Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 400: Bọn họ còn sống?

Chỉ thấy Ngư nhân cầm đầu đột nhiên dừng lại, một ngón tay ẩm ướt chậm rãi chọc xuyên qua giấy dán cửa sổ phòng chính mình, sau đó chậm rãi từ từ cắm một cái ống mê hương nhỏ bé vào trong phòng, nhẹ nhàng thổi.
Dương Phóng không thể không mỉm cười và lặng lẽ quan sát tất cả những điều này.
Sau khi tên Ngư nhân đó thổi mê hương xong, chẳng mấy chốc đã thu hồi cái ống thổi mê hương lại, tiếp tục đi về phía những căn phòng tiếp theo.
Cứ như vậy, không có ngoại lệ, dãy phòng gần sông đều bị bọn họ lặng lẽ thổi ra mùi hương thơm mê hồn.
Sau đó ở dưới sự lắng nghe của Dương Phóng, mấy tên Ngư nhân này đi đến căn phòng ngoài cùng bên phải và bắt đầu mở cửa sổ một cách nhẹ nhàng.
Tiếng mở cửa sổ nhỏ xíu nhanh chóng vang lên.
Giống như có ai đó đã ở đó để chào đón họ.
"Làm sao mà các ngươi tới đây vào thời điểm này?"
Giọng nói của một lão giả cố gắng nhỏ giọng vang lên trong sự ngạc nhiên.
"Cái gì mà làm sao chúng ta tới đây vào thời điểm này? Ngươi sợ cái gì?"
"Đúng vậy, ở trên Đông Giang này chính là địa bàn của Ngư nhân chúng ta, xem như bị người phát hiện thì có làm sao đâu? Cùng lắm thì giết sạch toàn bộ bọn họ là được rồi."
"Được rồi, lời nói nhảm không cần nói, Thiếu chủ nhà ta nói, các ngươi đến cùng là lúc nào mới đưa Thanh Dao cô nướng đến chỗ hắn, hắn hiện tại đang nóng lòng muốn gặp Thanh Dao cô nương."
Ba con Ngư nhân ngươi một lời ta một câu, nhỏ giọng nói.
"Không được, Thanh Dao không biết bơi, không cách nào ở chung với các ngươi quá lâu, hơn nữa, nhỡ đâu bị người phát hiện Thanh Dao còn chưa có chết vậy thì sẽ dẫn tới phiền phức lớn."
Giọng nói lão giả trước đó trầm giọng nói.
"Có phiền phức lớn gì? Dù sao Thiếu chủ nhà ta đã nói, nếu không mang theo Thanh Dao cô nướng đi, chuyện hợp tác của chúng ta là không thể nào đạt thành!"
"Không sai, không gặp mặt Thanh Dao cô nương, Thiếu chủ nhà ta là sẽ không hợp tác với các ngươi."
Mấy tên Ngư nhân tiếp tục nói.
"Các ngươi điên rồi!"
Giọng nói lão giả trước đó bao phủ trong sự kinh sợ, nói: "Chuyện này sớm đã ấn định rồi, các ngươi muốn đổi ý sao?"
"Chuyện này phải xem ý tứ của Hứa gia các ngươi, các ngươi chỉ cần thỏa mãn nhu cầu của Thiếu chủ nhà ta, vậy Thiếu chủ nhà ta đương nhiên sẽ không đổi ý!"
"Thiếu chủ nhà ta chỉ muốn nhanh chóng gặp được Thanh Dao cô nương mà thôi, này chẳng lẽ cũng có lỗi sao?"
"Tóm lại tin tức chúng ta đã mang tới, phải xem bên các ngươi có bằng lòng hay không."
Ban tên Ngư nhân tiếp tục nói.
Bên trong gian phòng.
Dương Phóng một mực lặng lẽ lắng nghe đối thoại của bọn họ, hắn dần dần cau mày lại.
Giọng nói của lão giả đang một mực trả lời kia hắn dường như đã nghe được ở đâu rồi, có loại cảm giác vô cùng quen thuộc.
Hơn nữa!
Thanh Dao ...
Cái tên này dường như cũng rất quen thuộc.
"Được, được, chuyện này ta sẽ nhanh chóng báo cáo lên phía trên, cố gắng đưa Thanh Dao tới cho các ngươi!"
Lão giả trước đó cắn răng nhỏ giọng trả lời.
"Vậy thì còn tạm được, đúng rồi, Thiếu chủ bảo cho ta cùng ngươi xác nhận một lần nữa, bên phía các ngươi chuẩn bị thế nào rồi, đến lúc đó ngươi có chắc chắn rằng việc động thủ sẽ thuận lợi hay không?"
Một Ngư nhân trong đó tiếp tục hỏi.
"Chắc chắn, cao thủ trong tổ chức đã bắt đầu âm thầm tập kết, rất nhanh sẽ toàn bộ tập hợp đầy đủ, đến lúc đó, các ngươi nghe tin tức chúng ta là được."
Lão giả nói với giọng lạnh lùng.
"Được, chỉ cần Hứa gia các ngươi có thể chắc chắn là được rồi, tóm lại Ngư nhân chúng ta có thể tập kết bất cứ lúc nào, chỉ xem các ngươi."
Một tên Ngư nhân mỉm cười nói.
Bên trong gian phòng.
Dương Phóng chấn động trong lòng, trong con ngươi lộ ra vẻ giật mình.
Hắn đã nhớ ra rồi!
Khó trách vì sao lại cảm thấy giọng nói của người kia lại quen thuộc đến như vậy?
Khó trách hai cái chữ Thanh Dao kia lại cảm thấy như nghe ở đâu rồi.
Đúng là Hứa gia!
Trước đó lúc hắn mới tới bến tàu Đông Giang, ở dưới sự bức bách của Ngô Tam Giang, lần đầu tiên cướp chính là thuyền lớn của Hứa gia, lúc đó đại trưởng lão của Hứa gia tính cả rất nhiều hậu bối trẻ tuổi của Hứa gia đều đã bị giết ...
Một hậu bối trong đó có tên là Thanh Dao!
Mà vào lúc này, lão giả cố ý nhỏ giọng nói chuyện này, nghe giống như chính là đại trưởng lão của Hứa gia ngày đó!
Bọn họ còn sống?
"Tà Mẫu!"
Dương Phóng nheo mắt lại, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Chẳng lẽ Hứa gia cấu hết với tổ chức Tà Đạo, bên trong cung phụng Tà Mẫu?
Dương Phóng có loại cảm giác thật không dám xác định, tiếp tục nghiêng tai lắng nghe.
Phong luật - cảm giác, tất cả âm thanh gióng như thể được chuyển thành hình ảnh, giống như tự động thành hình ảnh trong đầu của hắn.
Ba tên Ngư nhân tiếp tục bí mật thảo luận ở đây một lúc, cuối cùng không còn ở lâu, nhẹ nhàng nhảy lên, nhảy vào trên mặt sông, phát ra tiếng rơi xuống nước.
Ngay sau đó không còn âm thanh nào cả.
"Chẳng lẽ thật sự là đại trưởng lão của Hứa gia?"
Dương Phóng nghĩ về điều đó và mơ hồ cảm thấy rằng mình đã đụng phải một bí mật nào đó.
Chiếc thuyền chở người lướt đi trong nước.
Lại qua một lúc lâu.
Những vệt khói trắng không màu không mùi bốc ra từ phòng của Dương Phóng, bao trùm cả cả chiếc thuyền lớn.
Ở dưới sự khống chế bằng Phong luật của hắn, những làn khói độc xâm nhập vào từng phòng một cách chính xác.
Dương Phóng hạ độc, quả thực giống như là một loại nghệ thuật hoàn mỹ vô khuyết.
Thậm chí không cần người khác chủ động hít vào, Phong luật của hắn có thể tự động đưa khói độc vào lỗ mũi của người khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận