Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1108 - Điều này sao có thể?



Chương 1108 - Điều này sao có thể?




Cả người Tống Diêm Quân tỏa ra khí tức tối tăm, lạnh lùng khát máu, dung hợp với hoàn cảnh quỷ dị xung quanh.
Hoắc Đô vẻ mặt tươi cười, lập tức đi về phía Tống Diêm Quân, yên lặng đứng ở sau lưng Tống Diêm Quân.
Dương Phóng khẽ thở ra một hơi, chậm rãi vươn người đứng dậy từ trên tảng đá lớn, sau đó ánh mắt nhìn về phía màu đỏ tươi bốn phương tám hướng, nói: "Nếu như ta đoán không nhầm, nơi này đã không còn là cứ điểm trước đó phải không?"
Bên trong lĩnh vực của Tống Diêm Quân có một loại lực lượng không gian quỷ dị.
Có thể giấu giếm được cảm nhận của bản thân, nhẹ nhàng di chuyển chính mình ra bên ngoài.
"Bạch Vô Thường, ngươi biết phàm là người có can đảm phản bội Địa Phủ, cuối cùng đều sẽ có kết cục gì không?"
Tống Diêm Quân nói với giọng lạnh lùng, tiếp tục mở miệng.
"Không biết, cũng không muốn đoán."
Dương Phóng nói với giọng điệu bình tĩnh, trên người áo bào không gió mà bay, thân thể cao hơn hai mét bước từng bước một chậm chạp đi về phía Tống Diêm Quân, nói: "Thật ra thì, ta sớm đã muốn lĩnh giáo Diêm Quân một chút, xem như Diêm Quân hôm nay không xuất hiện thì ta cũng sẽ tự mình tìm tới cửa, tối nay để xem Diêm Quân là có sâu không lường được hay không!"
"Ừm?"
Hai mắt Tống Diêm Quân đột nhiên chuyển lạnh, thâm thúy mà lạnh lẽo, không có chút tình cảm nào.
Muốn chết!
Ầm!
Bống nhiên!
Sương máu màu đỏ xung quanh, tất cả đều hò hét, dày đặc lập tức nghiền ép về phía thân thể của Dương Phóng, từng sợi từng sợi sương máu đỏ tươi gần như lấn át cả núi non.
Vào khoảnh khắc khi vừa mới xâm nhập, Dương Phóng chính là thầm giật mình.
Một mực đến nay hắn đều luôn cho rằng màn sương máu này chỉ là hiệu ứng hình ảnh và không có uy lực gì.
Nhưng cho tới bây giờ, hắn mới phát hiện chính mình đã sai.
Những sương máu này, mỗi một sợi đều vô cùng nặng, đều kinh khủng khó lường, gần như vừa đối mặt đã một mực áp chế lấy thân thể của hắn, ầm một tiếng, thân thể cao hơn hai mắt trong nháy mắt bị ép tới phải cúi người xuống.
Mặt đất dưới chân lập tức bị nứt ra, hiện ra từng vết nứt vô cùng to lớn, răng rắc răng rắc rung động, sỏi đá bắn tung tóe khắp nơi.
Này còn chưa tính là gì.
Càng đáng sợ hơn chính là.
Mặt đất trước mặt đột nhiên rung chuyển dữ dội.
Một cánh cổng khổng lồ màu đỏ tươi đột nhiên từ dưới đất mọc lên, một tiếng nổ lớn, cánh cổng khổng lồ mở ra, bên trong lóe lên một tia sáng đỏ tươi, vô cùng nồng đậm, giống như máu vậy.
Một cái ma trảo vô cùng to lớn trong cánh cổng lập tức hung hăng chộp ra ngoài, nó có kích thước hơn mười mét, trên đó có những đường gân nổi lên, vô cùng dữ tợn, lít nha lít nhít mọc đầy lông màu đỏ ngòm, móng tay sắc nhọn trông như móng vuốt của hung thú vậy, trên đó còn nhấp nháy ánh sáng lạnh.
Xông ra hung hăng chộp về phía thân thể của Dương Phóng.
Dương Phóng biến sắc.
Cái thứ gì?
Dị tượng?
Đây chính là dị tượng mà Tống Diêm Quân tu luyện ra được?
"Rống!"
Trong lúc nghìn cân treo sợi tóc, hắn đột nhiên hét lớn, tiếng hét to lớn giống như một con hung thú đáng sợ đột nhiên tỉnh lại.
Ầm một tiếng, năm lớp ánh sáng trên bề mặt cơ thể nhấp nháy qua lại.
Lĩnh vực bản thân lập tức bộc phát, hóa thành vòng xoáy năm màu, lập tức nhanh chóng lao thẳng về phía móng vuốt khổng lồ màu máu kia
Mượn lực lượng của năm Thần chủng, thân thể của hắn cuối cùng đã thoát khỏi áp lực của màn sương đỏ như máu.
Ầm!
Âm thanh thật khủng khiếp, và mặt đất rung chuyển.
Ma trảo màu máu vô cùng đáng sợ bị vòng xoáy năm màu nuốt chửng ngay tại chỗ, phát ra một tiếng ầm vang đáng sợ, trong nháy mắt, năm loại lực lượng kinh khủng hoàn toàn khác biệt lập tức bộc phát ra, lốp bốp, tất cả đều oanh tạc vào trên ma trảo màu máu đó.
Toàn bộ ma trảo giống như gặp phải cảnh ngộ bị cái cối xay năm màu nghiền nát, phát ra từng đợt tiếng rít gào thê thảm.
Nó giống như một con Ma Tôn thực sự với ý thức độc lập!
Tuy nhiên lực lượng của ma trảo màu máu hiển nhiên nằm ngoài dự liệu, còn đáng sợ hơn ba vị Hộ pháp của Khôn Chi liên minh gặp phải trước đó, ở vào bên trong vòng xoáy năm màu đột nhiên chấn động, năm cái ma trảo uy nghiêm đáng sợ dùng sức quét qua, ầm một tiếng, móng tay yêu dị dữ tợn thiếu chút nữa thì xé rách vòng xoáy năm màu.
Dương Phóng lập tức khống chế Ngũ Sắc Thần quang, lượn vòng quanh ma trảo màu máu, ném nó ra khỏi vòng xoáy năm màu một lần nữa.
Ầm!
Ma trảo bị hung hăng ném rơi đập xuống đất, khiến cho toàn bộ mặt đất màu đen lập tức nổ tung, xuất hiện vô số vết nứt.
Sau đó ở khi ma trảo màu máu còn chưa kịp phản ứng, lại cuốn nó lên rồi lại ném vào trong vòng xoáy năm màu một lần nữa.
Lốp bốp!
Lại là từng đợt lực lượng đáng sợ trong nháy mắt nổ lên tại ma trảo màu máu.
Nhưng chẳng mấy chốc, Dương Phóng lại ném nó ra ngoài một lần nữa.
Cứ như vậy, thu vào rồi lại ném ra, lặp đi lặp lại.
Tình huống hoàn toàn giống hệt với cảnh tượng khi đối phó với ba vị Hộ pháp cua Khôn Chi liên minh.
Ma trảo màu máu to lớn ở dưới sự bao phủ của Ngũ Sắc Thần quang, thế mà thực sự không có chút sức phản kháng nào, hoàn toàn bị động cuốn tới cuốn lui, đập tới đập lui, không ngừng phát ra những tiếng gầm đinh tai nhức óc.
Hoắc Đô cách đó không xa, lập tức nhìn tới trợn mắt há hốc mồm.
Loại bí thuật quỷ dị này của Bạch Vô Thường, thế mà khiến cho dị tượng của Tống Diêm Quân cũng mất đi hiệu quả?
Điều này sao có thể?
Ánh mắt Tống Diêm Quân cũng lập tức trở nên âm trầm xuống.
P/S: Ta thích nào ... chương 3



Bạn cần đăng nhập để bình luận