Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 995 - Các ngươi đến cùng có lai lịch gì?



Chương 995 - Các ngươi đến cùng có lai lịch gì?




Khí tức sâu thẳm, giống như u minh.
Ở khu vực bên hông, bỗng nhiên treo một cái lệnh bài màu trắng, tỏa ra ánh sáng bạc rực rỡ.
Ngô Ba ngay lập tức vui mừng.
Vô Thường tôn giả tới?
Quá tốt rồi.
"Tôn giả ... cứu ta!"
Ngô Ba vội vàng mở miệng, nói với giọng kinh hoảng.
Ba người đối diện lại nhẹ như mây gió, giống như không có một chút kinh ngạc hoảng sợ nào mà đều nở ra nụ cười tươi.
"Bạch Vô Thường, chờ ngươi đã lâu!"
Bóng người mặc áo bào đen kia nở ra nụ cười mỉm.
Lúc đầu bọn họ có cái ý nghĩ to gan hơn, muốn mời Thiên Toán Tử tính ra thân phận thực sự và chỗ ở của Bạch Vô Thường này, sau đó tập trung cao thủ đối phó với Bạch Vô Thường trước.
Chỉ là Thiên Toán Tử nói, trên người Bạch Vô Thường dường như có bảo vật ngăn cách, để hắn không cách nào tính ra được Bạch Vô Thường đến cùng là ai.
Chỉ có thể tính ra Bạch Vô Thường chắc chắn sẽ tới cứu Ngô Ba.
Cho nên bọn họ lúc này mới dừng suy nghĩ này lại mà tính đến việc khác, trước tiên đối phó với Ngô Ba trước, sau đó lại lợi dụng Ngô Ba dẫn Bạch Vô Thường xuất hiện, hiện tại xem ra quả thật để cho Thiên Toán Tử nói đúng.
···
"Bạch ... Bạch Vô Thường?"
Bốn người Thạch Tỉnh Nghiêm đều trợn mắt há hốc mồm, đứng từ xa nhìn thấy mọi thứ.
Thế giới này tự nhiên cũng có Địa Phủ, cũng có truyền thuyết về Minh quân và Vô Thường.
Điểm này lại giống với thế giới bên kia, nhưng danh hào Minh quân lại không giống nhau hoàn toàn.
Trước mặt thế mà xuất hiện một vị Bạch Vô Thường thần bí khó lường?
Hắn cũng là Thánh Linh?
"Nhanh lùi lại xa hơn nữa."
Thạch Tỉnh Nghiêm nói nhỏ.
Loại cường giả này mà giao thủ với nhau thì rất dễ làm ảnh hưởng đến người khác, lấy tu vi của bọn họ, ngay cả tư cách làm bia đỡ đạn cũng không có.
Dương Phóng quần áo tung bay, ánh mắt sâu thẳm, giống như hai vòng xoáy quỷ dị, nhìn về phía ba người trước mặt.
Không phát ra bất kỳ lời nói nào, cũng không có bất kỳ hành động động thủ nào.
Chỉ đứng không ở đây thôi đã mang tới cho người ta một loại ảo giác quỷ dị không lường được, không thể thăm dò, không thể cản được.
Thật giống như trước mắt không còn là một người.
Mà là một cái vực sâu, một cái vực sâu không thấy đáy.
Ba người trước mặt thì nở ra nụ cười lạnh, đều nhanh chóng lui về phía đằng sau.
Cường giả Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê, thực lực cao thâm khó dò, bọn họ tự nhiên có biết tự lượng sức mình.
Lấy ba người bọn họ vậy chắc chắn không thể nào là đối thủ của đối phương.
Nhưng hiện tại cũng không phải chỉ có ba người bọn họ động thủ, bọn họ chỉ cần ở một bên lợi dụng lĩnh vực tới tiến hành hỗ trợ là đủ rồi.
Ngay trong nháy mắt khi ba người này lùi về đằng sau, một sự thay đổi đột ngột xảy ra.
Người vốn một mực ngồi ở dưới bóng cây kéo đàn nhị, đột nhiên mở hai mắt ra, giống như một vị thần sống lại, trong cơ thể đột nhiên bộc phát ra một cỗ khí tức cực kỳ hung hãn.
Hắn lập tức từ đang ngồi dưới đất đứng lên, thân thể trở nên cao không thể chạm, bước ra một bước, lướt qua, xuất hiện ở nơi cách Dương Phóng không xa, không động đậy, hai mắt nhìn thẳng vào Dương Phóng.
Không gian xung quanh sụp đổ, ánh sáng mơ hồ.
Trong cơ thể giống như ẩn chứa một cái hố đen quỷ dị.
Bốn người Thạch Tỉnh Nghiêm lại lộ ra vẻ kinh hãi một lần nữa, khó có thể tin.
Lão giả mù vừa rồi còn được bọn họ chê ngược chê xuôi, thế mà cũng là một vị cường giả tuyệt thế?
"Thạch đội trưởng, đây ... đây là cảnh giới Thánh Linh sao?"
Lữ Thanh run giọng mà hỏi.
"Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê, ít nhất là Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê!"
Thạch Tỉnh Nghiêm nói với giọng điệu run sợ.
Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê quá mức mờ ảo, trong kiến thức hạn chế của hắn, căn bản không dám nhiều lời.
"Bạch Vô Thường, chờ đợi đã lâu!"
Lão giả kéo đàn nhị kia sau khi xuất hiện mở miệng nói với giọng điệu bình tĩnh.
"Các ngươi biết ta sẽ tới sao?"
Dương Phóng lần đầu mở miệng, cau mày lại, cảm thấy nghi hoặc.
Biết mình xuất hiện thì chỉ có một người là Huyền Long lão đạo.
Hắn bán chính mình?
"Đương nhiên, vì dẫn ngươi vào cuộc, chúng ta đặc biệt chờ đợi ngươi ở đây."
Lão giả kéo đàn nhị kia trả lời.
Đột nhiên, Dương Phóng sinh ra cảm ứng, quay đầu lại.
Chỉ thấy khu vực đằng sau hắn lại là một bóng người cao to vạm vỡ xuất hiện.
Bóng người này lại là từ trên trời hạ xuống, giống như một tên Thần Vương cái thế cao cao tại thượng vậy, quanh người tỏa ra tử khí mông lung, sôi trào mãnh liệt, che khuất bầu trời, có loại cảm giác đáng sợ khó tả.
Lĩnh vực trên người mở rộng ra, triệt tiêu lực hút của mặt đất, khiến cho thân thể của hắn dần dần hạ xuống, trên người mặc chiếc áo bào rộng tay, mặt rộng miệng vuông.
Mang tới cho người ta một loại cảm giác rất trầm ổn.
Một đôi ánh mắt sâu thẳm mà sắc bén.
"Ừm?"
Hai mắt Dương Phóng lóe lên, hắn nhìn chằm chằm vào bóng người cao to vạm vỡ này, trong lòng cảm thấy ngạc nhiên.
Hắn ngạc nhiên cũng không phải là đối phương có tu vi Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê.
Mà là vào lúc này, Thần chủng trong cơ thể cùng một nửa tấm Đạo đồ trên người đang cộng hưởng, giống như cảm ứng được khí tức đồng căn đồng nguyên.
Đây là ...
Nửa tấm Đạo đồ còn lại là ở trên người của hắn?
Chẳng trách khoảng thời gian vừa qua khi mình cảm ứng Đạo đồ, lại thấy vị trí Đạo đồ đang thay đổi không ngừng.
Thế mà ở trên thân người!
Theo đối phương di chuyển cũng di chuyển không ngừng.
"Các ngươi đến cùng có lai lịch gì? Thế mà có thể có nhiều cao thủ như vậy, để cho ta cũng có mấy phần tò mò!"
Dương Phóng đột nhiên mở miệng nói: "Có thể nói về lai lịch của các ngươi một chút hay không?"
P/S: Ta thích nào ... chương 5



Bạn cần đăng nhập để bình luận