Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 1140 - Để cho ta tới thăm dò người này trước!



Chương 1140 - Để cho ta tới thăm dò người này trước!




"Cái gì? Một quái nhân, lườm mắt cái thì lườm chết hai tên cường giả Cửu phẩm đỉnh phong?"
Bàng hộp pháp kia kinh dị mà hỏi.
"Đúng vậy, hai người Cổ Kiếm Nhất kia bây giờ đang ở chung một chỗ với quái nhân kia, trên dưới toàn thân quái nhân kia còn đao thương bất nhập, không gì phá nổi, ngay cả ám khí bắn tới cũng không chịu tổn thương!"
Đại hán râu quai nón vội vàng mở miệng nói.
"Lẽ nào lại như vậy! Dám làm kẻ địch với Bạch Linh giáo chúng ta, vậy đã định sẵn chỉ còn một con đường chết, Từ Lỗi, lập tức trở về báo tin cho Giáo chủ, bảo đám người Giáo chủ mang theo người chạy đến đây, lão phu đi qua kiến thức quái nhân kia một chút xem đến cùng có cái gì cổ quái!"
Bàng hộ pháp kia mở miệng quát.
Hắn chính là Siêu Phẩm đệ nhị quan!
Hoành hành ở vùng đất này.
Ngoài trừ một số ít nhân vật Siêu Phẩm đệ tam quan ra, những người khác hắn đều không cần phải sợ hãi.
Thậm chí dựa vào bí pháp, ngay cả Siêu Phẩm đệ tam quan cũng đừng hòng giết được hắn một cách dễ dàng!
Từ hơn mười ngày trước, hai mảng khối triệt để lui binh đến nay, Thần Hoang vực của bọn họ trở nên vô cùng hỗn loạn, còn chưa có người nào có thể khiến cho hắn nhìn thẳng vào?
Muốn hỏi cao thủ Thiên Nguyên cốc trước đó đâu?
Vậy chắc chắn là ai về nhà nấy, trở về tranh giành địa bàn rồi a.
Ai còn sẽ ở lại cái nơi cằn cỗi như Thần Hoang vực này?
Cao thủ Thần Hoang vực trước kia vậy sớm đã chết cả rồi.
Thần Hoang vực bây giờ cơ bản đã là thiên hạ của một đám cường giả Siêu Phẩm bọn họ, Thánh Linh cảnh cực kỳ hiếm thấy.
"Bàng Vân, ngươi cũng tới, chẳng lẽ các ngươi cũng là đến cướp đoạt Thần kiếm?"
Đột nhiên, một tiếng quát chói tai vang lên.
Ở một phương hướng khác lại có hơn mười tên cao thủ nhanh chóng chạy tới.
Người dẫn đội chính là một lão giả Siêu Phẩm đệ nhị quan đỉnh phong.
"A, là ngươi! Hắc Ma thủ Ngô lão ma, ngươi tới cũng nhanh a, chắc là Yến Thanh Y báo tin cho ngươi đi, đáng tiếc, hắc hắc, Yến Thanh Y của Hải Long bang các ngươi sớm đã bị người ta giết chết rồi!"
Bàng hộ pháp quay đầu cười lạnh nói.
"Ngươi nói cái gì? Thanh Y chết rồi, ai làm?"
Ngô lão ma dẫn đội kia kinh sợ quát.
"Ai làm? Tự nhiên không phải lão phu."
Bàng hộ pháp hừ lạnh, sau đó nhanh chóng kể lại chuyện trước đó cho Ngô lão ma một lần.
Quái nhân kia cổ quái như vậy, hắn cũng không có nắm chắc có thể đối phó được.
Cho nên cố gắng kém theo thêm vài cái thế lực!
"Cái gì?"
Ngô lão ma thay đổi sắc mặt, lập tức nổi giận: "Lập tức phái người trở về báo tin cho bang chủ biết, lão phu tự mình tới gặp quái nhân kia một lần, đi đi!"
Soạt!
Hai làn sóng cao thủ tất cả đều nhanh chóng chạy về phía trước.
···
Trong khu rừng rậm rạp.
Dáng người cao lớn, trên người mặc áo bào xanh, vẫn đang bước đi từng bước về phía trước.
Không có mục đích, không nói lời nào.
Dường như hoàn toàn di động theo bản năng của thân thể.
Sau lưng thì là hai người Vân Phi Dương và Cổ Kiếm Nhất đang run lẩy bẩy.
Vừa đi vừa ôm lấy hai vai co do, không ngừng nhỏ giọng nói chuyện.
Quái nhân này thực sự quá thần bí.
Người này không phải là một vị Thánh Linh cảnh đó chứ?
Nếu như thật là Thánh Linh cảnh, vậy bọn họ đã có thể phát tài rồi!
Tuy nhiên!
Nếu là Thánh Linh, vậy vì sao đối phương từ đầu đến cuối không nói một lời nào?
"Kiếm Nhất, thân thể vị tiền bối này rất có thể đã xảy ra vấn đề, nếu như ở trạng thái hoàn hảo thì không đến mức như thế!"
Vân Phi Dương nói nhỏ.
"Không sai!"
Cổ Kiếm Nhất ngưng trọng gật đầu.
"Bay lên, bất kể như thế nào, đây cũng là cơ duyên của chúng ta, chỉ cần chúng ta đi theo vị tiền bối này vậy chắc chắn sẽ không có nguy hiểm, đây chính là một vị tổ tông sống, có hắn ở bên cạnh thì ai có can đảm trêu chọc?"
Cổ Kiếm Nhất mỉm cười, nói: "Ta bây giờ ước gì các thế lực lớn nhanh chóng chạy tới, ta muốn nhìn thấy sắc mặt của bọn họ khi đối mặt với vị tổ tông này, hắc hắc hắc."
Vân Phi Dương cũng mỉm cười, mơ hồ có mấy phần chờ mong.
"Cổ Kiếm Nhất, các ngươi quả nhiên ở chỗ nay, hôm nay ai cũng đừng hòng chạy!"
Đột nhiên, một loạt tiếng hét giận dữ vang lên từ xa.
Liên tục có mấy chục bóng người chống đỡ gió mạnh và mưa đá lao về phía trước trước.
Chẳng mấy chốc đã đứng bao vây xung quanh, khí tức trên người cường đại, ánh mắt rất lạnh, bao bọc chặt lấy mấy người Vân Phi Dương.
Hai người Vân Phi Dương lập tức lộ ra vẻ kinh dị.
Ngay mới vừa rồi bọn họ còn đang nhắc tới các thế lực lớn.
Vậy mà đối phương lại tới nhanh như vậy?
"Ngươi chính là quái nhân kia, chính là ngươi dùng tà thuật giết chết Yến Thanh Y của Hải Long bang chúng ta!"
Ngô lão ma nói với giọng điệu lạnh lùng, vừa tới đã tập trung vào bóng người cao lớn.
Bóng người cao lớn như không nghe thấy, vẫn như cũ từng bước một tiến về phía trước, mái tóc ướt nhẹp, không thấy rõ khuôn mặt, làm theo ý minh.
"Làm càn, dừng lại cho lão phu!"
Ngô lão ma tiếp tục quát lớn, muốn để cho bóng người cao lớn dừng lại.
Bàng hộ pháp cũng lộ ra vẻ lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào bóng người cao lớn.
Không biết sống chết!
Thật sự là không biết sống chết!
Đối mặt với nhiều người bọn họ như vậy vậy mà còn đang làm ra vẻ?
Nếu như không phải trên người người này không có bất kỳ dao động năng lượng nào, hắn cũng cho rằng đây là một vị Thánh Linh.
"Trưởng lão, để cho ta tới thăm dò người này trước!"
Một tên cường giả Siêu phẩm đệ nhất quan bên cạnh lạnh lùng mở miệng nói.
Sưu!
Thân thể hắn nhoáng một cái, căn bản không nói nhảm, thân thể lập tức nhào tới.
P/S: Ta thích nào ... chương 8



Bạn cần đăng nhập để bình luận