Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 716: Không biết là còn mối họa nào?

Sau khi Hách Ngọc phân phó mọi người xong, lập tức nở một nụ cười nham hiểm, rút trường kiếm bên hông ra, đi tới gần tên đạo tặc hái hoa trước đó bị Dương Phóng đánh tới hôn mê, lập tức lột quần của hắn ra.
"Nha còn rất mập!! Hôm nay lão tử cũng muốn làm biến thái một lần!"
Phốc phốc một tiếng, tay nâng kiếm hạ, máu tươi bắn tung tóe.
Vị Nhị sư huynh kia lập tức đau đớn tới kêu thê lương thảm thiết, tỉnh lại từ trong hôn mê, lăn lộn trên mặt đất.
"Nhanh gô cổ trói hắn lại!"
Hách Ngọc quát lớn.
···
Một đêm trôi qua.
Tin tức truyền ra ngoài, vang động tứ phương, giống như địa chấn vậy.
"Đạo tặc hái hoa bị bắt?"
"Tần trưởng lão của Thất Sát bang bắt đạo tặc hái hoa, đã xử tử toàn bộ bọn họ! Hiện tại đang diễu phố thị chúng!"
"Hay, thực sự hả hê lòng người! Nhanh đi quan sát thi thể đám đạo tặc hái hoa!"
"Móa nó, thật đúng gặp phải báo ứng, cuối cùng cũng để cho đám nghiệt súc kia chết thảm!"
"Đạo tặc hái hoa không chỉ có một mà có tới tận ba tên!"
"Giết rất hay!"
Vô số người reo hò hét lớn.
Trong quán trọ.
Đại trưởng lão của Liệt Hỏa bang chẳng mấy chốc đã biết được tin tức này, cau mày, nói: "Tần Thiên Liệt giải quyết đám người Hoan Hỉ giáo kia rồi?"
"Đúng vậy, thi thể đều được treo ở trên cột cờ, bây giờ đang được đưa đi diễu phố thị chúng!"
Một tên cao thủ Liệt Hỏa bang mở miệng nói.
"Tổng cộng có mấy tên?"
Đại trưởng lão Liệt Hỏa bang hỏi.
"Ba tên, tất cả đều đã bị xử tử."
"Ba tên?"
Đại trưởng lão Liệt Hỏa bang nở ra nụ cười lạnh, nói: "Vị Tần trưởng lão này đúng là có thủ đoạn, có điều kinh nghiệm giang hồ còn thiếu chút, theo ta được biết, những đạo tặc hái hoa kia cũng không chỉ có ba tên, chắc chắn còn có kẻ khác đang âm thầm ẩn nấp."
"Muốn báo tin cho hắn hay không?"
Long Uyên hỏi thăm.
Đại trưởng lão hơi do dự, nói: "Cũng được, Thất Sát bang hùng cứ Bắc vực, thực lực không yếu, kết giao một chút cũng không sao, lão phu tự mình đi xem một chút."
Hắn lập tức đứng dậy khỏi giường, đi ra ngoài.
Càng quan trọng chính là, Dương Phóng hiện tại cho diễu phố thị chúng, đạo tặc hái hoa còn lại chắc chắn đã biết được tin tức, bọn họ chắc chắn sẽ lập tức chạy đi.
Cho nên hiện tại có ra hay không ra khỏi cửa thì cũng chẳng sao.
Sau này chỉ cần chờ đợi tin tức bên ngoài trấn là được rồi.
Thời gian không lâu sau.
Đại trưởng lão Trương Hoài n của Liệt Hỏa bang, dẫn theo một đám cao thủ của Liệt Hỏa bang, cuối cùng đi tới trên đường phố đông đúc, ngừng chân quan sát.
Chỉ thấy đằng trước đông nghìn nghịt, đếm không hết bóng người đang vây quanh quan sát.
Càng là có người châm pháo nổ đùng đoàng rung động cả một góc phố.
Đủ loại âm thanh hỗn loạn.
Ở sâu trong đám người, ba cột cờ cực kỳ to dài đứng vững vàng, ở trên trói lấy ba bộ thi thể, có hai bộ thi thể đã chết thảm thương.
Nhưng một bộ thi thể vẫn còn sống, thân thể thi thoảng run rẩy một cái, phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Dưới hông máu tươi đầm đìa, vô cùng thê thảm.
Trương Hoài n khẽ nhíu mày.
Quả nhiên là ba người!
Hắn lập tức đi về phía phương hướng Phân đà của Thất Sát bang.
Không bao lâu sau cuối cùng cũng gặp được Dương Phóng.
"Lão phu Trương Hoài n của Liệt Hỏa bang bái kiến Tần trưởng lão, ngưỡng mộ đai danh đã lâu, may mắn gặp được!"
Trương Hoài n chắp tay, không kiêu ngạo chẳng tự ti.
"Ừm?"
Hai mắt Dương Phóng sáng lên, bắt đầu đánh giá trên người Trương Hoài n.
Người này, trông quen mắt!
Giống như đã từng gặp ở đâu rồi, chẳng lẽ cũng là thành viên của Cửu U?
"Trương trưởng lão khách khí."
Dương Phóng đáp lễ.
"Tần trưởng lão, ngươi là họa đã ở ngay trước mắt, ngươi có biết không?"
Trương Hoài n hỏi thăm.
"Không biết a, không biết là còn mối họa nào?"
Dương Phóng cười nói.
"Đạo tặc hái hoa của Hoan Hỉ giáo cũng không phải chỉ có ba người, mà là có tới bốn người, bây giờ ngươi mới chỉ bắt được ba người, một tên còn lại chạy mất, không bao lâu sau sẽ trốn về tổng bộ, đến lúc đó Thất Sát bang sẽ có phiền toái."
Trương Hoài n nói.
"Thật sao?"
Dương Phóng giống như cười mà không phải cười, lắc đầu nói: "Đa tạ Trương trưởng lão nhắc nhở, có điều, đạo tặc hái hoa cũng không phải là có bốn người, mà là có tới năm người, bọn họ mà một sư tôn mang theo bốn người đệ tử, ở lúc tới ta đã giải quyết hai tên, ba tên còn lại này tất cả đều không có chạy thoát."
"Năm người? Ngươi ... trên đường chạy tới đã giải quyết hai người rồi?"
Trương Hoài n giật mình nói.
"Đúng vậy, bằng không làm sao tại hạ lại diễu phố thị chúng quang minh chính đại như thế này."
Dương Phóng mở miệng nói.
Người của Liệt Hỏa bang bên cạnh tất cả đều giật nảy cả mình, hít vào một ngụm khí lạnh.
Vị Tần trưởng lão của Thất Sát bang này dường như còn đáng sợ hơn so với bọn họ tưởng tượng!
Hắn làm được như thế nào?
Trương Hoài n hít thở sâu, vô cùng ngưng trọng nhìn về phía Dương Phóng, nói: "Khó trách Tần trưởng lão không muốn ngồi đợi chúng với chúng ta, thế mà thực sự có biện pháp, lão hủ bội phục!"
"Trương trưởng lão khách khí."
Dương Phóng bình tĩnh nói.
Người trước mắt này hơn phân nửa là một thành viên của Cửu U.
Loại thân hình này quá quen thuộc!
"Đã như vậy, lão hủ không ở lại quấy rầy nữa, xin cáo từ."
Trương Hoài n chắp tay nói, quay người rời đi.
Một đám cao thủ Liệt Hỏa bang thi nhau đi theo đằng sau.
Bọn họ đến dường như chỉ là muốn nói tin tức về đạo tặc hái hoa cho Dương Phóng biết, sau khi biết toàn bộ đạo tặc hái hoa đã được đền tội thì không muốn ở lâu thêm một chút nào.
Sau đó cao thủ của Hồ gia, Cát n gia cũng lần lượt chạy đến, đưa lên bái thiếp, thi nhau nói chuyện phiếm một lúc với Dương Phóng.
Dương Phóng cũng gặp mặt người của từng cái thế lực này.
···
Bạn cần đăng nhập để bình luận