Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 889 - Lĩnh vực ... thì ra là thế, thì ra là thế.



Chương 889 - Lĩnh vực ... thì ra là thế, thì ra là thế.




"Không sao, ta chờ được, ta ở lại đây đi."
Dương Phóng trả lời.
Nơi đây non xanh nước biếc, cảnh sắc hợp lòng người, hắn chuẩn bị ẩn cư ở chỗ này một đoạn thời gian, thuận tiện luyện hóa toàn bộ 40 viên đan dược.
"Ngươi muốn ở nơi này?"
Liễu Tiên Quyền thay đổi sắc mặt.
"Không chào đón sao?"
Dương Phóng nhíu mày.
"Cha, sư tôn muốn ở, chẳng lẽ không được?"
Liễu Vân vội vàng nhìn về phía Liễu Tiên Quyền.
"Được, hoan nghênh, hoan nghênh."
Liễu Tiên Quyền nặn ra nụ cười.
Từ nay về sau hắn muốn luyện đan miễn phí cho Dương Phóng ba năm, loại nợ nận này thật sự còn lâu lắm mới xong.
"Bạch Ngọc đạo cô, đan dược của ngươi phải chờ thêm một đoạn thời gian."
Liễu Tiên Quyền nhìn về phía Bạch Ngọc đạo cô.
"Không sao."
Bạch Ngọc đạo cô mỉm cười, ngược lại nhìn về phía Dương Phóng hoài nghi hỏi: "Vị tiền bối này không biết là ai? Trông dường như có chút quen mắt!"
"Tại hạ Tiêu Phóng."
Dương Phóng trả lời.
"Tiêu Phóng."
Trong miệng Bạch Ngọc đạo cô lặp lại, vẫn như cũ chưa kịp phản ứng, đành phải mỉm cười, tỏ thiện ý.
Sau đó, Dương Phóng bắt đầu tìm kiếm chỗ ở.
Cho dù là Liễu Tiên Quyền không muốn nhưng cũng không dám ngăn cản Dương Phóng.
Thời gian trôi qua.
Chuyện bên ngoài làm đến sôi sùng sục lên.
Chuyện ở Tây Lăng tiểu trấn ảnh hưởng cực lớn.
Mấy ngày liên tục đều chưa từng lắng lại.
Cuối cùng tin tức oanh động Kình Thiên vực, tất cả mọi người giật nảy cả mình.
Sâu trong Khư Thần cung, có một cái cửa được mở ra, nghi ngờ là một phong ấn cổ xưa, tất cả yêu thú và quái vật đều lao ra từ bên trong cánh cửa đó.
Mà ngay cả Thánh Phạn Thiên, Diệp Thiên Kỳ cũng bị yêu thú xung kích tới, bản thân bị trọng thương.
Quan trọng hơn là, những yêu thú và quái vật đó giống như vô biên vô hạn xuất hiện liên tục không ngừng, số lượng không biết bao nhiêu, sau khi xuất hiện lập tức xung kích về bốn phía xung quanh, rất nhiều thành trì, tiểu trấn đã hoàn toàn thất thủ.
Ở giữa đám quái vật kia đột nhiên xuất hiện một quan tài màu máu.
Có vẻ như quan tài màu máu kia đang là chủ của đám quái vật kia, trong lúc nhất thời, không cần biết là Nam vực hay là Bắc vực, tất cả đều rơi vào trong hỗn loạn.
Rất nhiều người trong lòng rung động, cảm nhận được phiền toái.
Bởi vì cỗ quan tài máu này rõ ràng là phi phàm, treo lơ lửng trên bầu trời, lóe ra ánh sáng đổ như máu nằm bất động ba bốn ngày.
···
Trong hẻm núi.
Dương Phóng như vũ đang dốc sức bế quan, một mặt luyện hóa dược lực Hoàng Cực đan nhờ vào đó tăng cường tu vi, một mặt khác thì đang tu luyện Kim Cương Hàng Ma khu và Âm Dương ấn.
Chuyện hỗn loạn bên ngoài dường như không có bất cứ quan hệ nào với hắn.
Ròng rã nửa tháng trôi qua.
Thân thể của hắn đều không có đi ra khỏi cửa phòng một chút nào.
Tất cả việc ăn uống, cũng may sớm đã chuẩn bị ở trong giới chỉ.
Thời gian nửa tháng này, tu vi của hắn lại đột nhiên tăng mạnh một lần nữa.
Không chỉ 45 viên Hoàng Cực đan đã được hắn luyện hóa hết mà ngay cả Kim Cương Hàng Ma khu cũng rất có tiến triển.
Càng quan trọng hơn chính là.
Hắn đã có nhận thức sâu hơn về lĩnh vực.
Ở vào lúc vận chuyển chân khí, không gian xung quanh có một loại cảm giác như đột nhiên cứng lại.
Thật giống như vào giờ phú này, thiên địa đều đang nằm ở trong lòng bàn tay hắn.
Không gian trong phạm vi bảy tám mét xung quanh hắn, tất cả mọi thứ đều nằm trong sự khống chế của hắn!
"Lĩnh vực ... thì ra là thế, thì ra là thế."
Dương Phóng tự nói.
Mỗi một loại võ kỹ sau khi luyện đến cảnh giới nhất định thì đều sẽ sinh ra một loại khí cơ (1).
(1) Khí cơ: là cơ chế vận hành bình thường của Khí trong cơ thể con người, bao gồm các hoạt động chức năng của tạng phủ, kinh lạc, v.v
Tất cả khí cơ giao hòa với nhau, dưới ảnh hưởng của chân khí và lực lượng tinh thần, tự nhiên có tác động vô hình đối với thiên địa bên ngoài.
Sau đó chỉ cần đi theo cảm giác này, tiếp tục phát triển và tiếp tục trải nghiệm nó.
Lúc trước hắn luyện nhiều võ kỹ như vậy nhưng đều chưa từng trải nghiệm đến, thẳng tới khi đọc Kim Cương Hàng Ma khu, cảm giác của hắn mới đột nhiên tăng lên rất nhiều.
"Có điều lĩnh vực của ta bây giờ vẫn còn quá yếu, so với lĩnh vực ngày đó Thánh Phạn Thiên thể hiện ra thì còn kém rất nhiều, rất dễ bị người xé mở."
Dương Phóng tự nói.
Hắn bây giờ chỉ mới bắt đầu tìm thấy cảm giác.
Chứ cũng không thể xem là lĩnh vực chân chính.
Nhưng hắn tin tưởng, chỉ cần cho hắn thời gian, không mất bao lâu nữa, hắn là có thể hoàn toàn lĩnh ngộ hết thảy những thứ này.
Dương Phóng nhìn vào bảng thông tin độ thành thạo trước mặt.
Họ và tên: Dương Phóng.
Tuổi thọ: 23/260 tuổi.
Tu vi: Thánh Linh (16680/30000).
Tâm pháp: Lôi Âm Hô Hấp pháp tầng thứ sáu (4900/24000), Thánh quyết nhập môn (2800/3000), Thái Nhất hồn quyết tầng thứ hai (3400/9000).
···
"Tu vi lập tức sắp tiến vào Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê đỉnh phong."
Một khi lĩnh ngộ lĩnh vực, sau này từ Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê, tiến vào đệ tam thiên thê chính là chuyện như nước chảy thành sông!
Sẽ không còn bất kỳ ngăn cản nào!
Tuy nhiên!
Nếu như tiến vào Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê thì cũng không biết sẽ thấy cảnh tượng như thế nào?
Tất cả võ giả tu luyện tới Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê thì đều sẽ chịu ảnh hưởng đến từ sương mù hắc ám!
Không chỉ là một mình hắn.
Dương Phóng cảm thấy nặng trĩu trong lòng.
Hắn chỉ có thể chăm chỉ tu luyện Thánh quyết, để cầu dựa vào sự cường đại của Thánh quyết tới hóa giải mọi thứ.
Đột nhiên!
Trong lòng Dương Phóng hơi động, lấy tấm Đạo đồ không trọn vẹn kia ra.
P/S: Ta thích nào ... chương 9



Bạn cần đăng nhập để bình luận