Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 66: Chế độc

"Tác dụng của Đạo đồ cũng không phải là để giải phóng thứ kia ra, mà là ở sau khi thứ kia xuất hiện có thể giữ thứ kia ở lại!"
Bích Thủy sư tỷ nói, "Mà muốn giải phóng thứ kia biện pháp duy nhất, chính là dùng máu tươi làm dẫn!"
"Dùng máu tươi làm dẫn."
Thiếu nữ Ngọc Linh nhẹ nhàng gật đầu, mỉm cười nói, "Tính toán thời gian, đám người Hoang Dã sư huynh chắc là cũng đã sắp đến rồi phải không?"
"Chắc là cũng sắp đến rồi."
Bích Thủy sư tỷ cười nói, "Chờ đám người Hoang Dã sư huynh đến đây, vậy thì chuyện này chắc là sẽ càng dễ xử lý hơn."
Các nàng là đệ tử Kiếm tháp, nam tập trung tu luyện trọng kiếm, nữ tập trung tu luyện khoái kiếm, trọng kiếm và khoái kiếm đã có thời gian rất lâu không có cùng nhau hành động.
. . .
Bên trong cửa hàng Vạn Xuân.
Vào lúc này người cần được điều trị cũng không tính là nhiều, chỉ lác đác vài người.
Ở khu vực sảnh trước, chỉ có một vị tên là Hoa đại phu đang ngồi ở đó.
Một vị đại phu còn lại thì được Dương Phóng mời đến sảnh sau, Dương Phóng đang nghiêm túc thỉnh giáo hắn một số vấn đề về lý thuyết y học và dược học.
"Cho nên nói ba loại dược vật tưởng chừng như vô hại này, sau khi được pha trộn theo một tỷ lệ đặc biệt sẽ sinh ra độc tính cao đúng hay không?"
Dương Phóng hỏi.
"Đúng vậy, đúng là như vậy."
Vương đại phu mỉm cười và đáp lại nhiều lần.
Mặc dù hắn là đại phu của cửa hàng Vạn Xuân, nhưng xét về địa vị thì không bằng chưởng quỹ được, cho nên hắn luôn chịu khó không sợ bị người làm phiền tư vấn cho Dương Phóng đủ loại vấn đề.
Chỉ trong ba ngày ngắn ngủi, Dương Phóng liên tục hỏi hắn về chuyện dược học, điều này cũng khiến cho hắn sinh ra một chút nghi hoặc.
Chẳng lẽ vị chưởng quỹ này cũng muốn đổi nghề rồi?
"Được rồi, thật đúng là hay."
Dương Phóng nở ra nụ cười thật tươi, nói: "Đúng rồi, nếu như dược vật này được trộn lẫn với Hạc Đỉnh hồng và Tỳ Sương thì tác dụng của nó sẽ như thế nào?"
"Không thể trộn bừa."
Vương đại phu vội vàng xua tay, "Một khi trộn lẫn vào nhau, độc tính sẽ cực kỳ kinh khủng, nếu không cẩn thận sẽ hạ độc chết người."
"Vậy có thể hạ độc chết cao thủ Tứ phẩm không?"
Hai mắt Dương Phóng sáng lên.
"Chuyện này ... có lẽ là được a?"
Vương đại phu lộ ra vẻ mặt do dự, cao thủ Tứ phẩm có nội lực thâm hậu, thân thể có kháng tính đối với độc tố mạnh hơn so với người bình thường, có thể hạ độc chết được hay không thì hắn cũng chưa từng thử qua.
"Nhưng cho dù không thể thì chắc chắn cũng sẽ có ảnh hưởng!"
Vương đại phu vội vàng sửa lời nói.
Dương Phóng lại mỉm cười hài lòng.
Có thể tạo ra ảnh hưởng đối với cao thủ Tứ phẩm là được rồi.
Và đây cũng chỉ là một trong những toa thuốc mà hắn chuẩn bị.
Trong ba ngày qua, hắn đã tham khảo ý kiến Vương đại phu này được một số toa thuốc, mấy toa thuốc này mỗi một loại đều có thể sinh ra ảnh hưởng đối với cao thủ Tứ phẩm.
Nếu như hắn trộn mấy cái toa thuốc này vào cùng với nhau, tăng liều lượng lên, cộng thêm một số Hạc Đỉnh hồng, Tỳ Sương, vậy nói không chừng thật có thể hạ độc chết cao thủ Tứ phẩm, Ngũ phẩm.
"Đúng rồi, Vương đại phu, ngươi hành nghề y nhiều năm như vậy có gặp phải một số chất kịch độc đặc thù nào không? Ví dụ như các loại có thể làm cho người ta bị điên? Bị câm? Bị mù, đặc biệt là bị mù, có loại này không?"
Dương Phóng hỏi.
"Có, có rất nhiều loại độc tố như vậy, trong đó thậm chí còn có một số độc đến mức có thể để cho người ta sinh ra ảo giác..."
Vương đại phu trả lời.
"A, ngươi nói với ta một chút xem là những thứ nào? Không nên hiểu nhầm, ta đây chỉ là muốn tìm hiểu một chút, như vậy sau này gặp phải ta cũng sớm có chuẩn bị tâm lý!"
Dương Phóng lại hứng thú lần nữa.
...
Một buổi chiều làm việc trôi qua.
Vương đại phu nói tới miệng lưỡi khô khốc.
Nếu là người bình thường hỏi hắn nhiều ý kiến như vậy, hắn sớm đã phất tay áo rời đi rồi, sao có thể cùng đối phương nói nhiều lời vô nghĩa như vậy?
Nhưng trước mắt lại là chưởng quỹ của bọn họ đang thỉnh giáo, cho nên hắn không thể không trả lời, nếu không sau này còn muốn lăn lộn ở chỗ này nữa hay không.
"Ừm, Vương đại phu hôm nay vất vả ngươi rồi, trước khi đi uống chén trà đi."
Dương Phóng đã thỉnh giáo xong, nở ra nụ cười mỉm, tự mình rót cho Vương đại phu một chén trà.
"Chưởng quỹ khách khí rồi, thật sự là khách khí rồi."
Vương đại phu nhanh chóng đứng dậy.
Dưới sự mời gọi lặp đi lặp lại của Dương Phóng, Vương đại phu vẫn là uống trà do Dương Phóng chuẩn bị.
Sau đó, Vương đại phu không ở lại lâu nữa, bắt đầu rời đi.
Mà ở sau khi Vương đại phu vừa mới rời đi, Dương Phóng đã bắt đầu sắp xếp mấy toa thuốc một cách thận trọng.
Tổng cộng có tới bốn toa thuốc.
Mặt ngoài đều là những loại thuốc bổ, nhưng thực chất khi ăn vào lại biến thành toa thuốc kịch độc.
Hơn nữa hắn cũng có hỏi Vương đại phu, mấy toa thuốc này một khi trộn lẫn vào với nhau, độc tính cũng sẽ không bị giảm đi mà ngược lại sẽ tăng lên.
Sau nửa canh giờ.
Cuối cùng, Dương Phóng cũng đã phối trí ra chất kịch độc này một cách hoàn chỉnh.
Trong nồi thuốc sôi sùng sục lên một mảnh đen kịt, từ trong đó tỏa ra một cỗ mùi hăng hắc khó tả.
Hạc Đỉnh hồng, Tý Sương hắn cũng đều đã cho thêm vào trong đó.
Cả một hũ chất lỏng sền sệt, thoạt nhìn trông như một đống hạt mè đen.
Dương Phóng thận trọng lấy ra một cây kim châm, cẩn thận từng ly từng tí nhúng một chút vào trong hũ, sau đó quan sát nó trên tay.
"Thứ này có thể có sinh ra ảnh hưởng đối với cường giả phẩm cấp cao hay không?"
Đáng tiếc, hắn cũng không cách nào tìm được người đến để thử nghiệm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận