Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 77: Chẳng lẽ chúng ta không làm gì sao?

Hơn mười tin nhắn ngay lập tức xuất hiện trong toàn bộ nhóm.
Tất cả các thành viên không thể chờ đợi để đưa ra những câu hỏi.
"Các đại lão, ta không phải đại lão, ta cũng chỉ vừa xuyên không không lâu, ở thành phố Nam chúng ta cũng có một cái nhóm nhỏ, bên trong chỉ có hơn hai mươi người, nhưng là người sống ở thành phố Nam, địa điểm khi xuyên không qua thì tất cả đều ở Bạch Lạc thành, cho nên ta suy đoán nếu như các ngươi cũng chạy tới thành phố Nam thì có lẽ lần xuyên không sau đó địa điểm tới cũng có thể sẽ xuất hiện ở Bạch Lạc thành."
Tử Nhật Đông Lại gửi tới một tin nhắn, nói: "Sống ở Bạch Lạc thành thật ra thì cũng không có tốt như những gì mọi người tưởng tượng, moi thứ cũng cần chính bản thân mình đi tranh thủ, tuy nhiên muốn tìm việc làm ở Bạch Lạc thành thì ta cũng có thể giới thiệu một chút!"
Trong nhóm cũng bởi đó mà sôi trào.
Tất cả mọi người lập tức trở nên hưng phấn.
Người ở thành phố Nam sau khi xuyên không qua thì đều xuất hiện ở Bạch Lạc thành?
Ngay cả Dương Phóng cũng không thể không suy nghĩ tới.
"Bạch Lạc thành!"
Nếu quả thật có thể thay đổi địa điểm xuyên không của chính mình, vậy thì không gì tốt hơn.
Hắn đột nhiên nhấp vào phần mềm bán vé và trực tiếp mua vé tàu cao tốc đến thành phố Nam.
Thời gian là mười giờ sáng ngày mai.
Không cần biết là thật hay là giả, hắn cũng nên đi thử một chút xem sao.
Nhỡ đâu thật có thể đổi địa điểm xuyên không thì sao?
Nhiều cuộc thảo luận lại nổ ra trong nhóm, và sau đó tất cả các thành viên đều bắt đầu mua vé một cách nhanh chóng.
Mỗi một người đều có những kỳ vọng lớn.
"Ta nhớ một người ở thành phố Vân trước đó, hình như chính là xuyên không đến nơi định cư Hồng Tháp tụ, nói không chừng chúng ta đổi chỗ ở ở thế giới hiện thực, sau khi xuyên không lần nữa thật có thể xuất hiện ở nơi khác!"
Phong Thú Khoa Kỹ hưng phấn mở miệng nói.
. . .
Sáng sớm ngày hôm sau.
Dương Phóng chuẩn bị xong hành lý, bước lên tàu cao tốc tiến về thành phố nam một cách bình thường.
Từ thành phố Phương của bọn họ chạy tới thành phố Nam, theo hành trình đường sắt cao tốc bình thường thì chỉ cần một giờ mà thôi.
Sau khi xuống tàu cao tốc, hắn trực tiếp chuyển sang tàu điện ngầm, đi đến vùng ngoại ô, và ở lại trong một khách sạn ở vùng ngoại ô.
Tuy nhiên vì để đề phòng vạn nhất, hắn vẫn là làm thêm chuẩn bị.
Mặc dù ở trong khách sạn nhưng hắn vẫn không có từ bỏ việc tu luyện.
Kiếm pháp, nội công, thân pháp càng là tu luyện luân phiên không ngừng.
Các cuộc thảo luận khác nhau nhanh chóng bùng nổ ra trong nhóm một lần nữa.
Gần như tất cả thành viên đều đã chạy tới thành phố Nam.
Một số người một lần nữa đề xuất chuyện thành lập đội hỗ trợ lẫn nhau.
Trong lúc nhất thời, chuyện này lại được mọi người tán thành và hưởng ứng.
Phương hướng đồn cảnh sát.
Hành tung của mọi người đều không giấu được cảnh sát.
Sáng sớm, cảnh sát đã phát hiện chuyện nhóm người đi về thành phố Nam thông qua nhiều kênh, lại lấy làm kinh hãi một lần nữa.
"Đám người kia đều đi về phía thành phố Nam? Đều là những người đã từng chuyển tiền cho Vương Đông Lai, không phải là tổ chức hội nghị hàng năm nào đó chứ?"
"Có phải họ thực sự thành lập một tổ chức bí mật nào đó không?"
Một đám cảnh sát hai mặt nhìn nhau.
Liên tục mấy ngày, bọn họ có loại cảm giác giống như sắp phát điên.
Rõ ràng cảm nhận được mọi người đều có vấn đề, nhưng sau khi điều tra lại vẫn cứ phát hiện mọi chuyện đều bình thường.
Ngay cả khi ép buộc điều tra, đối phương cũng chỉ nói là hắn xuyên không, nhưng nếu bảo đối phương lấy ra chứng cứ thì đối phương lại ấp úng không cách nào lấy ra nổi chứng cứ.
Đây quả thực giống như đang chơi trò mèo vờn chuột với bọn họ vậy.
"Có muốn gọi điện thoại báo tin cảnh sát thành phố Nam, để cảnh sát thành phố Nam tiến hành điều tra không?"
Trương Vĩ hỏi.
"Điều tra cái gì? Xét nghiệm máu và nước tiểu của bọn họ tất cả đều bình thường, lại đi tàu cao tốc, ngay cả túi xách cũng bị kiểm tra, cảnh sát thành phố Nam lấy lý do gì để điều tra bọn họ?"
Trương Minh Minh hỏi.
"Chẳng lẽ chúng ta không làm gì sao?"
Trương Vĩ cười khổ nói.
Một đám cảnh sát tất cả đều im lặng.
"Trừ khi ngươi có thể chứng minh việc bọn họ có thể xuyên không là thật!"
Trương Minh Minh nói.
Nếu quả như thật có người có thể xuyên không qua lại, vậy tại sao bọn họ lại không mang theo một số đồ bên thế giới bên kia để chứng minh một chút?
Hơn nữa tại sao trong cục cảnh sát lại không có người nào xuyên không?
. . .
Trong phòng.
Toàn thân Dương Phóng nhễ nhại mồ hôi nóng, không ngừng lúc nào, vẫn đang dốc sức toàn lực tu luyện thân pháp và bộ pháp.
Từ sau khi đi tới thành phố Nam, bên Trương Minh Minh kia lại gọi điện cho Dương Phóng một lần nữa, hỏi lung tung này kia giống như là bạn bè đang quan tâm đến nhau vậy, đáng tiếc tinh thần của Dương Phóng đều đang đắm chìm trong việc tu luyện, căn bản không rảnh mà đi để ý tới hắn.
Chẳng mấy chốc thì cũng đã cúp điện thoại.
Mà vào lúc này, trong nhóm giao lưu xuất hiện thêm một chuyện nữa.
Có người đề nghị gặp mặt nhau ở thành phố Nam để thuận tiện cho việc thành lập 'Đội hỗ trợ lẫn nhau', nếu không cứ tiếp tục buông lỏng như vậy nữa thì ngày càng có nhiều người chết hơn.
Ngay khi tin tức được đưa ra, nó đã ngay lập tức nhận được sự đồng tình của nhiều người.
Ngoài đó ra, lại có rất nhiều người đưa ra phương pháp lẩn tránh nguy hiểm.
Ví dụ như, một khi bọn họ phát hiện phương thức chuyển nơi ở này vô dụng thì như vậy không ngại bí mật đào cái hang ở nơi ở cũ, chuẩn bị đầy đủ lương thực, trực tiếp trốn trong hang vài tháng, chờ sau khi sự hỗn loạn bên ngoài đi qua thì lại đi ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận