Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 695: Nhanh rời xa cỗ thi thể kia!

"Cao tới tám thành?"
Người đàn ông trước mắt hai mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, nói: "Theo ta được biết, ngay cả ở khu vực Hoàng thành thì cũng không đạt được tiêu chuẩn này phải không?"
Thái tử mỉm cười, nói: "Nhắc tới cũng là tạo hóa, Dược điền này may mắn được ta tìm được ở bên ngoài nơi hoang dã, cũng cho người đào về trong đêm, bây giờ tất cả đều được dời vào bên trong phủ đệ của ta."
"Lớn tới cỡ nào?"
"Không nhiều, một mẫu, nhưng dù vậy, sản lượng hàng năm cũng sẽ không kém."
Thái tử cười nói: "Nói đến đây ta còn phải cảm tạ Ngô quản sự, nếu không có Ngô quản sự thì ta còn không tìm được dược điền tốt đến như vậy."
"Vậy là được rồi, nói thật ra, bên phía Thương Khung Thần cung vẫn là rất nguyện ý ủng hộ ngươi làm Hoàng đế."
Bóng người áo tím nói với giọng điệu bình thản, nói:
"Nhưng có một việc ta cần phải sớm nhắc nhở Tử huynh một chút, nghe nói bên Hoàng thành, Hoàng thế đã quyết định cải cách, chỉ sợ không bao lâu sẽ thi hành cải cách cả nước, một khi loại cải cách này thực sự hoàn thành, Thương Khung Thần cung chúng ta lại muốn nhúng tay vào Kình Thiên vực thì sẽ trở nên cực kỳ khó khăn, tới lúc đó, Hoàng đế băng hà, ai sẽ là người kế vị ngai vàng, chúng ta xem như không giúp được gì nhiều."
Hắn nhìn vào Thái trử trước mắt đầy ẩn ý.
Bây giờ Hoàng đế rất muốn thoát khỏi cái bóng của Thương Khung Thần cung.
Mà vị Thái tử này lại rất cần sự ủng hộ của Thương Khung Thần cung bọn họ.
Cho nên, nếu như bọn họ muốn tiếp tục can thiệp vào Kình Thiên vực thì cũng chỉ có thể hợp tác với vị Thái tử này.
"Ồ?"
Ánh mắt của Thái tử chớp động, trong lúc nhất thời không ổn định.
Kể từ khi hắn được phụ hoàng phái đến Bắc vực vào ba năm trước, hắn đang một mực đề phòng đất cả những chuyện này.
Bây giờ phụ hoàng quả nhiên muốn cải cách.
Giống như những gì người trước mắt nói.
Một khi cải cách thành công, phụ hoàng bớt đi sự kiềm chế, từ đó có thể thả sức bầu chọn lại người kế vị.
Đây cũng không phải là chuyện hắn muốn nhìn thấy!
"Được, ta biết nên làm như thế nào."
Thái tử trả lời.
Bóng người mặc áo bào tím mỉm cười, nói: "Thái tử yên tâm, không cần biết là lúc nào, Thương Khung Thần cung luôn là chỗ dựa cho Thái tử."
"Điện hạ, có chuyện xảy ra, Ngô quản sự bị người giết chết ở bên đường."
Đột nhiên, một tên hộ vệ vẻ mặt hốt hoảng nhanh chóng chạy vào từ bên ngoài, mở miệng nói.
"Nói cái gì?"
Thái tử sầm mặt lại, đột nhiên đứng dậy, nói: "Ngô quản sự chết rồi?"
"Đúng vậy, ngay ở sòng bạc Đồng Đạo."
Tên hộ vệ kia hốt hoảng nói.
"Khốn nạn!"
Thái tử quát với giọng điệu lạnh lùng, đập bàn một cái, lập tức đi về phía ngoài cửa.
Người đàn ông mặc áo bào màu tím mỉm cười, đứng dậy đi theo sau lưng.
···
Đằng trước sòng bạc Đồng Đạo.
Đuốc sáng trưng.
Đông đảo bóng người nhanh chóng tụ đến, lít nha lít nhít, nhanh chóng bao vây toàn bộ sòng bạc Đồng Đạo.
Thái tử sắc mặt lạnh lùng, đầu đội Kim quan, tóc đen như mực, trên người mặc trường bào màu trắng, hai tay chắp sau lưng, đang lạnh lùng nhìn chằm chằm vào mọi thứ trước mắt.
Những người đánh bạc trong toàn bộ sòng bạc và các thành viên của Thiết Kiếm bang, tất cả đều bị khống chế lại.
Tất cả đều đang run lẩy bẩy, vô cùng hoảng sợ.
Giờ phút này.
Có tới ba vị Ngõ tác đang kiểm tra cẩn thận thi thể của Ngô Thiên Thành trên mặt đất.
Còn một người khác lấy bút mực ra, đang ghi chép.
Bên cạnh thì là Công Tôn Vân - Bang chủ Thiết Kiếm bang, run lẩy bẩy, vô cùng hoảng sợ, đang quỳ trên mặt đất.
"Thưa Thái tử, người ra tay có thực lực đáng sợ, trên mặt đeo mặt nạ, thảo dân không thấy được khuôn mặt của hắn, thực sự không thấy được, hắn chỉ cần hai chiêu là đã giết chết được Ngô tiền bối, hắn chắc chắn là một vị Thánh Linh cảnh cực kỳ đáng sợ, không có liên quan gì với ta, chuyện này thật không liên quan gì tới ta a, cầu Thái tử tha mạng a ..."
"Hắn cao bao nhiêu? Trên người mặc quần áo gì? Đeo mặt nạ như thế nào? Có nghe thấy Ngô quản sự từng nói hắn gần đây đắc tội với người nào hay không?"
Thái tử lạnh lùng hỏi.
"Chiều cao ... chiều cao ta cũng không nhớ rõ, hình như cao khoảng một mét chín, trên người mặc trường bào màu đen, trên mặt đeo mặt nạ màu đỏ, Ngô quản sự không có nhắc tới gần đây hắn từng đắc tội với người nào ..."
Công Tôn Vân hoảng hốt mở miệng nói.
"Nói như vậy các ngươi chính là cái gì cũng không biết?"
Thái tử mở miệng nói với giọng lạnh lùng.
"Tha mạng, Thái tử tha mạng, không có liên quan gì tới chúng ta, chúng ta thật sự oan uổng, Thái tử tha mạng a ..."
Công Tôn Vân vội vàng dập đầu phanh phanh, vô cùng hoảng sợ.
Người đàn ông áo tím cau mày, đột nhiên khẽ khịt khịt mũi, nói: "Kỳ lạ, có gì đó không đúng."
Ánh mắt của hắn lập tức nhìn về phía thi thể Ngô Thiên Thành trong đám người, nói: "Giống như có một loại mùi vị khác thường truyền đến từ trên người Ngô Thiên Thành."
"Mùi vị khác thường?"
Trên người Thái tử lộ ra vẻ khẽ giật mình, nói: "Mùi gì khác thường?"
Hắn biết rõ sự đáng sợ của người trước mặt.
Đối phương giống như hắn đều có được Thần Linh huyết mạch, nhưng lại thừa hưởng những đặc điểm khác biệt của thần linh!
Chẳng hạn như khướu giác của đối phương!
Bất kỳ mùi vị nào mà người khác ngửi không được thì hắn đều có thể ngửi ra được.
"Mùi vị này giống như ... không hay, là độc!"
Người đàn ông áo bào tím thay đổi sắc mặt, đột nhiên phản ứng lại, quát: "Nhanh rời xa cỗ thi thể kia!"
Ba tên Ngỗ tác đang nghiệm thi đột nhiên giật mình, cùng nhau ngẩng đầu lên, giống như còn chưa kịp phản ứng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận