Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 303: Lại có người đạt được Thần chủng rồi?

Hắn lập tức bật máy tính lên, mở bản đồ mà trước đó hắn copy được từ chỗ của Trình Thiên Dã ra xem.
Chẳng mấy chốc đã tìm được vị trí Bạch Trạch vực ở trên đó.
Dương Phóng rơi vào trầm mặc.
Bạch Trạch vực. . .
Khoảng cách tới Đại Hoang vực chỉ cách xa một dãy núi ...
Tuy nhìn như chỉ là một dãy núi nhưng lại kéo dài tới sáu bảy ngàn dặm, đủ loại nguy cơ, hung hiểm khó lường.
Dương Phóng một mặt mệt mỏi nằm ở trên giường không động đậy.
Thế mà có thể từ Bạch Lạc thành lập tức chạy tới Bạch Trạch vực?
Làm sao lại có thể xa tới như vậy?
. . .
Cục cảnh sát Xương Bắc khu.
Trình Thiên Dã bên này vừa mới trở về thì đã nhanh chóng bấm điện thoại gọi cho Từ Thanh Minh.
Chỉ tiếc điện thoại của Từ Thanh Minh luôn luôn ở trong trạng thái đang bận.
Hắn không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp tục chờ đợi.
Cho tới tận hơn mười giờ tối.
Cuối cùng mới kết nối được với đầu điện thoại bên kia của Từ Thanh Minh.
"Trình đội trưởng, ngươi đừng lo lắng quá, bên ta cũng đang bị kéo lại bởi những chuyện khác, vừa rồi Nhậm đội trưởng cũng đã gọi điện thoại cho ta rồi, ta có thể xác định nói cho các ngươi biết, bên phía Bạch Trạch vực quả thực có người của Lam tinh, những người dẫn đầu đều đến từ tổ chức cảnh sát hình sự quốc tế, lát nữa ta sẽ liên hệ với bọn họ ..."
Đầu điện thoại bên kia truyền đến lời nói của Từ Thanh Minh: "Ngày mai đầu tiên ngươi triệu tập tất cả người cũ chạy tới thành phố Nam, chờ hội họp với người bên kia của Nhậm đội trưởng, ta sẽ đi qua giải thích cho các ngươi."
"Được, được!"
Trình Thiên Dã gật đầu liên tục, "Làm phiền Từ cảnh sát rồi."
"Không phiền gì cả, tất cả đều là vì Lam tinh!"
Từ Thanh Minh trả lời.
Bên Trình Thiên Dã cúp điện thoại, trong lòng thở phào.
Bạch Trạch vực quả nhiên có người của tổ chức hình sự quốc tế.
Lần này thì tốt rồi.
Ít ra cũng xem như có chỗ dựa vào.
"Lão Ngô, thông báo cho tất cả người xuyên không cũ, ngày mai để cho toàn bộ bọn họ chạy tới hội họp tại thành phố Nam!"
Trình Thiên Dã nói.
"Ta sẽ thông báo luôn, vậy người mới thì sao? Ngày mai có để cho bọn họ tới không?"
Lão Ngô hỏi.
"Bên phía người mới thì sao rồi?"
Trình Thiên Dã hỏi thăm.
"Lần này xem như không tệ, chỉ mất có một người!"
Lão Ngô trả lời.
"Tạm thời không cần gọi bọn họ, chờ sau khi giải quyết xong chuyện của chúng ta, ta sẽ đi họp với bọn họ."
Trình Thiên Dã mở miệng, nghĩ tới một chuyện, nói: "Bên phía người cũ thì còn có bao nhiêu người còn sống? Có bao nhiêu người còn ở lại Bạch Lạc thành?"
"Qua thống kê, bây giờ chỉ có 18 người là còn đang ở Bạch Lạc thành, còn lại giống như chúng ta đều được truyền tống đến Bạch Trạch vực, đúng rồi, còn có mấy người còn không biết mình bây giờ đang ở đâu."
Lão Ngô nói.
"Không biết mình hiện đang ở đâu?"
Trình Thiên Dã nhíu mày.
"Đúng vậy, bọn họ được truyền tống đến một khu vực hoang vắng, còn chưa biết được vị trí cụ thể của mình."
Lão Ngô cười khổ nói.
"Vậy lần này tổng cộng mất mất bao nhiêu người?"
Trình Thiên Dã hỏi.
"Mất mất bốn người!"
Lão Ngô nói.
Sau khi Trình Thiên Dã nghe được con số người thương vong thì lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Hắn thiếu chút nữa thì cho rằng lần này sẽ tổn thất nặng nề.
Không nghĩ tới chỉ tổn thất có bốn người.
"Nói theo một cách khác, ở vào thời điểm chúng ta bị giam giữ ở Tổng Binh phủ, phía bên ngoài tổ chức Tà Đạo không giết người sao?"
Trình Thiên Dã hỏi.
"Đúng vậy, bọn họ nói giống như Thi Nghiên, tổ chức Tà Đạo trước đó chỉ để cho bọn họ cung cấp tín ngưỡng, cũng chưa từng xuất hiện chuyện giết người bừa bãi."
Lão Ngô gật đầu trả lời.
"Vậy là được."
Trình Thiên Dã gật đầu.
Sau đó, lão Ngô gửi tin nhắn thông báo vào trong nhóm, thông báo tất cả người cũ chạy tới thành phố Nam.
. . .
Tại Ma Đô.
Trong phòng họp cao hơn ba mươi tầng.
Một đám người xuyên việt ưu tú đi giầu da mặc áo vest, vào lúc này cũng đang tổ chức hội nghị.
Khoảng thời gian bọn họ trở về gần như không sai biệt lắm với đám người Trình Thiên Dã.
Vừa mới trở về thì đã lập tức chia sẻ tin tức rồi tiến hành tổng kết.
Đột nhiên, một cú điện thoại được gọi tới.
"Alo, cái gì? Khả năng chắc chắn chứ?"
Một người đàn ông trung niên ngoài ba mươi tuổi giật mình hỏi.
"Chắc chắn, đây là bên phía Nhậm Quân vừa mới báo tin!"
Đầu điện thoại bên kia truyền đến giọng nói.
"Được, được, ta biết rồi."
Người đàn ông trung niên kia gật đầu liên tục, khó kìm nén được sự kinh hãi.
Một lát sau, hắn cúp điện thoại, nhìn một thanh niên cao lớn phía sau bàn tròn, hít một hơi thật sâu, trầm giọng nói: "Diệp tổng, bên trong Lam tinh lại có người đạt được Thần chủng!"
Xoạt!
Đằng sau chiếc bàn tròn to lớn, mỗi một người xuyên không ưu tú đều viết tất cả sự giật mình lên khuôn mặt.
"Lại có người đạt được Thần chủng rồi?"
"Không phải chứ, Thần chủng vô cùng hiếm thấy,mỗi lần xuất hiện đều sẽ tạo ra động tĩnh cực lớn, chúng ta bỏ ra cái giá lớn mấy lần vậy mà đều không lấy được, đây là người nào lấy được!"
. . .
"Là ai?"
Diệp tổng thân thể cao lớn sầm mặt lại, mở miệng hỏi.
Người đàn ông trung niên kia nở ra nụ cười khổ, nói: "Giống như lần trước, vẫn là tổ chức Thiên Thần, bọn họ không chỉ đạt được Thần chủng mà còn làm một chuyện ở bên trong Bạch Lạc thành đó là tàn sát một chỗ cứ điểm của tổ chức Tà Đạo!"
"Tàn sát một cứ điểm của tổ chức Tà Đạo?"
"Không có khả năng, phàm là thành trì được tổ chức Tà Đạo thành lập làm cứ điểm thì đều sẽ có cao thủ Thập phẩm tọa trấn, làm sao lại bị tàn sát?"
"Đúng vậy, có phải là nghe nhầm rồi hay không!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận