Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 688: Thánh quyết!

Dương Phóng nhướng mày, quan sát cẩn thận gương đồng, ngón tay nhẹ nhàng gõ vào trên, keng keng rung động, sau đó vẫn là áp bàn tay vào trên gương đồng, tiến hành cảm nhận.
Từng sợi từng sợi khí tức lạnh buốt từ mặt gương đồng truyền đến, theo lòng bàn tay chạm vào, nhanh chóng lao nhanh về phía thân thể.
Thời gian dần dần trôi qua, thế giới trước mặt Dương Phóng bắt đầu trở nên khác biệt.
Giống như nhanh chóng biến thành một thế giới đen trắng.
Tất cả mọi thứ đầu đang nhanh chóng phai màu.
Không chỉ có như thế!
Bên trong đại điện, đột nhiên xuất hiện những mảnh vật chất màu đen giống như tơ liễu, đang bay múa lung tung, một cỗ khí tức yêu dị khó tả trong nháy mắt xâm chiếm đầu của Dương Phóng.
Thật giống như ngay lập tức bước vào một thế giới yêu dị hoàn toàn khác biệt vậy.
Dương Phóng giật mình trong lòng, lập tức nhìn chằm chằm thật kỹ vào những vật chất màu đen kia.
Chẳng mấy chốc lông tơ dựng đứng lên, quả thực không thể tin nổi.
Những vật chất màu đen này rõ ràng là những cụm tóc kỳ lạ.
Trên một vài sợi tóc còn dính đầy vết máu.
Ánh mứt Dương Phóng lại lập tức nhìn về phía ngoài điện, thúc giục thị lực, dõi mắt trông về phía phương hướng nơi xa.
Chỉ thấy thiên địa ngoài điện, vật chất màu đen quỷ dị kia càng nhiều, rạp trời kín đất, khắp nơi đều có.
Ngoại trừ những cụm tóc kia ra, còn có từng mảnh từng mảnh máu thịt đỏ tươi ...
Toàn bộ thế giới đen trắng, quả thực vô cùng yêu dị.
Nó giống như biến thành một Tu La tràng phủ phát bao trùm.
Dương Phóng chợt nhớ tới một chuyện, lập tức thu hồi ánh mắt, nhìn về phía thân thể của mình.
Theo hắn hít thở một hơi, từng sợi tóc màu đen quỷ dị đang không ngừng chui vào bên trong mũi của hắn, thậm chí cho dù không hít thở thì cũng có một loại tóc quỷ dị tự động chui vào trong cơ thể người.
Ở trên cánh tay trái, chân trái của hắn, tất cả đều đã mọc đầy lông đen dày đặc, nổi gân xanh, cơ bắp dữ tợn.
Chỉ là loại lông đen này, dùng mắt thường hoàn toàn không cách nào nhìn thấy.
Chỉ có mượn nhờ lực lượng của thần khí thì mới có thể thấy được rõ ràng.
Ánh mắt Dương Phóng lại đột nhiên nhìn về phía số một.
Chỉ thấy thân thể cao gầy của số một, trên dưới toàn thân chảy xuôi một cỗ ánh sáng thần thánh màu trắng noãn, ngăn cản tất cả cụm tóc màu đen, máu thịt nhỏ bé ở bên ngoài.
Hơn nữa ở trên người của hắn cũng không xuất hiện bất kỳ lông đen nào.
Cả người giống như một vị thần.
Dương Phóng giật mình trong lòng.
Đối phương thế mà không nhận ảnh hưởng từ những lông tóc và máu thịt kia?
Hắn đột nhiên nhìn về phía hoàn cảnh trong điện, chỉ thấy toàn bộ đại điện mục nát, âm trầm, tường bong tróc, tràn ngập bầu không khí âm u đục ngầu, trên mặt tường thậm chí còn có rất nhiều dịch nhầy kỳ dị đang chảy ra không ngừng.
Xoát!
Lòng bàn tay của Dương Phóng đột nhiên rời khỏi gương đồng, và mọi thứ trước mặt hắn ngay lập tức bị phá vỡ.
Gương đồng dù sao cũng không phải là thần khí hoàn chỉnh.
Sớm đã bị vỡ, trải qua mục nát, cho nên căn bản không cách nào cho Dương Phóng quan sát trong thời gian dài.
Trong miệng hắn nhẹ nhàng thở thì phò, sau đó giống như ý thức được cái gì, lập tức ngừng thở, nhưng chẳng mấy chốc lại cười khổ một tiếng, lại hít thở bình thường trở lại.
Loại lông tóc quỷ dị kia không nhận ảnh hưởng bởi hít thở, cho dù có nín thở thì vẫn có thể tự động dung nhập vào trong cơ thể người.
Cho nên thở hay không thở thì lại có tác dụng gì đâu.
"Số một, ngươi có phải là có được loại phương pháp tịnh hóa lông tóc màu đen kia hay không?"
Dương Phóng nhìn chăm chú lên đối phương, trong lòng dao động, mở miệng hỏi thăm.
"Đúng vậy, ngươi muốn học không?"
Số một nói với giọng điệu bình tĩnh.
"Muốn học!"
Dương Phóng trầm giọng mở miệng.
Cảnh tường vừa mới nhìn thấy kia quá mức đáng sợ.
Để hắn không bao giờ muốn trải nghiệm nó một lần nữa.
Không nói đến lông tóc và máu thịt vương vãi giữa thiên địa, riêng trạng thái của hắn đã cực kỳ đáng sợ, cánh tay trái và chân trái lại có thể đều mọc đầy lông đen, thân thể bắt đầu phồng lên.
Đây rõ ràng là đang biến dị!!
"Muốn học ngược lại ta thật ra là có thể truyền cho ngươi."
Số một trả lời, từ trong ngực lấy ra một cuốn sách màu vàng nhạt, đưa cho Dương Phóng, nói ra: "Đây là phương pháp ta tịnh hóa những lông tóc màu đen kia."
Hai mắt Dương Phóng lóe lên, lập tức cầm cuốn sách kia vào trong tay.
"Thánh quyết!"
Hai chữ lớn đập vào mi mắt.
"Tên rất hay."
Dương Phóng tán thưởng.
"Ngươi thích là tốt."
Số một mỉm cười, nói: "Bao nhiêu người nhìn thấy tên của cuốn sách này là không muốn tu luyện, ngươi còn là người duy nhất sau khi nhìn thấy lại muốn chủ động tu luyện!"
"Ừm? Có ý tứ gì?"
Dương Phóng giật mình trong lòng, nhìn về phía số một.
"Công pháp này không thể luyện?"
"Phương pháp này có thể luyện, hơn nữa còn vô cùng nghịch thiên, chỉ là lai lịch của phương pháp này kinh người, ngày sau ngươi có thể sẽ gặp được người khác tu luyện phương pháp này, bọn họ có thể sẽ có hơi không dễ nói chuyện."
Số một trả lời.
Ngay lập tức Dương Phóng hiểu ra dược, trong lòng cuộn trào mãnh liệt.
Là nguồn gốc của phương pháp đúng không?
Nhưng nghĩ đến cảnh tượng quỷ dị vừa mới nhìn thấy, hắn vẫn là nghiến răng một cái, nhận lấy phương pháp này.
Mặc kệ sau này có mưa lũ như thế nào, khảo nghiệm hiện tại nếu hắn không vượt qua được, cần gì phải nghĩ đến chuyện khác?
"Những người khác ở bên trong Cửu U đều không muốn luyện?"
Dương Phóng hỏi lần nữa.
"Đúng vậy, ngoại trừ một mình ta tu luyện phương pháp này ra, những người khác hoặc là có những phương pháp khác, hoặc chính là không muốn tu hành, dù sao ảnh hưởng của sương mù hắc ám đối với thân thể phải ở vào Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thai mới có thể hoàn toàn hiển lộ ra, bọn họ bây giờ cũng không vội."
Số một trả lời.
...
Ngày mai đầu tháng 1/4, mong rằng mọi người có Kim phiếu đẩy giúp truyện lên Thánh bảng mới nhá ... cảm ơn mọi người ... truyện này còn lâu mới đuổi kịp tác giả :v
Bạn cần đăng nhập để bình luận