Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 219: Trong gió có độc!

Vào thời điểm ban đêm.
Móng ngựa vang lên trên đường phó, rung động rầm rầm.
Lượng lớn bang chúng của Thiên Long bang đang điên cuồng nhanh chóng lao về phía phương hướng cửa hàng sắt Hà Tây, tràn ra từ mọi hướng và các góc độ khác nhau để ngăn chặn không cho Dương Đạo chạy trốn.
Tuy nhiên!
Bên ngoài cửa hàng.
Dương Phóng sớm đã chờ đợi đã lâu, trên người mặc một chiếc Thiết Ma Chiến giáp hoàn chỉnh từ trên xuống dưới, từng bộ phận như được khảm nạm bọc kín kẽ vào trên người của hắn, toàn bộ bộ giáp đen nhánh, dữ tợn, ánh đen chảy xuôi, bả vai, đầu gối, khuỷu tay, tất cả đều nổi lên gai ngược.
Đặc biệt là khi chiếc mặt nạ sắt trên mặt hắn hạ xuống, càng là có một loại khí tức uy hiếp khó diễn tả thành lời.
Ở bên cạnh hắn, một chiếc xe ngựa đã được hắn chuẩn bị xong.
Trên xe ngựa lít nha lít nhít, kéo tới tận năm cái túi lớn.
Tất cả đều là tài sản hắn vơ vét được ở bên trong cửa hàng sắt.
Vào lúc này hắn nhìn vào mọi người đang chạy đến, khóe miệng của hắn nhếch lên tạo thành đường cong quỷ dị, phấn độc và khói độc vô hình đã nhanh chóng tràn ra ngoài.
"Xuy!"
Triệu Tuấn Long ghìm tuấn mã lại, khí tức cuộn trào, toàn thân trên dưới không giận mà uy, tức giận quát, "Ngươi là người phương nào? Dương Đạo của Huyền Vũ tông ở đâu?"
"Đừng hỏi nữa, chính là ta."
Dương Phóng nói với giọng nói lạnh lùng, nói: "Ngươi là người nào của Thiên Long bang?"
"Ngươi là Dương Đạo?"
Triệu Tuấn Long gào thét một tiếng.
"Dương Đạo lớn mật, nhìn thấy bang chủ của chúng ta mà còn không nhận sai sao?"
Một tên bang chúng quát lớn.
"Bang chủ?"
Sắc mặt Dương Phóng lạnh lùng, nói: "Rất tốt, đỡ phải để ta đi tìm!"
. . .
Bóng đêm đen nhánh.
Gió lạnh thổi vù vù.
Dưới sự chiếu sáng của bó đuốc, thân hình Dương Phóng cao lớn vạm vỡ, ánh mắt đầy uy hiếp, lạnh lẽo như điện, kết hợp với một bộ giáp toàn thân đen nhánh, quả thực giống như thể là ác ma vậy.
Hắn ở đây là đặc biệt chờ đợi Thiên Long bang.
Giống như không có chút e ngại nào.
Không chỉ có Triệu Tuấn Long mà ngay cả một đám bang chúng đều xôn xao.
Vốn tưởng rằng có số lớn cường giả của Huyền Vũ tông xuống núi, không nghĩ tới vậy mà chỉ có một người?
Sắc mặt Triệu Tuấn Long tái mét lại, nổi lên cả mạch máu, trong lòng hiện lên một cỗ khí tức hung ác, quát lớn, "Đương Đạo, Thiên Long bang ta không oán không cừu với ngươi, ngươi giết ba vị Đường chủ của Thiên Long bang ta, tối nay nhất định phải cho ta một câu trả lời!"
"Câu trả lời?"
Dương Phóng nói với giọng điệu lạnh lùng, nói: "Chờ đó đi, lập tức sẽ cho ngươi câu trả lời!"
Kéo dài thời gian đi!
Cứ kéo dài tiếp tục, không cần hắn phải động thủ, toàn bộ đám người này sẽ độc phát và chết.
"Bang chủ, thực lực người này sợ là không thể nào lường trước được ..."
Một tên Đường chủ ở bên cạnh Triệu Tuấn Long nhỏ giọng nói.
"Đồ chết tiệt!"
Triệu Tuấn Long nghiến răng nghiến lợi, gắt gao nhìn chằm chằm vào Dương Phóng, tức giận quát lớn, "Bắn tên!"
Bang chúng ở bốn phương tám hướng, tất cả đều không do dự chút nào, nhanh chóng kéo cung ra.
Ngay vào lúc bọn họ chuẩn bị bắn ra mũi tên, đột nhiên có người kêu thảm một tiếng, lập tức ngã nhào xuống đất che lấy cổ họng, nôn ra máu một cách điên cuồng, ngay lập tức bỏ mạng chết thảm.
Sau đó, giống như là kích hoạt phản ứng dây chuyền vậy.
A! A! A!
Từng tên bang chúng lần lượt kêu thảm không ngừng, đều che lấy cổ họng, ngã nhào xuống đất, bỏ mạng chết thảm.
Ngay sau đó là những con tuấn mã dưới hông bọn họ, cũng đột nhiên hí dài một tiếng, một số ngã trên mặt đất, bốn chân run rẩy, miệng sùi bọt mép.
Tên đường chủ và đám trưởng lão ở ngay bên cạnh Triệu Tuấn Long, tất cả đều thay đổi sắc mặt.
"Trong gió có độc!"
Vị Đường chủ kia mở miệng hét lớn, "Nhanh nín thở!"
Các bang chúng còn lại vội vàng nhanh chóng nín thở, nhanh chóng lùi lại đằng sau.
Thế nhưng cũng đã chậm rồi.
Kịch độc sớm đã lan tràn trong cơ thể của bọn họ.
Mặc cho người đầu tiên lùi nhanh ra phía xa, nhưng vẫn không nhịn được mà phát ra một tiếng kêu thảm, lảo đảo một lúc rồi ngã xuống đất.
Toàn bộ hiện trường giống như một chiếc sủi cảo nhỏ, ào ào rung động.
Từng tên bang chúng của Thiên Long bang liên tục ngã xuống từ trên lưng nữa, rơi xuống từ trên nóc nhà.
Từng con tuấn mã cũng đều hí dài một tiếng rồi lăn đùng ra đất sủi bọt mép mà chết.
Ngay sau đó Hoàng Phiếu mã dưới mông Triệu Tuấn Long cũng khó có thể may mắn thoát khỏi được, đột nhiên ngã sấp xuống, phát ra tiếng kêu rên rỉ.
Nhưng kỳ lạ là, tuấn mã bên người Dương Phóng lại vẫn chẳng có chuyện gì.
Thành tựu độc thuật của hắn cao thâm, phấn độc, khói độc theo gió bay ra, căn bản không ảnh hưởng tới chỗ của hắn.
Triệu Tuấn Long và tất cả các trưởng lão xung quanh đều kinh ngạc thay đổi sắc mặt, tất cả đều cảm thấy cổ họng ngứa ngứ, hít thở khó khăn.
"Hắn hạ kịch độc!"
Một tên trưởng lão trong đó hô lên, nói: "Mau giết hắn tìm thuốc giải!"
Sưu!
Chân hắn giẫm mạnh một cái, thân thể lập tức lao ra nhanh chóng lao về phía phương hướng Dương Phóng.
Triệu Tuấn Long trong lòng càng thêm tức giận, không nói một lời cầm một thanh Đại Quan đao lên, khí thế hung hãn đáng sợ nhanh chóng lao về phía phương hướng Dương Phóng.
Hai vị trưởng lão và một vị đường chủ còn lại cũng thi nhau động thủ.
Thiên Long bang bọn họ có bốn vị Đường chủ và ba vị trưởng lão.
Ngoại trừ bang chủ có cảnh giới là Bát phẩm ra.
Những Đường chủ, trưởng lão khác cảnh giới đều ở vào Thất phẩm sơ kỳ cho đến trung kỳ.
Dương Phóng nở ra nụ cười lạnh, trong lòng hung ác nhìn chằm chằm vào Triệu Tuấn Long và một đám bang chúng lao tới, chân khí trên người đột nhiên bộc phát ra, Thiết Ma Chiến giáp lập tức được kích hoạt.
Tới đi!
Hãy để cho ta tới thử uy lực của Thiết Ma Chiến giáp này một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận