Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 359: Vạn Thương độc!

Họ và tên: Dương Phóng.
Tuổi thọ: 22/122 tuổi.
Tu vi: Thập phẩm (7500/9000).
Tâm pháp: Huyền Vũ Chân công tầng thứ tám (12000/24000), Cảm Ứng quyết tầng thứ ba (1200/2400), Kim Thân quyết tầng thứ hai (100/3000), Lôi âm Hô Hấp pháp tầng thứ nhất (1800/3000).
. . .
Lôi âm Hô Hấp pháp mới chỉ là tầng thứ nhất thôi mà đã phát huy ra uy lực to lớn như vậy vào tối ngày hôm qua.
Đến nay ngồi nghĩ lại, Dương Phóng vẫn cảm thấy không thể nào tưởng tượng nổi.
Trong miệng hắn nhẹ nhàng thở ra một hơi, đi đi lại lại trong phòng.
"Bên phía Ngô trưỡng lão kia hôm nay phát hiện ra có nhiều người bỏ mình chết thảm như vậy thì chắc chắn cũng đã cuống lên rồi đi."
Nội tâm hắn lại rơi vào trong suy tư.
Đến cùng có nên đi tố cáo chuyện này hay không?
Sau khi hắn cân nhắc giữa lợi và hại trong nửa canh giờ, Dương Phóng vẫn là nghiến răng một cái, quyết định nhẫn nhịn chờ thêm một đoạn thời gian xem sao.
Không nói những chuyện khác, trên thuyền lớn của Hứa gia có nhiều người như vậy đều do hắn tự mình ra tay giết chết, nếu như đến lúc hắn đi tố cáo lại bị người bắt được điểm này, vậy chắc chắn đủ để đánh chết chính hắn một lần.
Trừ khi Ngô Tam Giang không có bối cảnh, như vậy mình là có thể lấy công chuộc tội.
Chỉ cần Ngô Tam Giang có bối cảnh đứng đằng sau, vậy bản thân mình chắc chắn không chịu nổi.
"Thôi, trước tiên chờ tu vi đạt tới Thập phẩm đỉnh phong rồi lại tính sau."
Hai mắt Dương Phóng chớp động.
Sau khi đợi đến Thập phẩm đỉnh phong, bản thân mình lại lợi dụng Lôi âm Hô Hấp pháp thì uy lực chắc chắn sẽ càng mạnh hơn.
Ngoài ra kịch độc trên người hắn cũng đã được sử dụng hết rồi.
Ngày hôm sau phải điều chế đầy đủ lại mới được.
Nghĩ đến đây, hắn lập tức thay một tấm mặt nạ da người khác, thay đổi chiều cao, đi ra ngoài mua dược liệu ngay trong đêm.
Lại một ngày nữa trôi qua.
Toàn bộ khu vực bến tàu vẫn vô cùng yên tĩnh.
Sự biến mất của rất nhiều cao thủ cùng một lúc dường như không gây ra bất kỳ sóng gió nào.
Quán trọ trong thành.
Dương Phóng đang đeo găng tay da hươu trên cả hai tay, hắn đang bình tĩnh điều chế nhóm độc dược, nội dung Vạn Độc kinh sớm đã được hắn ghi nhớ vào trong đầu từ lâu.
Trình độ Độc thuật của bản thân cũng đã sớm đạt tới tình trạng đại thành.
Tại thời điểm này việc xử lý vật độc tới điều chế kịch độc quả thực là rất thuận tiện.
Hơn nữa có một việc tương đối dễ dàng chính là.
Bạch Trạch vực là một nơi rộng lớn, có đủ các loại đồ vật, cần cái gì thì cũng đều có, gần như chỉ cần có tiền là đều có thể mua được, hắn muốn điều chế ra loại kịch độc gì gần như đều có thể tìm được nguyên vật liệu.
Bên trong Vạn Độc kinh có mấy loại tổ độc, trước kia hắn ngay cả việc chạm vào thôi cũng không dám bởi sợ hạ độc chết chính mình, nhưng bây giờ hắn cảm thấy mấy loại kịch độc này tất cả hắn đều có thể thử một chút.
Trên một tờ giấy kiểu loại giấy xi măng, Dương Phóng nhẹ nhàng đổ bột thuốc mới nghiền xong từ trong bát thuốc xuống, sau đó bàn tay bình thản có lực gấp lại một cách nhanh chóng, chẳng mấy chốc xếp một bao dược liệu thành một cái gói kích thước chừng ngón tay cái.
Cuối cùng Dương Phóng mới thở phào nhẹ nhõm.
"Xong rồi."
Vạn Thương độc!
Độc tính rất bá đạo, gấp tám đến mười lần so với những kịch độc thông thường, có thể mang tới ảnh hưởng nhất định cho cường giả Siêu phẩm.
Cũng không nói chắc chắn có thể hạ độc chết cường giả Siêu phẩm, chỉ nói là có ảnh hưởng nhất định.
Nhưng là có thể tạo được ảnh hưởng nhất định, đối với Dương Phóng mà nói thì cũng đã hoàn toàn đủ rồi.
Một loại không được thì đến thêm mấy loại nữa, tóm lại có thể hạ độc chết đối phương.
"Đúng rồi, tiếp theo sắp tới thời gian trở về rồi đi."
Hắn đột nhiên nhìn thoáng qua cánh tay trái của mình, sau đó bắt đầu nhanh chóng dọn dẹp mọi thứ linh tinh trong phòng.
Chờ tới khi đủ các loại bình lọ và bã thuốc, tất cả đều được hắn nhét vào trong bao, buộc gọn gàng cẩn thận lại, sau đó thân thể hắn nhảy qua cửa sổ, tìm một chỗ vắng người chôn cất cẩn thận.
Sau khi làm tất cả những điều này.
Dương Phóng trở về quán trọ lần nữa, tháo găng tay ném vào trong chậu để khử độc.
Bản thân thì nhìn về phía cánh tay, lặng lẽ chờ đợi.
Theo thời gian dần trôi qua từng phút từng giờ.
Cuối cùng, cảm giác nóng bừng đã mất từ ​​​​lâu lại truyền đến.
0 ngày 0 giờ 0 phút 58 giây.
57 giây.
. . .
"Đến rồi!"
Hai mắt Dương Phóng sáng lên, lập tức ngửa đầu nằm xuống giường.
Từng cơn chóng mặt dữ dội bắt đầu truyền đến.
Mười phút sau, cuối cùng Dương Phóng cũng đã mở mắt ra ở trong thế giới thực, mồ hôi đầm đìa khắp toàn thân, miệng thì thở hổn hà hổn hển.
Đầu tiên hắn cầm điện thoại di động lên quan sát.
Chỉ cảm thấy rằng lần xuyên không vừa rồi trải qua giống như lâu hơn một cách bất thường vậy.
Những người khác trong nhóm vào lúc này cũng đang lần lượt trở về, lão Ngô lại để cho mọi người điểm danh trong nhóm một lần nữa.
Cùng lúc đó, bên phía thành phố Nam cũng giống như thế.
Sau khi biết những người còn lại không còn xuất hiện tổn thất gì, Nhậm Quân, Trình Thiên Dã cả hai người đều thở phào nhẹ nhõm.
Tuy nhiên!
Bọn họ là được thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng bên phía tổ chức cảnh sát hình sự quốc tế thì ngay lập tức gây náo động lớn.
Bởi vì một đám cảnh sát hình sự quốc tế phụ trách công việc ở Bạch Trạch vực của bọn họ đã chịu thương vong nặng nề.
Đợt nhiều nhất gần như người chết hết toàn bộ!
Khi tin tức được đưa ra, bọn họ quả thực không dám tin!
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận