Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 610: Bát Hoang Phục Ma trận!

Người của Địa Hành tộc!
Bọn họ thế mà cũng có quan hệ với sơn trang này!
Ngay sau đó hai mắt Dương Phóng cũng sáng lên.
Lại là bọn họ!
"Mọi người không nên kinh hoảng, tuyệt đối sẽ không xảy ra bất cứ chuyện gì, còn xin các vị giữ yên lặng, mọi chuyện tự có lão phu xử trí!"
Bóng người đeo mặt nạ đồng màu xanh vung hai tay lên, âm thanh vang lên, ra hiệu tất cả mọi người yên tĩnh lại.
Thần sắc mọi người thay đổi, không nói một lời, đành phải ngồi xuống một lần nữa.
Bọn họ đều biết người đứng đằng sau sơn trang này có bối cảnh cao ngất trời, nếu không các loại vật phẩm mà triều đình cấm này tuyệt không có khả năng lấy ra mang đi bán đấu giá.
Có lẽ lần này thực sự là một trận sợ bóng sợ gió.
Dương Phóng cau mày lại, tiến tục nghiêng tai lắng nghe.
Ngay sau khi bóng người đeo mặt nạ đồng màu xanh làm yên lòng mọi người, quay người đi về phía cửa ra vào, khi vừa mới mở cửa phòng ra thì đột nhiên biến sắc, ngoài cửa, một bóng người màu đen vô cùng to lớn đập vào mặt.
Gió lớn rít gào, vù vù rít lên chói tai.
Giống như một đám mây đen kinh khủng.
Lục lượng nặng nề kinh khủng đánh cho không gian gần như lõm xuống.
Rõ ràng là một cái Tấn Thiết chùy to chừng bằng cái vại nước.
Ở trên mọc lít nha lít nhít đầy gai ngược, ẩn chứa lực lượng kinh khủng không biết mạnh tới cỡ nào.
Bóng người mặt nạ đồng màu xanh gào thét một tiếng, phản ứng cực nhanh, trên dưới toàn thân đột nhiên hiển hiện ánh sáng tím, ánh sáng mãi liệt, cả người giống như một ngọn núi lửa phun trào, bộc phát ra từng đợt khí tức kinh thiên động địa đáng sợ, hai con bàn tay rộng lớn trực tiếp hung hăng vỗ về phía Tấn Thiết chùy to lớn trước mặt.
Lực lượng thuộc về Thánh Linh cảnh trong nháy mắt cuộn trào mãnh liệt mà ra.
Ầm ầm!
Đất rung núi chuyển, lực lượng kinh khủng.
Gió lớn điên cuồng giống như sóng biển vô tận vậy, quét sạch về phía bốn phương tám hướng.
Toàn bộ cửa phòng trong nháy mắt vỡ vụn, kêu răng rắc, hóa thành vô số mảnh vụn, bay tứ tung khắp nơi, ngay cả một gian phòng rộng lớn như vậy cũng giống như đều được làm bằng giấy vậy.
Vừa đối mặt đã vỡ nát hoàn toàn.
Phốc!
Bóng người đeo mặt nạ đồng màu xanh vừa đối mặt đã phun ra máu tươi, thân thể bay ngược, hai đầu cánh tay lập tức đứt gãy tại chỗ, thân thể giống như diều đứt dây, lập tức hung hăng rơi đậu vào đằng sau.
"Hắc hắc ··· "
Có những tràng cười quái dị vang lên.
Người ra tay rõ ràng là một người đàn ông đáng sợ với chiều cao hơn năm mét, toàn thân có làn da vàng óng, cơ bắp nổi lên cuồn cuộn kinh khủng, hắn nắm lấy Tấn Thiết chùy vừa thô vừa to, trên măt nở ra nụ cười tưới, giống như một con King Kong hung dữ tái sinh vậy.
Sau khi một chiêu đập bay bóng người đeo mặt nạ đồng màu xanh, thân hình to lớn thậm chí không hề lắc lư một chút nào, hai bắp đùi to lớn dị thường vững vàng đứng vững trên mặt đất, một đôi mắt màu vàng óng như tia chớp nhìn vào mọi người trong phòng, trên mặt nở ra nụ cười nồng đậm.
"Các ngươi tụ tập nhân tâm bày mưu tính kế, ý đồ tạp phản, chẳng lẽ không sợ bị tru si cửu tộc sao?"
Hắn vừa tới chính là chụp cái mũ xuống, giọng nói của hắn vang vọng bên tai mọi người.
Tất cả mọi người một mặt kinh hãi, đồng loạt nhìn về phía bóng người kinh khủng cao hơn năm mét kia, sau lưng lạnh như băng.
Là hắn!
Bạo long trong quân đội!
Bàng Vạn Chung!
Làm sao hắn lại tới đây?
"Ha ha ha ··· "
Đột nhiên, một tiếng cười khúc khích thứ hai vang lên.
Người đàn ông mặc áo bào màu trắng đứng ở trên cờ lớn, mặt mũi tràn đầy nụ cười mê người, nhìn chăm chú lên mọi người, cười nói: "Phó thống lĩnh đại nhân, thủ đoạn của ngươi quá hung tàn, xem ra đã dọa bọn họ sợ rồi!"
Thân thể như chim én, nhẹ nhàng giống như không có gì.
Đứng ở trên cột cờ, nhẹ nhàng đung đưa theo gió.
Thực lực cao thâm!
Vị cao thủ Thánh Linh cảnh thứ hai!
Trong lòng mọi người càng kinh hãi hơn.
Mà lúc này bọn họ chẳng mấy chốc đã để ý tới tình huống toàn bộ Long Đằng sơn trang.
Chỉ thấy Long Đằng sơn trang lớn như vậy đang bị bao vây tiêu diệt một cách nhanh chóng.
Tiếng kêu thảm thiết cùng với tiếng nổ vang truyền đến không ngừng, các công trình kiến trúc bị san bằng một cách nhanh chóng.
Đại Uyên quân đông nghìn nghịt nhanh chóng bao vây mà đến, nhìn một cái giống như vô tận, khí tức ngột ngạt, mang theo khí tức tuyệt vọng làm cho người ngạt thở, chẳng mấy chốc đã bao vây hoàn toàn khu vực này.
Một số võ giả, hộ viện của Long Đằng sơn trang, tất cả đều một mặt kinh hãi, bị sự đáng sợ của Đại Uyên quân làm cho liên tục lùi lại, lùi lại về khu vực cùng mọi người.
"Bát Hoang Phục Ma trận!"
Một tên cao thủ Thánh Linh cảnh trên đầu đeo mặt nạ, ánh mắt dao động quan sát xung quanh.
Chỉ nhìn thấy Đại Uyên quân mặc áo giáp với đôi mắt lạnh lùng đó đang tổ chức thành một trận hình cực kỳ kỳ lạ vào lúc này, được bố trí tốt và thông thoáng, khí tức dâng trào.
Làm cho người ta cảm thấy một loại cảm giác vô biên vô tận.
Cái này hiển nhiên là sát trận chí cường trong quân đội, Bất Hoang Phục Ma trận!
Trận này ở bên trong Kình Thiên vực, từ trước đến nay đều có hung danh hiển hách, có thể nói là kinh khủng.
Hơn một trăm người có thể tiêu diệt Siêu phẩm!
Số người ba ngàn có thể vây khốn Siêu phẩm đệ tam quan!
Số người hơn vạn cho dù là cao thủ Thánh Linh cảnh thì cũng khó có thể chạy ra.
Giờ phút này!
Đám người đông nghìn nghịt vây quanh mà tới, số người đâu phải chỉ có mấy vạn?
Mọi người sớm đã kinh hãi không thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận