Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1171 - Hỏng rồi, sẽ xảy ra chuyện!



Chương 1171 - Hỏng rồi, sẽ xảy ra chuyện!




Có sự hiện diện của sinh vật khủng bố như vậy khiến bọn họ cảm thấy rất bất an, lo lắng nếu như kèo dài thời gian quá lâu, tới lúc đó không có người đi cùng về.
Toàn bộ hẻm núi trong nháy mắt trở nên bận rộn.
Không bao lâu sau.
Người của Thần thôn bắt đầu trở về khi được vụ mùa lớn.
Những người khác cũng đều thu dọn đồ đạc, tốp năm tốp ba đứng dậy rời đi.
Trong quá trình này, tiếng gào thét đáng sợ kia vẫn còn đang vang lên không ngừng.
Mỗi một lần gào thét đều kinh tâm động phách, vang vọng vô số dặm đường, giống như có một tôn Cự Ma không thể nào tưởng tượng nổi đang đại chiến ở phương xa, trải qua vô số dặm đường còn có thể cảm nhận được dao động vô hình.
"Không tốt, nghe cái dao động này dường như là truyền đến trên con đường lúc chúng ta đi tới."
Đại trưởng lão Vô Danh lộ ra vẻ mặt giật mình, nhìn về phía nơi xa, nói: "Con đường này không thể đi nữa, đi đường khác!"
Hắn không muốn đối mặt với tồn tại đáng sợ bực này một cách tùy tiện.
Cho dù chính mình có thể ứng phó nhưng người bên cạnh mình vậy thì phiền toái.
Một đám người lập tức bắt đầu đổi đi đường khác.
Con đường khác này vừa gập ghềnh lại vừa xa xôi, cần phải đi vòng qua không ít ngọn núi lớn, thậm chí còn phải xuyên qua cấm địa mới được.
Tuy nhiên cũng may trên dọc đường đi bọn họ gặp được một số sinh vật khác cũng đi trở về, nên cùng kết bạn với những sinh vật đó mà đi.
Những sinh vật này cũng không phải tất cả đều là cao thủ Bất Diệt cảnh, có không ít đều chỉ là Thánh Linh cảnh, đi theo cường giả nhà mình ra ngoài nhìn ngắm thế giới nơi này.
Vào lúc này, mọi người đều đang bàn tán sôi nổi, thảo luận về tiếng gào thét khủng bố kia.
"Vị Vương giả đáng sợ kia quanh quẩn ở khu vực kia đã rất lâu rồi, không phải sớm đã rời đi rồi sao? Tại sao lại xuất hiện?"
"Có thể là muốn tìm đồ gì đó nhưng mà chưa tìm được a? Đoạn thời gian trước không phải hắn đang một mực tìm thứ gì đó sao?"
"Hy vọng đừng chọc giận vị Vương giả kia!"
···
Trong tiếng bàn tán, mọi người một đường đi thẳng về phía trước.
Lại qua một đoạn thời gian.
Tiếng gào thét đáng sợ kia mới dần dần biến mất.
Mọi người yên lòng, tiếp tục đẩy nhanh tốc độ.
Có điều, khu đi qua một ngọn núi hoang to lớn, tất cả mọi người lại trở nên vô cùng cảnh giác.
Ngay cả tiếng nói chuyện cũng lập tức biến mất.
Người người đều nín thở, cố gắng vượt qua đây càng nhanh càng tốt.
Như thể có một cái gì đó cực kỳ không rõ ở đây.
Điều này làm cho Dương Phóng âm thầm hoài nghi.
"Đại ca, biết đây là nơi nào không?"
Tần Thiên Lý đột nhiên nói nhỏ, nói: "Nơi này chính là một cái cấm địa bán kính vô số dặm, được gọi là Ma Quỷ quật, nghe nói vào thời điểm vô số năm về trước, là phần mộ của một vị Vương giả tuyệt đỉnh, ở trong đó có rất nhiều nguy hiểm, vô cùng đáng sợ, trải rộng không biết bao nhiêu dặm, phàm là có người có can đảm thăm dò vậy tất cả đều không một tiếng động, có điều, lần này chúng ta chỉ là đi ngang qua bên ngoài, sẽ không có vấn đề gì."
"Được rồi, đừng nói nữa."
Đột nhiên có một vị sinh vật trong sương mù hắc ám nhỏ giọng mắng, ngăn cản lời nói của Tần Thiên Lý, nói nhỏ: "Đi ngang qua nơi này, nhất định phải giữ yên lặng, trong lòng còn phải có sự kính nể, bằng không sẽ chọc giận vong linh Vương giả đang ngủ say, vậy thì sẽ xảy ra chuyện lớn rồi."
Tần Thiên Lý âm thầm bĩu môi, xem thường.
Tuy nhiên!
Phần lớn người sinh ra và lớn lên ở trong sương mù hắc ám này đều vô cùng cung kính đối với chỗ này, rất là sùng bái.
Hắn cũng không tốt mạnh miệng!
···
Vùng đất màu nâu sẫm trải dài ngút tầm mắt.
Gió lạnh gào thét rung động.
Mảnh khu vực này quả thực tồn tại sự cổ quái, ngay cả sương mù hắc ám cũng ít đi rất nhiều, lông tóc mà đen và máu thịt trôi nổi cũng không dày đặc như những nơi khác.
Giống như có một lực lượng kỳ lạ nào đó ngăn cản phần lớn sương mù hắc ám.
Phần lớn mọi người vẫn hoàn toàn im lặng, vẻ mặt cung kính, cố gắng đi nhanh qua bên ngoài.
Nhìn ra được, bọn họ quả thực kính nể đối với một nơi như thế này, ngay cả đi trên đường cũng cố gắng giảm tiếng động tới mức thấp nhất có thể.
Vị Vương giả trong lời đồn kia mang tới áp lực quá lớn cho bọn họ.
"Rống ..."
Đột nhiên, lại là một tiếng gào thét vô cùng đáng sợ truyền đến từ phía trước bọn họ, kinh tâm động phách, vô cùng kinh khủng, khiến hồn phách bọn họ giống như sắp bị đánh tan đi vậy.
Tất cả mọi người đều giật mình hoảng hốt, thân thể lảo đảo, thiếu chút nữa thì ngã nhào xuống đất.
Bọn họ vội vàng ngẩng đầu nhìn lại.
Dương Phóng cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Là loại tiếng gào thét trước đó!
Thế mà truyền đến từ phía trước bọn họ.
"Hỏng rồi, sẽ xảy ra chuyện!"
Đại trưởng lão Vô Danh dừng lại.
Mặc dù đã cố gắng trốn tránh, thế mà còn không thể tránh khỏi.
Vị Vương giả đáng sợ kia lại xuất hiện ở phía trước bọn họ.
Chẳng mấy chốc, mọi người đã phát hiện ra, ở cách bọn họ không xa, từng mảnh từng mảnh sương mù hắc ám giống như là thủy triều quét tới, một mảnh đen kịt, lập tức xung kích về phía phần mộ Vương giả chỗ này.
Ở bên trong sương mù hắc ám đáng sợ, lờ mờ có một cái bóng vô cùng đáng sợ, đen kịt và cao tới ngàn trượng, đôi mắt của nó giống như một hồ nước to lớn, vô cùng lạnh lẽo.
Nó không thèm để ý tới phần mộ Vương giả chỗ này, lao vụt tới giống như xốc một vị Vương giả này lên.
Lại có vẻ như những gì nó muốn tìm nằm ở ngay trong phần mộ này vậy.
P/S: Ta thích nào ... chương 5



Bạn cần đăng nhập để bình luận