Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 76: Bạch Lạc thành

"Thật là kỳ quái, một tháng qua có bao nhiêu ca đột tử, hơn nữa chỉ đêm hôm qua thôi cũng đã có tới mười hai người đột tử!"
Một cảnh sát trẻ tuổi ngạc nhiên lên tiếng.
"Quan trọng hơn chính là, trong số mười hai người này thì có tới bảy người đều đã từng chuyển tiền cho Vương Đông Lai ..."
Trương Minh Minh không thể tin được, nhìn chằm chằm vào bảng dữ liệu trước mặt.
"Cái gì?"
"Nhiều người chuyển tiền cho Vương Đông Lai như vậy sao?"
Mọi người thi nhau giật mình.
Vụ án mới vừa được bác bỏ, vào lúc này lại kích thích nội tâm của bọn họ một lần nữa.
Trên thực tế, họ cũng đã điều tra cẩn thận những trường hợp đột tử trước đó.
Phần lớn những người đã chết khi còn sống đều đã từng chuyển tiền cho Vương Đông Lai.
Không ngờ trong số mười hai người đột tử lần này lại có tới bảy người đã từng chuyển tiền cho Vương Đông Lai.
"Không thể nào, chẳng lẽ thật có thể xuyên không sao?"
Một cảnh sát tên là Trương Vĩ thì thào nói.
Trong thời gian này, bọn họ đã tiến hành các cuộc điều tra nghiêm túc và tìm hiểu một số thông tin từ Internet.
Có người chết cực kỳ cá biệt trước khi chết đều từng tuyệt vọng và đã hơn một lần cầu cứu trên Internet, nói rằng mình đã xuyên không.
Thậm chí có người đã đến đồn cảnh sát để báo với cảnh sát.
Chỉ là họ chưa bao giờ coi trọng vấn đề này mà thôi.
Nhưng bây giờ có nhiều người đột tử như vậy, buộc lòng bọn họ phải đi tới cân nhắc một số lĩnh vực 'Không có cơ sở khoa học'.
Dù sao chữ 'Xuyên không' này xuất hiện quá thường xuyên.
Một người nói như vậy thì cũng thôi đi, nhưng có ba bốn người trước đó đều đã nói như vậy.
"Làm sao có thể? Bây giờ đã là thời đại nào rồi, ai còn tin tưởng tới chuyện xuyên không?"
Một nữ cảnh sát ngạc nhiên nói.
"Vậy chuyện này giải thích như thế nào?"
Trương Vĩ mở miệng nói.
"Không thể tưởng tượng nổi, thật khó có thể tin được, đúng rồi, lập tức liên hệ với những người đã từng chuyển tiền cho Vương Đông Lại, bảo bọn họ phối hợp điều tra, bất kể như thế nào cũng phải để bọn họ nói ra tình hình thực tế!"
Trương Minh Minh mở miệng nói.
Những trường hợp đột tử cứ nối tiếp nhau, nếu không điều tra rõ ràng, thực sự sẽ khiến họ cảm thấy bất an.
Cảm giác như thể có một làn sương mù lo lắng vô hình nào đó đã bao phủ tới vậy.
Nhưng nếu nói tin tưởng bọn họ thật sự xuyên không, chuyện này lại lộ ra có vẻ hoang đường và vô cùng vô lý.
Không lấy ra nổi bằng chứng thì ai có thể tin được?
Ngay cả khi bọn họ báo cáo với cấp trên thì cấp trên cũng sẽ cho rằng bọn họ mắc bệnh tâm thần.
. . .
Bên trong gian phòng.
Ngay khi Dương Phóng vừa mới trở về đã hoàn toàn chìm đắm vào trong việc tu luyện.
Mặc dù quá trình ngồi xếp bằng vô cùng nhàm chán, nhưng để có thể sống sót, hắn cũng đã không còn cách nào khác.
Mà vì để cho bản thân mình không đến mức quá mệt mỏi, hắn đặc biệt tu luyện võ kỹ vào ban ngày còn buổi tối thì tu luyện nội công.
Đến khi thực sự mệt mỏi và không thể chịu đựng được, sẽ nhìn vào màn hình trong nhóm và kiểm tra thông tin trò chuyện của các thành viên khác.
Cứ như vậy, chớp mắt hai ngày đã trôi qua.
Các thành viên trong nhóm vẫn chưa thảo luận xong về việc có nên báo cảnh sát hay không.
Tuy nhiên, mặc dù bọn họ không chủ động báo cảnh sát nhưng cảnh sát đã liên lạc lại với bọn họ một lần nữa.
Từng thành viên trong nhóm, không có ngoại lệ, đều bị điều tra lại.
Dương Phóng cũng không còn gì để nói, cũng được Trương Minh Minh gọi điện thoại hỏi thăm một lần.
Hắn liên tục nói cho Triệu Minh Minh, bản thân mình thật không có bất kỳ chuyện gì, thật vất vả mới cúp điện thoại được.
Nhưng ngay khi hắn vừa cúp điện thoại, trong nhóm lại xuất hiện thêm một chuyện.
Một thành viên của nhóm tên là Địa Sản Tiểu Hồ đã trực tiếp hưng phấn lan truyền tin tức vào trong nhóm: "Các vị đại lão, lại gặp một người mới, quê quán của người mới này là ở thành phố Nam, nhưng khi hắn xuyên không qua thế giới bên kia thì lại xuyên đến địa điểm khác với chúng ta, nơi hắn xuyên không tới là 'Bạch Lạc thành', đó là một thành phố lớn thực sự, không giống với nơi định cư của chúng ta, hơn nữa theo phán đoán của hắn, người ở vào thành phố khác nhau sau khi xuyên không thì tới địa điểm cũng khác nhau, cho nên, chúng ta không bằng ngồi xe tiến về thành phố Nam thử một chút, nhỡ đâu lần xuyên không sau đó chúng ta cũng xuất hiện ở Bạch Lạc thành thì sao!"
Xoạt!
Ngay khi tin tức được đưa ra, nó đã gây náo động trong nhóm.
Rất nhiều người sửng sốt.
"Xuyên không đến Bạch Lạc thành?"
Số mệnh của người ở thành phố Nam vậy mà lại tốt như vậy sao?
"Bạch Lạc thành dường như là một thành trì duy nhất khoảng cách với nơi định cư Hắc Thiết tụ tới mấy ngàn dặm, cực kỳ xa xôi, đó là nơi cực kỳ phồn hoa, nghe nói rất nhiều thế lực tới đây lần này đều là tới từ Bạch Lạc thành!"
"Người này quá lợi hại, trực tiếp xuyên không đến một chỗ thành trì như vậy?"
"Kéo hắn vào nhóm nói chuyện đi!"
"Không sai, kéo đại lão kia vào nói chuyện đi!"
Nhiều thành viên thi nhau đề nghị.
Không lâu sau, Địa Sản Tiểu Hồ đã kéo một người mới vào nhóm.
Người mới này tên là 'Tử Nhật Đông Lai'.
"Chào các đại lão, buổi chiều tốt lành!"
Tử Nhật Đông Lai lịch sự lạ thường.
"Đại lão, buổi chiều tốt lành!"
"Đại lão trên người ngươi có bạc không? Có thể bán cho ta ít bạc không? Ta lập tức chuyển khoản cho ngươi!"
"Đại lão trên người ngươi có Dưỡng Khí đan không? Đúng rồi, sau khi đại lão xuyên không qua đó thì có thân phận là gì a..."
"Đại lão nhanh nói thành phố Nam các ngươi có bao nhiêu người xuyên không rồi?"
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận