Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 649: Thất Sát bang

"Hoàng Cực đan chính là hàng cấm của Hoàng gia, ngoại trừ Hoàng thất dám luyện ra, cho dù có người có thể lén lút luyện, ta làm sao có thể biết?"
Tứ hoàng tử cười khổ, nhìn chăm chú lên Dương Phóng, nói: "Có điều, nếu như ngươi ở lại giúp ta, mỗi tháng trong hoàng cung đều sẽ ban thưởng không ít Hoàng Cực đan, ta có thể tặng cho ngươi một chút, ngươi cảm thấy thế nào?"
Hắn vẫn như cũ còn muốn lôi kéo Dương Phóng.
Không vì cái gì khác, chỉ vì điểm có thể bồi dưỡng ra Hắc Ngọc linh dược là đã vượt xa không biết bao nhiêu lần so với những người khác.
"Ta suy nghĩ lại một chút."
Dương Phóng lắc đầu.
Thật đúng không nghĩ tới, chỉ bởi vì đắc tội một tên Thái tử!
Thế mà lại trực tiếp phá hỏng con đường tắt để chính mình thu hoạch được Hoàng Cực đan!
Cắt đứt tiền đồ của người, giống như giết cha mẹ của người.
Thái tử này làm tới quá tuyệt!
Ánh mắt của hắn trong lúc nhất thời sáng tối chập chờn.
Nếu không phải nam tử áo xám trước đó vừa gặp đã uy hiếp hắn, thì hắn cũng không đến nỗi sẽ trực tiếp từ chối Thái tử như vậy.
"Tứ hoàng tử, tại hạ cáo từ."
Dương Phóng nói.
"Các hạ chờ một chút."
Tứ hoàng tử đột nhiên mở miệng nói: "Ngày sau nếu như ta có Hoàng Cực đan thì nên liên hệ với các hạ như thế nào?"
Dương Phóng lộ ra vẻ trầm tư, nói: "Ta sẽ luôn ở trong thành, nếu như ngươi có Hoàng Cực đan, có thể bảo cho người của ngươi bày ra ba bồn Kim Tam tuần ở bên ngoài phủ của ngươi, ta tự sẽ tới."
"Được."
Tứ hoàng tử lập tức gật đầu.
Dương Phóng cũng không ở lâu thêm, quay người là đi.
Thái tử ...
Một tia sáng lạnh lóe lên trong mắt hắn.
···
Trên một ngọn đồi bên ngoài thành.
Dương Phóng đứng cao, quần áo bay phấp phới, khuôn mặt không cảm xúc, như thể hắn đang đợi ai đó.
Cũng không lâu lắm.
Đột nhiên, trên mặt đất hiển hiện ánh sáng đen.
Liên tục có bốn năm cái đầu lần lượt hiện lên từ trong lòng đất, sau khi nhìn thấy Dương Phóng, lập tức để toàn bộ thân thể chui ra từ trong lòng đất.
"Chúa công!"
"Bái kiến chúa công!"
Năm người Địa Hành tộc khom người nói.
"Vài gốc linh dược này các ngươi cầm, mấy ngày nay tìm kiếm giúp ta một số người mua, nhìn xem có thế lực nào có thể ăn được vật này hay không, nhớ kỹ, thứ này chỉ đổi Hoàng Cực đan."
Dương Phóng thuận tay vung ra mười gốc Hắc Ngọc linh dược, lạnh giọng nói.
Năm người Địa Hành tộc, mỗi người nhận lấy hai gốc, nhìn vào linh dược trong tay, trong lòng thất kinh, lập tức chắp tay mở miệng: "Vâng, chúa công!"
"Đi thôi, còn có Tinh thạch nữa, mấy ngày nay cũng để ý tới một chút."
Dương Phóng mở miệng.
Nếu như hắn muốn quay trở về Bạch Trạch vực, vậy tinh thạch là thứ ắt không thể thiếu.
Mấy người của Địa Hành tộc gật đầu lần nữa, nhanh chóng chui vào trong lòng đất, biến mất không thấy gì nữa.
Sau khi Dương Phóng sắp xếp cho bọn họ xong, như có điều suy nghĩ, sau đó thi triển thân pháp ra, lao vút về phía Nguyên Dương thành.
Sau đó Dương Phóng lập tức ở lại bên trong Nguyên Dương thành.
Vì tránh tai mắt người, hắn lại đổi một tấm mặt nạ da người khác cho mình.
Ngay sau đó tên tuổi cũng đổi thành Tần Thiên Liệt.
Dùng chính là tên của Hội chủ Thanh Long hội.
Về phần ngôi nhà mà Dương Phóng thuê lại cũng không gần với đường lớn, mà là ở một khu vực tương đối vắng vẻ, cách đường chính vẫn còn một khoảng cách.
Đoạn thời gian này, hắn chuẩn bị 'lắng đọng chính mình một chút ở bên trong Nguyên Dương thành.
Đồng thời cũng chuẩn bị âm thầm tìm kiếm tin tức nửa Đạo đồ còn lại.
Hắn có loại cảm giác, chỉ cần hắn không gây chuyện, Nguyên Dương thành này tuyệt đối là nơi thích hợp nhất để phát triển.
Ở chỗ này, hắn chuẩn bị luyện tất cả võ kỹ đạt tới viên mãn rồi lại nói.
Khoảng thời gian trôi qua.
Đảo mắt cái đã có mấy ngày trôi qua
Trong sân.
Dương Phóng nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà nhẹ, hương thơm ngọt ngào và lâu dài, làm cho người vô cùng dư vị.
"Khách khanh?"
Hắn lặp lại một câu, nhìn về người đàn ông trung niên ở trước mắt.
Đối phương thân hình cao lớn vạm vỡ, mặc trường bào màu đen, trên mặt mọc đầy râu quai nón, nhìn qua vô cùng dũng mãnh, trên mặt mang theo nụ cười nồng đậm.
Người này tên là Quách Thiên Hào, năm nay sáu mươi hai tuổi, Trưởng lão của Thất Sát bang trong Nguyên Dương thành, mấy ngày trước từng có gặp mặt một lần với Dương Phóng ở chợ đen, sau đó dần dần quen thuộc.
Thất Sát bang cũng nổi tiếng khắp toàn bộ Bắc vực.
Nói về thực lực đủ để chiếm cứ ba vị trí đầu ở Bắc vực.
"Không sai, không biết Tần huynh đệ có hứng thú hay không, Tần huynh đệ yên tâm, chỉ cần đáp ứng làm khách khanh của Thất Sát bang chúng ta, Thất Sát bang tuyệt đối không bạc đãi Tần huynh đệ."
Quách Thiên Hào vẻ mặt tươi cười, đột nhiên thần bí liếc nhìn trái phải, nhỏ giọng nói: "Ta biết Tần huynh đệ đã đạt tới Thánh Linh cảnh, bất cứ ai đạt tới cảnh giới này thì không ai không cần Hoàng Cực đan, Tần huynh đệ chỉ cần gia nhập Thất Sát bang chúng ta, mỗi tháng chúng ta thế nhưng là có thể tặng bốn viên Hoàng Cực đan!"
"Các ngươi cũng có Hoàng Cực đan?"
Hai mắt Dương Phóng lóe lên.
Sau đó lập tức phản ứng lại.
Các thế lực lớn bên trong Kình Thiên vực, dường như đều sẽ lén lút chứ cũng không thành thật.
Đặc biệt là Thất Sát bang dạng thế lực uy tín lâu năm này.
Chỉ sợ chưa chắc sẽ để phép tắc của Hoàng gia vào trong lòng.
"Mỗi tháng chỉ có bốn viên, khó tránh khỏi có hơi ít đi?"
Dương Phóng lắc đầu.
Chỉ bốn viên Hoàng Cực đan là bán bản thân mình cho Thất Sát bang, dường như rất không đáng.
Thà rằng như vậy còn không bằng liên hệ với Tứ hoàng tử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận