Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 935 - Không được truyền cho bất luận kẻ nào!



Chương 935 - Không được truyền cho bất luận kẻ nào!




"Không nên tức giận, ta lại cảm thấy kiếm pháp này của Diệp Huyền lại có một chút ý vị đặc biệt."
Lão tổ Diệp gia ngăn cản gia chủ Diệp gia đang tức giận nói: "Như vậy đi, ngươi gọi Diệp Phong tới, bảo hắn thử kiếm pháp của Diệp Huyền một chút."
Diệp Phong, cũng là một trong những kỳ tài của Diệp gia bọn họ.
Thực lực của hắn chỉ kém hơn Diệp Huyền một chút, hai người tỷ thí, không tới ba trăm năm trăm chiêu thì sẽ không phân ra thắng bại.
Bây giờ hắn để Diệp Phong đến đây thăm dò Diệp Huyền chính là rất phù hợp.
"Vâng, cha!"
Diệp Lăng Thiên gia chủ Diệp gia khom người nói.
Không bao lâu sau.
Diệp Phóng cao khoảng 1,85 mét, trên người mặc chiếc áo bào màu xanh lam, xuất hiện ở trong sân, hay tay ôm quyền, mở miệng nói: "Diệp Huyền đường huynh, xin chỉ giáo!"
"Mời!"
Diệp Huyền cũng ôm quyền.
Bốn phương tám hướng lập tức có không ít thế hẹ tuổi trẻ tuấn kiệt của Diệp gia, đang bàn tán sôi nổi, kinh ngạc không thôi.
"Cuộc thi đấu võ sắp diễn ra rồi, tại sao Diệp Phong đường huynh lại còn đi khiêu chiến Diệp Huyền đường huynh?"
"Vậy thì làm sao biết được, có lẽ là ý tứ của gia chủ, gia chủ khả năng muốn ở trước khi tham gia cuộc thi đấu võ kiểm tra nội tình của Diệp Huyền đường huynh và Diệp Phong đường huynh!"
"Có khả năng!"
"Ai, lần này Ngô gia và Đường gia đều có cao thủ xếp hạng trước 150 trên Tiềm Long bảng, mạnh nhất của Diệp gia chúng ta cũng chỉ là Diệp Hải đường huynh đứng ở thứ 185 trên Tiềm Long bảng, lần này Diệp gia chúng ta có thể sẽ thua rất thảm rồi."
"Xuỵt, đừng nói nữa, muốn đánh."
Rất nhiều người bàn tán sôi nổi, ánh mắt tất cả đều tập trung vào trong sân.
Sưu!
Trong tay Diệp Phong cầm kiếm gỗ, tiến quân thần tốc, gần như vừa mới đâm ra lập tức triển khai kiếm thế, một chiêu Liên Miên Tế vũ trực tiếp lấy tốc độ cực cao bao phủ lấy thân thể của Diệp Huyền.
Ánh mắt Diệp Huyền lóe lên, thân thể trong nháy mắt giao thoa mà qua, kiếm gỗ trong tay đột nhiên đâm ra, lấy góc độ và đường cong không thể tưởng tượng nổi, trực tiếp nhanh chóng đâm thẳng về phía kiếm thế của Diệp Phong.
Mọi người đều nhịn không được mà kinh hô.
Kiếm nguy hiểm thật!
Diệp Huyền đường huynh trước kia chưa bao giờ sử dụng kiếm như vậy!
Ngay cả gia chủ Diệp gia và lão tổ Diệp gia đang âm thầm quan sát cũng không nhịn được mà nheo mắt lại.
Diệp Huyền điên rồi?
Kim Phong Tế Vũ kiếm nào có dùng như này? Quả thực là làm liều!
Nhưng chẳng mấy chốc chuyện khiến bọn họ trợn to mắt lên mà nhìn đã xảy ra.
Răng rắc!
Một tiếng vang trầm đục, kiếm gỗ trong tay Diệp Phong lập tức rơi xuống, bị kiếm gỗ của Diệp Huyền lập tức đâm trúng bả vai, sau đó kiếm gỗ quét ngang, rơi vào cổ của Diệp Phong.
Thắng bại đã phân!
Phiên bản thứ ba của Kim Phong Tế Vũ kiếm!
Lúc đối mặt với kẻ địch kém hơn mình một chút, một đòn chí mạng, trừ bỏ khoảng thời gian gặp chiêu phá chiêu!
Diệp Huyền mừng thầm trong lòng.
Tiền bối quả nhiên không có lừa mình!
Loại phiên bản thứ ba này thật có kỳ hiệu xuất kỳ bất ý (1)!
(1) Xuất kỳ bất ý: chỉ hành động bất ngờ ngoài ý liệu của người khác.
Xoạt!
Bốn phương tám hướng lập tức vang lên tiếng bàn tán xôn xao, mỗi người đều kinh ngạc tới miệng há to mắt trợn trừng, quả thực không thể tin.
Vậy là thắng?
Kết thúc rồi?
Làm sao Diệp Phong đường huynh lại thua nhanh tới như vậy?
Thời gian trước kia, đại chiến giữa hai người không có mấy trăm hiệp căn bản không phân ra thắng bại.
Nhưng hôm nay lại chỉ một chiêu là kết thúc?
Diệp Phong cũng là choáng váng, giống như còn đang nằm mơ, nhưng chẳng mấy chốc hắn đã lộ ra vẻ tức giận, nói: "Không tính, ván này không tính, ngươi đánh bất ngờ, ta chưa có chuẩn bị tốt, ván này không tính!"
Diệp Huyền mỉm cười nói: "Diệp Phong đường đệ, thua chính là thua, không có cái gì có tính hay không, xem như lại tới một ván nữa thì ngươi vẫn còn phải thua!"
"Ta không tin, chiến lại lần nữa!"
Diệp Phóng hét lớn.
"Được, chiến lại thì chiến lại."
Diệp Huyền cười ha ha, trong lòng mừng thầm.
Đối phương bằng lòng đưa mặt để hắn đánh, hắn ngu sao mà không đánh!
Loại cảm giác này thật diệu quá thay?
Sưu!
Diệp Phong xuất kiếm lần nữa, lần này cũng không có xuất kiếm từng chiêu, mà là vừa lên đã thi triển ra toàn bộ kiếm pháp, chỉ có điều lại giống như vừa rồi.
Mặc dù chiêu kiếm của hắn đã thay đổi, nhưng Diệp Huyền vẫn lấy góc độ và đường cong không thể tưởng tượng nổi, đâm ra một kiếm, bịch một tiếng, lại làm rơi trường kiếm trong tay của Diệp Phong một lần nữa, bay tứ tung ra ngoài.
Diệp Phong lập tức ngây cả người, đầu óc quay cuồng, ngơ ngác nhìn tất cả những thứ này.
Chuyện gì xảy ra?
Đến cùng là có chuyện gì xảy ra?
Chính mình hôm nay thế mà ngay cả một thanh kiếm cũng cầm không chắc?
"Diệp Phong đường đệ, thế nào? Ta nói có đúng không? Thua là thua, có chơi có chịu, không có gì to tát cả."
Diệp Huyền nhàn nhạt nói.
Xoạt!
Mọi người xung quanh lại chấn kinh lần nữa, không thể tưởng tượng nổi.
Gia chủ Diệp gia và lão tổ Diệp gia, trong lòng cả hai đều sôi trào mãnh liệt, chăm chăm nhìn mọi chuyện xảy ra.
"Kiếm pháp tốt, loại kiếm pháp này dường như được sinh ra từ Kim Phong Tế Vũ kiếm chúng ta, nhưng mạnh hơn so với Kim Phong Tế Vũ kiếm, kiếm chiêu lại còn có thể sử dụng như vậy, thực sự không thể tin nổi, nếu như kiếm pháp này được truyền bá triệt để ở bên trong Diệp gia, vậy chắc chắn có thể nâng cao trình độ của Diệp gia ta lên cao một bậc."
Gia chủ Diệp gia giật mình nói.
"Không được!"
Lão tổ Diệp gia nói với giọng sâu xa, nói: "Bộ kiếm pháp đó ngoại trừ Diệp Huyền ra thì không được truyền cho bất luận kẻ nào!"
P/S: Ta thích nào ... chương 5



Bạn cần đăng nhập để bình luận