Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1120 - Nhanh giao Minh chủ ra đây!



Chương 1120 - Nhanh giao Minh chủ ra đây!




Người khí vận càng dày thì phản phệ nhân quả trên người càng nặng nề!
Chức năng thứ ba là 'Động quy tắc':
Dựa vào lực lượng nhân quả, nhìn rõ quy tắc thiên địa, nhìn thấu liên hệ kỳ diệu giữa vạn sự vạn vật.
Chức năng cuối cùng này lại không có phản phệ gì.
Xem như là năng lực an toàn nhất, chính thống nhất.
Dương Phóng nhẹ nhàng vân vê chuỗi nhân quả vô hình này trong tay, trong nháy mắt cảm nhận được liên hệ kỳ diệu giữa bản thân và mảnh thiên địa này.
Vào lúc này!
Bản thân giống như biến thành chúa tể tạo vật thế gian.
Tất cả những người đã từng gắn bó với, từng có liên hệ với mình đều bắt đầu hiện lên ở trong nội tâm của chính mình.
Muôn vàn 'Nhân'!
Mọi loại 'Quả'!
Có nhân thì mới có quả.
Những trải nghiệm huyền diệu khó lường liên tục không ngừng tràn vào trong nội tâm của Dương Phóng.
Đây là trải nghiệm mà Ngũ Đại Thần chủng trước đó chưa từng trải qua.
Ngũ Đại Thần chủng trước đó trên cơ bản đều ở phương diện vật chất và phương diện tinh thần, mà Thần chủng này dính đến phương diện hư vô càng quỷ dị hơn.
Nửa canh giờ sau.
Đột nhiên, Dương Phóng sắc mặt ngưng trọng, giống như cảm ứng được cái gì đó, mọi chuỗi nhân quả trước mặt nội liễm lần nữa, biến mất không thấy đâu.
Thân thể nhoáng một cái lập tức đi ra khỏi hang động, xuất hiện ở trên một ngọn núi đá cao ngất.
Chỉ thấy bốn phương tám hướng là bóng người chớp động, tràn ngập khí tức lạnh lẽo.
Hết cường giả này đến cường giả khác liên tục xuất hiện, lít nha lít nhít, một mực bao trùm toàn bộ khu vực hang động này.
Không chỉ có như thế.
Còn có từng chiếc cờ màu máu được người liên tục ném ra, đốt đốt đốt, âm thanh ngột ngạt, cố định mặt đất, cố định núi sông, lập tức hợp thành một loại đại trận cường hãn.
"Lam Vô Bạch, ngươi cấu kết với Khôn Chi liên minh, ý đồ mưu hại Minh chủ, tội ác tày trời, tội ác tày trời, hôm nay lão phu muốn giải quyết ngươi ngay tại chỗ này!"
Thân thể Trích Tinh lão tiên đi ra, mặt mũi đầy nụ cười lạnh, chùm râu sắc bạch bay múa theo gió, ánh mắt như điện, khí tức tràn đầy.
"Lam Vô Bạch, Minh chủ bị ngươi giấu đi nơi nào? Nhanh giao Minh chủ ra đây!"
Trương Vong Tâm cũng lạnh giọng quát.
"Lam trưởng lão, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, ngươi biết ngươi cấu kết với quân địch sẽ có kết cục gì không? Tốt nhất có thể ngoan ngoãn tuân theo sự chi phối, nói không chừng lão phu sẽ tha cho ngươi một mạng!"
Trương Huyền Quan giọng điệu đạm mạc, mở miệng nói.
"Lam Vô Bạch, biết ngươi nắm giữ Độn Địa phù, có thể độn địa bất cứ lúc nào, chúng ta đặc biệt chuẩn bị cho ngươi Tuyệt Địa Đống Thiên đại trận, hôm nay ngươi có mọc cánh cũng khó thoát."
Thượng Quan Sách cười lạnh liên tục, nhìn về phía Dương Phóng.
Nhưng trong lòng hắn lại tràn đầy nghi hoặc.
Thời gian tối hôm qua, Tống Diêm Quân không phải đã động thủ rồi sao?
Chẳng lẽ Tống Diêm Quân không giết chết Dương Phóng?
Xem như Tống Diêm Quân không động thủ, nhưng đông đảo Hộ pháp của Khôn Chi liên minh không phải cũng tập kích cứ điểm trong đêm sao?
"Xem ra vì để đối phó ta mà các ngươi đã thực sự nhọc lòng rồi."
Dương Phương mặt không đổi sắc, tóc dài buông xõa, thân hình cao hơn hai mét toát ra một cỗ áp lực vô hình, ánh mắt dần dần trở nên lạnh lùng, nói: "Có điều, các ngươi tới vừa đúng, bớt ta phải đi tìm các ngươi, những lời nói vô dụng ta sẽ không nói, cũng không muốn nói, hôm nay chỉ có một câu, các ngươi một người đều không thể sống rời khỏi nơi này!"
Hắn cất bước đi về phía trước, khí tức trên người cuộn trào mãnh liệt.
Từng sợi từng sợi lực lượng quỷ dị đã hắn thẩm thấu ra từ trong người hắn, kết nối với hư không, lan tràn ra bốn phương tám hướng.
Giống như trong nháy mắt toàn bộ khí cơ trong thiên địa đều bị hắn khống chế!
Ầm ầm!
Lĩnh vực vô hình hiển hiện lần nữa.
Ngay sau đó, hoàn cảnh trước mặt nhanh chóng biến thành màu đen, tất cả ánh sáng và không khí đều biến mất.
Tất cả mọi người đều sinh ra một loại cảm giác, thân thể của mình giống như đang rơi xuống vô hạn, rơi xuống một vực sâu không thấy đáy.
Thị giác bị ảnh hưởng, khả năng nghe bị ảnh hưởng, xúc giác bị ảnh hưởng ...
Bản thân đối với mọi cảm nhận ở thế giới bên ngoài đang suy yếu nhanh chóng.
Dương Phóng đạt được truyền thừa Nhân quả, thực lực bản thân đã đột nhiên tăng lên lần nữa, khoảng cách cột tu vi đạt đến Thánh Linh cảnh đại viên mãn chỉ thiếu có 150 điểm kinh nghiệm cuối cùng.
Sau mỗi lần đạt được một Thần chủng mới, tu vi của hắn đều sẽ đột nhiên tăng mạnh.
Lần này tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Người của bốn thế lực lớn đều biến sắc, trong nháy mắt cảm nhận được một loại áp lực còn kinh khủng hơn so với trước đó, cảm nhận vốn có của bản thân đều đang bị vặn vẹo và loại bỏ một cách nhanh chóng.
Thậm chí có loại cảm giác mọi người sắp bị phân tán.
"Đừng do dự nữa, cùng nhau ra tay!"
Thượng Quan Sách đột nhiên quát lớn.
Ầm ầm ầm ầm!
Mọi người cùng nhau thi triển lĩnh vực của mình, nhanh chóng chồng chất vào cùng một chỗ, một lớp rồi lại một lớp, ánh sáng chói lọi, lực lượng vặn vẹo giống như một vòng mặt trời thần thánh đáng sợ đột ngột mọc lên.
Lĩnh vực, vốn có thể được xếp chồng lên nhau.
Lĩnh vực của hai vị Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê xếp chồng lên nhau cũng đã là cục diện rất đáng sợ rồi.
Huống chi nơi này ít nhất có tới hai ba mươi vị cao thủ Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê.
Vì có thể ám toán Quách Vinh và Nguyên Khải Thiên, bốn thế lực lớn gần như đã dùng tới khoảng tám thành vốn liếng che giấu của bọn họ.
Cho dù mỗi nhà điều động bốn lão ngoan đồng, cộng lại cũng có tới mười sáu người.
Cộng thêm những thế lực khác bị bọn họ ép, bị bọn họ lôi kéo.
P/S: Ta thích nào ... chương 5



Bạn cần đăng nhập để bình luận