Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 776 - Tham gia cuộc họp bí mật



Chương 776 - Tham gia cuộc họp bí mật




Không uổng công vất vả bế quan trong khoảng thời gian vừa qua, chăm chỉ tu luyện cuối cùng đạt đến cảnh giới này.
Thánh Linh cảnh đệ nhất thiên thê và đệ nhị thiên thê quả thực có khoảng cách lớn.
Chỉ có khi thực sự đạt tới cảnh giới này thì mới có thể hiểu được sự kinh khủng của cảnh giới này.
Trước đó hắn dùng hết thủ đoạn, lại sử dụng cả Huyết Linh quyển trục, lúc đó khó khăn lắm mới có thể giết chết một tên Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê, có thể tưởng tượng được thực lực hắn kinh khủng.
"Trong bất tri bất giác lại tăng thêm một tuổi."
Ánh mắt Dương Phóng nhìn về phía bảng thông tin trước mặt.
Chỉ thấy trên bảng thông tin, tuổi đã từ 22/200 đột nhiên biến thành 23/260.
Hơn nữa!
Sau khi tiến vào Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê, Hoàng Cực đan từ trước đó một viên đạt được 100 điểm kinh nghiệm, bây giờ đã biến thành 50 điểm kinh nghiệm, lập tức mất đi một nửa điểm kinh nghiệm.
Không biết nguyên nhân có phải là do thân thể mạnh lên hay không?
Đột nhiên, Dương Phóng thay đổi sắc mặt, vội vàng xoa xoa hai mắt.
Chỉ thấy bên trong gian phòng đột nhiên xuất hiện vô số bộ lông tóc màu đen, lít nha lít nhít, rạp trời kín đất, bay múa lung tung, xen lẫn từng mảnh từng mảnh máu thịt đỏ tươi, che khuất bầu trời.
Ngay sau đó hai bên gian phòng cũng lộ rõ ​​những vết loang lổ, tổn hại.
Vô số máu thịt và lông tóc đang ngọ nguậy trên tường.
Mà ngay cả hai bên tai cũng bắt đầu truyền đến tiếng thút thít chói tai.
Hắn vội vàng vận chuyển Thánh quyết, trong cơ thể lóe lên vệt sáng thần thánh, hai mắt nhắm nghiền, nín thở ngưng thần, thân thể không động đậy, qua một lúc lâu, mọi thứ cuối cùng mới khôi phục lại bình thường.
Dương Phóng mở hai mắt ra lần nữa, sắc mặt âm trầm.
"Sương mù hắc ám!"
Sau khi tiến vào Thánh Linh cảnh đệ nhị hiên thê, những thứ nhìn thấy trước đó lại xuất hiện lần nữa.
Hắn chầm chậm thở hắt ra một hơi, lâu sau mới hoàn toàn bình phục lại.
"Cứ như vậy xem ra, đến Thánh Linh cảnh đệ tam thiên thê, những thứ này chỉ sợ sẽ còn tiếp tục tăng lên."
Dương Phóng tự nói.
Giống như người nào càng mạnh thì càng trở nên mẫn cảm hơn với những thứ này vậy.
···
Đêm khuya.
Trên dòng sông ngoài thành.
Bao la rộng lớn, thông suốt giao thông từ bắc vào nam, thuyền buôn hàng ngày ngày ra vào, thương mại không ngừng nghỉ, cho dù là vào đêm khuya, vẫn có thể nhìn thấy rất nhiều thuyền lớn qua lại.
Ngoài ra còn có rất nhiều thuyền nhỏ, qua đêm ở trên mặt nước.
Giờ phút này.
Ở trên một con thuyền nhỏ, hai bóng người một cao một thấp đang lặng lẽ đứng ở trên đó.
Một là số một sau khi dịch dung.
Một người còn lại là Dương Phóng sau khi dịch dung.
Cả hai đều hóa trang thành đạo sĩ, mặc áo choàng đạo sĩ màu xanh đậm, tóc búi cao.
Để có thể thuận lợi tiến vào cuộc họp bí mật lần này, số một đã chuẩn bị rất nhiều thứ, ngay cả thân phận cũng khó có thể bị phát hiện.
Con thuyền nhỏ một đường lao thẳng về phía trước, vượt qua những con sóng.
Cuối cùng tiến về chỗ một chiếc thuyền lớn nằm ở trung tâm của dòng sông.
Chỉ thấy chiếc thuyền lớn dài cực rộng, chiếc thuyền dài tới khoảng hơn trăm mét, trên boong tàu, cánh buồm rộng lớn sớm đã hạ xuống, không nhìn thấy một bóng người nào.
Dương Phóng và số một nhìn nhau một cái, tung người nhảy lên, đáp vào trên boong tàu.
"Hai vị thế nhưng là có lệnh bài mời hay không?"
Đột nhiên, một giọng nói già nua vang lên trong đầu bọn họ.
Chỉ thấy một tên cao thủ của Thương Khung Thần cung lặng lẽ xuất hiện phía sau bọn họ không xa.
Số một sắc mặt không thay đổi, lật bàn tay một cái, xuất hiện một cái lệnh bài màu tím sẫm, đưa cho đối phương.
Sau khi đối phương quan sát cẩn thận thì lập tức gật đầu, trả lại cho số một, nói: "Hóa ra là Liệt Dương chân nhân của Liệt Dương quan, mời đi theo lão phu."
Hắn bước đi, dẫn đường đi về phía trước.
Số một khẽ gật đầu, dẫn theo Dương Phóng đi về phía trước.
Đi qua boong tàu, một đường đi thẳng về phía trước.
Dọc theo đường đi cực kỳ yên tĩnh, ngay cả Phong luật của Dương Phóng cũng không nghe được bất kỳ âm thanh nào.
Hiển nhiên bên trong chiếc thuyền lớn này có tồn tại trận pháp đặc thù.
Lão giả lập tức gõ vào một cánh cửa ở đằng trước, chẳng mấy chốc cửa phòng mở ra, hai người Dương Phóng lập tức đi vào trong đó, lập tức nhìn thấy bên trong gian phòng không lớn này, giờ phút này đã chật kín người, thế mà đã có hơn mười bóng người ở đây.
Mọi người đều lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.
Có người trên người còn mặc trang phục đi đêm (quần áo đen đeo khăn đen che mặt), nhưng khăn màu đen trên mặt cũng sớm đã được tháo xuống.
Có vẻ như đây là do các quy tắc của Thương Khung Thần cung, không thể không để lộ ra khuôn mặt thật.
Chỉ thấy ở vị trí phía trước, có hai bóng người đang ngồi ở đó.
Một người mặc trường bào màu tím, trên mặt còn đang nở đầy nụ cười tươi tắn, trông ôn tồn lễ độ, khoảng trên dưới ba mươi, một mặt lộ vẻ tự tin, người còn lại thì vô cùng vạm vỡ, ngay cả ngồi khoanh chân trên mặt đất cũng đã cao hơn hai thước, khoanh tay, sắc mặt lạnh lùng, lộ ra một thân cơ bắp cường tráng.
"Là hắn."
Dương Phóng thầm nói trong lòng.
Người đàn ông áo tím này là người bên cạnh Thái tử.
Đêm đó ở vào lúc Cửu U bị vây công, hắn từng thấy người này, cũng nghe được lời đối thoại giữa Thái tử và người này.
Sở dĩ Bàng Vạn Chung bỏ mình không thoát khỏi quan hệ với người này.
Dương Phóng đánh giá người này ở mức độ nguy hiểm!
Nếu như đánh thì nhất định phải giết chết hắn ở ngay trong một chiêu, tuyệt không thể cho đối phương bất cứ cơ hội trở mình nào!
P/S: Ta thích nào ... chương 5



Bạn cần đăng nhập để bình luận