"
"Quá yếu!"
Cảnh giới Kim Thân, há chỉ có thể nói đơn giản như vậy?
Chân khí hắn phủ đầy, một mực bảo vệ quanh người, cho dù đầu óc bị chấn nhiếp đến thất thần, đối phương cũng không phá nổi phòng ngự của hắn.
Dương Phóng khẽ cau mày, ở cách đó không xa nhìn chằm chằm vào Tần Thiên Liệt.
Không hổ là Hội trưởng Thanh Long hội!
Lôi âm Hô Hấp pháp cộng thêm Viêm Bạo chưởng, thế mà lại không thể làm gì được đối thủ!
Đây là ... đệ nhị quan (Kim Thân) đi!
Sưu!
Dương Phóng quay người là đi, tiếp tục điên cuồng lao nhanh vào sâu bên trong núi rừng.
"Đi đâu!"
Tần Thiên Liệt quát chói tai, thân thể tiếp tục đuổi theo điên cuồng ở phía sau.
Trong lúc đó kịch độc của Dương Phóng vẫn như cũ liên tục thả ra từng chút chút một, ở dưới sự điều khiển của Phong luật, từ đầu đến cuối không rời khỏi thân thể Tần Thiên Liệt, phàm là hắn có bất kỳ sơ hở nào, lực lượng kịch độc đều sẽ lập tức chui vào trong thân thể của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận