Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 794 - Một chiêu chấn vỡ!



Chương 794 - Một chiêu chấn vỡ!




Dưới sự gia trì của trận pháp, Tử Thiên Hùng quả nhiên là đáng sợ!
Ngay cả khi có sự hiện diện của Thiết Ma Chiến giáp, chính mình vẫn bị chấn thành trọng thương, ngũ tạng lục phủ và rất nhiều kinh mạch, tất cả đều truyền đến cảm giác đau nhói khó tả.
Nhưng cũng may bộ giáp này chắc chắn, ở khi Tử Thiên Hùng công kích đến cũng không xuất hiện bất kỳ vết lõm hoặc dấu vết nào.
Ánh mắt của hắn nhìn thẳng về phía nam tử ba mắt, trong lòng cảm thấy rất kiêng kỵ.
Nam tử ba mắt thế mà có thể định thân được thân thể Tử Thiên Hùng!
Đây là thủ đoạn đặc biệt của cổ tộc sao?
Miệng hắn thở hổn hà hổn hển, nhanh chóng quay người rời đi, muốn nhanh chóng rời xa nơi này.
Nhưng đột nhiên Dương Phóng cảm thấy không đúng, thân thể dừng lại đột nhiên ngẩng đầu lên, quan sát về phía bốn phương tám hướng.
Không chỉ có mình hắn như vậy!
Tất cả những người khác tất cả đều đột nhiên thay đổi sắc mặt.
"Đại trận vẫn còn?"
"Tại sao có thể như vậy?"
"Tử Thiên Hùng đã chết, làm sao mà đại trận vẫn còn?"
Bọn họ thi nhau kinh ngạc hét lên.
Khóe miệng số một chảy máu, sau khi thuận tay đánh bay một con quái vật lông đen, ánh mắt dao động, quan sát xung quanh, trong lòng đột nhiên nhanh chóng chìm xuống đáy cốc, giống như phát hiện một chuyện vô cùng đáng sợ nào đó.
"Tử Thiên Hùng, tâm cơ thật sâu!"
Giọng nói trầm thấp của hắn vang vọng nơi đây.
Trong lúc mọi người đang kinh ngạc, đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng thống khổ lập tức vang lên bên tai của mọi người: "Không nghĩ tới các ngươi còn có át chủ bài, tuy nhiên tiếp theo ta muốn để cho toàn bộ các ngươi phải chết không có chỗ chôn!"
Mọi người thi nhau kinh hãi quay đầu.
Ngay cả tròng mắt Dương Phóng cũng co rụt lại.
Tử Thiên Hùng vừa mới đánh nổ tan tành, tất cả máu thịt đều đang nhanh chóng tập trung vào giữa, lít nha lít nhít lạch cạch lạch cạch.
Trong nháy mắt biến thành dáng vẻ Tử Thiên Hùng một lần nữa.
Thân trên của hắn trần trụi, cơ bắp toàn thân chắc khỏe lộ ra màu đồng cổ, thân thể cao lớn, khí tức kinh khủng, mái tóc dài đen dày xõa xuống, một đôi ánh mắt âm trầm đáng sợ, quanh thân bao phủ bởi ánh sáng tím nhìn về phía mọi người.
Sống lại!
Hắn thế mà sống lại lần nữa!
Mọi người thi nhau lộ ra vẻ mặt trắng bệch, nhanh chóng lùi lại, trong lòng dần dần hiện ra sự hoảng sợ.
Tại sao có thể như vậy?
Dương Phóng cũng trong lòng chìm xuống, cảm nhận được áp lực lớn lao.
"Là bản nguyên Tà Thần!"
Số một mở miệng nói với giọng nặng nề: "Hắn dung hợp bản nguyên Tà Thần!"
"Bản nguyên Tà Thần?"
Đám người Đỗ Hàm, nam tử ba mắt, nữ tử váy đen tất cả đều lộ ra vẻ mặt chấn kinh.
Chẳng mấy chốc!
Đỗ Hàm nghiến răng nghiến lợi, nói: "Tử Thiên Hùng, xem ra ngươi thật không để chừa lại một chút đường lui nào, là muốn biến chính mình thành khôi lỗi của Tà Thần sao?"
Tử Thiên Hùng mái tóc đen rối bù, bắp thịt nổi lên, trên khuôn mặt như được đao ríu khắc lên hiện ra từng chút vẻ tàn khốc, nói: "Vì có thể bảo vệ giang sơn tổ tông để lại, đừng nói chỉ là thân thể máu thịt, cho dù là linh hồn cũng chưa chắc không thể bán đi, những gì đang diễn ra đều là do Thương Khung Thần cung các ngươi ép!"
"Ngươi!"
Trên mặt Đỗ Hàm lộ vẻ kinh sợ, nói với giọng nói lạnh lùng: "Nói bậy nói bạ! cho dù Thần cung ép ngươi như thế nào đi nữa thì ngươi cũng không thể tự cam đọa lạc trở thành khôi lỗi của Tà Thần!"
"Có gì mà không thể?"
Tử Thiên Hùng lộ ra nụ cười giễu cợt, nói: "Chẳng lẽ trơ mắt tặng giang sơn cho các ngươi, từ đó về sau trở thành tượng gỗ của các ngươi mới xem như là đúng đắn sao? Đã đều là khôi lỗi, vì sao ta không thể chọn Tà Thần, ít ra Tà Thần có thể cho thứ mà chúng ta muốn!"
"Tự cam đọa lạc, các ngươi đây là tự cam đọa lạc (tự nguyện sa ngã)! Mất hết thể diệt của Thần linh huyết mạch!"
Đỗ Hàm tức giận quát.
"Đủ rồi, nói nhiều lời vô nghĩa như vậy cũng có làm được gì đâu, hôm nay các ngươi không một người nào có thể chạy thoát được."
Tử Thiên Hùng nói với giọng điệu lạnh lùng, thân thể cao lớn bước chân chậm chạp đi về phía trước, bên người mang theo khí thế khủng bố giống như núi kêu biển gầm, để cho không gian mơ hồ rung động.
Một đôi ánh mắt đột nhiên nhìn về phía nam tử ba mắt, nói với giọng lạnh lùng: "Thế mà còn có truyền nhân của Thiên tộc, ngươi và người thiết giáp đều giống nhau, đều không chạy thoát được!"
"Tiền bối, dung hợp bản nguyên Tà Thần thật giết không chết sao?"
Giọng nói của Dương Phóng đột nhiên vang lên trong đầu số một.
Số một lộ vẻ mặt khó coi, cắn răng nói ra: "Không, cũng có thể giết chết, có điều vô cùng khó khăn, nhất định phải trong vòng một chiêu chấn vỡ bản nguyên Tà Thần của hắn, bằng không, không cần biết bị thương cỡ nào đều có thể khép lại lần nữa!"
"Một chiêu chấn vỡ!"
Hai mắt Dương Phóng híp lại, truyền âm nói: "Ta quả thực có một cách, có điều, còn cần tiền bối liên hệ với người của Thương Khung Thần cung giúp, cần phải làm cho Tử Thiên Hùng định thân một lần nữa!"
Số một chấn động trong lòng, nhìn về phía Dương Phóng, sau đó đột nhiên nhớ tới cảnh tượng Dương Phóng giết chết quái vật lông đen trước đó, đầu óc xoay chuyển nhanh chóng, nói: "Được, không cần biết như thế nào, đáng giá để thử một lần."
Dương Phóng khẽ gật đầu.
Số một lập tức bắt đầu tiến hành truyền âm lặng yên không tiếng động.
Không bao lâu sau.
Đám người nam tử ba mắt, Đỗ Hàm, Lưu Vân, nữ tử váy đen đều ngưng trọng trong lòng, ánh mắt tất cả đồng loạt nhìn về phía Dương Phóng.
Hắn có biện pháp?
"Đã có biện pháp vậy không ngại thử một lần."
Nữ tử váy đen đột nhiên mở miệng nói, ánh mắt quét về phía Dương Phóng.
P/S: Ta thích nào ... chương 8



Bạn cần đăng nhập để bình luận