Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 835 - Sở Giang Vương?



Chương 835 - Sở Giang Vương?




"Thiên Độc sơn?"
Dương Phóng hỏi lại.
"Đúng vậy, đây là một thế lực ẩn tàng cực kỳ thần bí ở bên trong Thiên Long vực, người bên ngoài biết đến không nhiều lắm, Độc đạo của bọn họ có thể bắt nguồn từ thời đại Thần linh viễn cổ, có thể nói là bác đại tinh thâm!!"
Thạch lão nhân hơi cảm khái nói: "Lão phu năm đó may mắn bái nhập vào Thiên Độc sơn, đáng tiếc chỉ kịp học được một chút da lông từ Thiên Độc sơn thì đã bị Thiên Độc sơn đuổi ra ngoài."
"Độc thuật của ngươi chỉ là học được chút da lông?"
Dương Phóng kinh ngạc.
"Đúng vậy."
Thạch lão nhân gạt đầu nói.
Dương Phóng mỉm cười nói: "Vậy vì sao ngươi bị đuổi ra?"
"Khụ khụ, đừng nhắc tới, đừng nhắc tới a."
Sắc mặt Thạch lão ửng đỏ, liên tục khoa tay, nói: "Đúng rồi, sau này nếu như ngươi đi Thiên Độc sơn thì mang theo cái này, có lẽ có thể giúp được ngươi!"
Hắn lập tức lấy ra một cái lệnh bài màu đen nhánh, đưa cho Dương Phóng.
Dương Phóng nhận lấy lệnh bài, quan sát cẩn thận.
Chỉ thấy mặt trước của lệnh bài điêu khắc một dãy núi bí ẩn được mây đen bao phủ, mặt sau lệnh bài thì điêu khắc hai chữ lớn.
"Thiên Độc!"
"Đây là lệnh bài đệ tử Thiên Độc sơn phải không?"
Dương Phóng kinh ngạc nói.
"Cũng có thể nói như vậy và cũng xem như không phải."
Sắc mặt Thạch lão lộ ra vẻ xấu hổ, nói: "Thực không dám giấu giếm, năm đó khi ta bị đuổi ra khỏi Thiên Độc sơn, sư tôn ta đã từng cho ta một cái cơ hội, ngày sau nếu như ta tìm được người phù hợp thì có thể giao lệnh bài này cho hắn, bảo hắn tiến về Thiên Độc sơn, chỉ là qua nhiều năm như vậy, ta quả thực đã thu không ít đồ đệ, đáng tiếc, cho đến hôm nay đều không trở thành người tài, cuối cùng giữ lại lãng phí, chẳng bằng tặng cho ngươi."
"Ồ? Ngươi mà cũng có lòng tốt như vậy?"
Dương Phóng hỏi.
Thạch lão nhân cả giận nói: "Nếu ngươi không muốn thì lập tức trả lại cho ta!"
Hắn vươn bàn tay to, trực tiếp vươn về phía tay của Dương Phóng muốn đoạt đi.
Trên thực tế hắn vừa mới đưa ra đã hối hận rồi, chẳng qua là ngượng ngùng khi đòi lại, nhưng bây giờ Dương Phóng nói như vậy, hắn tự nhiên muốn cầm về lần nữa.
Nhưng Dương Phóng lật bàn tay một cái, đã nhận lấy lệnh bài rồi cười nói: "Thứ mà ta nhận được, ta không có lý do gì để trả lại, ngươi đã đưa nó cho ta, ta tự nhiên sẽ đi xem một chút."
"Hừ!"
Thạch lão nhân hừ lạnh một cái, nói: "Ta cho ngươi cái lệnh bài này còn có một phần ý tứ, chính là Thiên Độc sơn cực kỳ nghiêm ngặt, muốn đi vào Thiên Độc sơn nhất định phải có lệnh bài, không có lệnh bài, xem như tư chất có nghịch thiên đi nữa thì bọn họ cũng không thu!"
"Thì ra là thế."
Dương Phóng sờ lên cằm, nói: "Đúng rồi tiền bối, ngươi ở Thiên Long vực lâu dài như vậy, không biết đã từng nghe thấy một cái thế lực gọi là 'Địa Phủ' chưa?"
"Địa Phủ?"
Sắc mặt Thạch lão khẽ thay đổi, nói: "Làm sao mà ngươi lại biết đến Địa Phủ?"
"Ừm? Tiền bối cứ nói trước đi đã."
Dương Phóng nhìn chăm chú vào Thạch lão nhân.
Thạch lão nhân khẽ hít sâu một hơi, nhanh chóng chỉnh đốn ngôn ngữ, mở miệng nói: "Địa Phủ là một thế lực cực kỳ thần bí, còn muốn thần bí hơn không biết bao nhiêu lần so với Thiên Độc sơn, ta không biết bên trong đó có bao nhiêu thành viên, chỉ biết mỗi một thành viên trong đó đều rất đáng sợ, thành viên của bọn họ đều không có tên cụ thể, chỉ có danh hiệu, theo thứ tự là Minh Đế, Mạnh Bà, Thập Đại Diêm Quân, Hắc Bạch Vô Thường, trải qua thời gian dài, quậy lên không biết bao nhiêu mưa gió ở bên trong Thiên Long vực, ngay cả Thương Khung Thần cung và Thần Tích phường cũng không cách nào bắt được bọn họ."
"Mạnh như vậy?"
Dương Phóng nhíu mày, nói: "Chờ một chút, Thần Tích phường? Bọn họ cũng là thế lực của Thiên Long vực sao?"
"Đúng vậy, Tổng bộ của Thần Tích phường nằm ở Thiên Long vực, những người trước đó kia chắc là chỉ trùng hợp xuất hiện ở Thần Hoang vực, lại từ truyền tống của Thần Hoang vực truyền tống đến Bạch Trạch vực, Thần Tích phường cũng là một đám người truy tìm lực lượng thần linh, bọn họ nắm giữ đủ loại bí thuật, ngay cả chúng ta cũng không dám khinh thường."
Thạch lão nhân than nhẹ.
Dương Phóng khẽ gật đầu, nói: "Nói tiếp, Địa Phủ này còn có cái gì thần bí không, đúng rồi, thuận tiện nói cho ta biết tình huống khác của Thiên Long vực một chút."
Thiên Long vực là trung tâm của mảng Càn, không chỉ có diện tích lớn hơn so với Kình Thiên vực, bên trong còn chứa đựng nhiều loại truyền thừa.
Càng quan trọng hơn chính là Thiên Long vực rất gần với Thần quốc, cho nên nhất định ẩn chứa vô số bí mật.
Hắn vào lúc này cũng không có việc gì, đương nhiên muốn tìm hiểu nhiều hơn, chỉ là để tăng thêm kinh nghiệm.
"Địa phủ, không người nào biết tổng bộ của bọn họ ở chỗ nào, chỉ biết trong thiên hạ này không có chuyện nào là bọn họ không dám nhúng tay vào, lên tới Thương Khung Thần cung, xuống tới một số gia tộc nhỏ cỡ nhỏ vừa, bọn họ đều dám nhúng tay vào, đúng rồi, mấy chục năm về phía, Sở Giang Vương một trong thập đại Diêm Quân của Địa phủ mất tích không thấy đâu, đến mức thập đại Diêm Quân hiện tại chỉ còn lại chín người!"
Thạch lão nhân nói nhỏ.
"Sở Giang Vương?"
Ánh mắt Dương Phóng ngưng trọng lại, lại liên tưởng đến số một một lần nữa.
Không phải là hắn đó chứ?
Hơn nữa đối ứng theo số năm!
Số một chính là tiến vào Kình Thiên vực từ mấy chục năm trước!
Hắn là Sở Giang Vương?
Thế nhưng là!
Tại sao hắn phải đối tốt với mình như vậy?
Hắn có mục đích gì?
"Có thể Sở Giang Vương đã chết, có thể là đang bế quan, tuy nhiên chuyện này đã qua rất nhiều năm, không đề cập tới cũng được."
P/S: Ta thích nào ... chương 1.



Bạn cần đăng nhập để bình luận