Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 978 - Huyền Long đạo nhân



Chương 978 - Huyền Long đạo nhân




Hắc Vô Thường lấy ra một chồng giấy trắng, mỉm cười nói: "Không khó, Huyền Kinh thành gần đây nổi sóng ngầm, tập trung không ít bóng dáng của cường giả, bốn thành viên vòng ngoài của Địa Phủ muốn điều tra nguyên nhân, kết quả lại tổn thất nặng nề, ba người mất tích, chỉ còn một người, Dương huynh đệ hiện tại phải tìm được chỗ của ba người kia, cũng tìm hiểu rõ nguyên nhân vì sao Huyền Kinh thành lại nổi sóng ngầm, thuận tiện giữ gìn sự uy nghiêm của Địa Phủ một chút, nói là một nhiệm vụ, thực ra làm là ba việc, thế nào? Ta nói đủ rõ ràng rồi chứ?"
"Huyền Kinh thành ..."
Dương Phóng lặp lại, nói: "Ở nơi nào?"
"Nơi khu vực giao nhau giữa phía đông và phía bắc."
Hắc Vô Thường mỉm cười, nói: "Đúng rồi, kỳ hạn của nhiệm vụ là nửa tháng, đủ dài rồi chứ, còn có tài liệu khác nữa, ngươi cũng xem đi."
Sau đó hắn ném tờ giấy màu trắng cầm trong tay cho Dương Phóng.
Dương Phóng nhận lấy.
Chỉ thấy bên trong giấy trắng đột nhiên viết lít nha lít nhít đầy chữ.
Tất cả đều là tin tức chi tiết về bốn vị thành viên vòng ngoài.
Bao gồm tuổi tác, tu vi, thân phận mặt ngoài của bọn họ, học võ học gì vân vân ...
Còn có nơi ở trước đó của bọn họ ở Huyền Kinh thành.
"Được!"
Dương Phóng gật đầu, nói: "Đúng rồi, nếu như hoàn thành nhiệm vụ, sẽ có ban thưởng hay không? Thất bại sẽ như thế nào?"
"Yên tâm, trong Địa Phủ thưởng phạt phân minh, hoàn thành thì tự nhiên sẽ có ban thưởng, còn về phần thất bại nha, ha ha ha, trong Địa Phủ cũng sẽ không nuôi người rảnh rỗi, cho nên, Dương huynh đệ tốt nhất vẫn là đừng thất bại."
Hắc Vô Thường giống như cười mà không phải cười.
Trong lòng Dương Phóng run lên, lập tức hiểu được.
Bây giờ cũng chưa phải lúc có thể trở mặt với Địa Phủ.
Hãy thử nhiệm vụ này trước xem!
···
Huyền Kinh thành, địa thế hiểm trở.
Nằm ở ngã ba phía đông và phía bắc của Thiên Long vực, được bao quanh bởi những ngọn núi nối liền nhau ở xung quanh, núi cao rừng rậm, hoàn cảnh cực kỳ phức tạp.
Từ phía bắc đến phía đông của Thiên Long vực, ở giữa chỉ có một cái thành trì như vậy.
Cho nên bất kể là khách thương nhân cũng tốt, khách giang hồ cũng thế, hay là một số thế lực khác, muốn từ phía bắc tiến về phía đông của Thiên Long vực thì đều nhất định phải đi qua Huyền Kinh thành.
Theo thời gian, Huyền Kinh thành dần dần phát triển trở thành một thành thị nổi danh trong phạm vi hàng ngàn dặm, cộng thêm núi rừng xung quanh rất giàu một số loại linh dược quý hiếm, điều này đã thu hút sự chú ý của một số lượng lớn thế lực.
Thiên Linh tháp, Diệt Tà minh, tổ chức Tà Đạo, quân đội, Cự Huyền môn và các thế lực lớn khác cạnh tranh ở đây quanh năm, khó phân cao thấp.
Vào lúc này.
Trên đường phố ồn ào.
Dòng người qua lại, tiếng rao bán vang lên, vô cùng nhộn nhịp.
Bên trong một quán rượu.
Dương Phóng lặng lẽ ngồi ngay ngắn, hắn đã tiến vào trong Huyền Kinh thành vào hai canh giờ trước, vào lúc này ở trước người hắn là một cái bàn, trên bàn trưng bày một số món ăn ngon.
Trong tay của hắn lại cầm mấy tờ giấy trắng viết đầy chữ, từ lúc vừa đến, ánh mắt không rời khỏi những tờ giấy trắng đó, giống như bên trong giấy trắng đó ẩn chứa bí mật lớn lao nào đó.
"Huyền Long đạo nhân ..."
Dương Phóng thầm nói nhỏ.
Đây chính là một vị thành viên vòng ngoài duy nhất của Địa Phủ may mắn còn sống sót.
Thân phận mặt ngoài, chính là Quán chủ Thanh Long quan, một Đạo quan cực kỳ nổi danh ở bên trong Huyền Kinh thành, trước đây có rất nhiều khách hành hương qua đây, nối liền không dứt.
Tuy nhiên đáng tiếc!
Trước đó khi Dương Phóng đi ngang qua lại phát hiện Đạo quan đã đóng cửa từ lâu.
Huyền Long đạo nhân kia dường như đã không còn ở Đạo quán, không biết có chuyện gì xảy ra, hay là tạm thời rời khỏi Đạo quan
Nếu là cái sau vậy mọi chuyện còn dễ nói, đối phương sớm muộn gì cũng sẽ trở về.
Nhưng nếu như là cái trước, vậy xem như có chút phiền toái.
Vậy chẳng khác nào bốn vị thành viên vòng ngoài của Địa Phủ hiện tại đều đã mất tích, mình lại muốn điều tra vậy chắc chắn sẽ khó càng thêm khó.
Dương Phóng không thể không cảm thấy đau đầu.
Nhiệm vụ lần này nhìn như đơn giản, kỳ thực tuyệt không đơn giản.
Ánh mắt của hắn rơi vào trên tờ giấy trắng thứ hai, để ý tới một tin tức khác.
Khi Huyền Long đạo nhân còn sống thích uống rượu thưởng thức trà với Triệu vương gia, đồng thời có mối quan hệ thân thiết với Kim Chiếu Thiên - Gia chủ của Kim gia.
Hai người này sẽ là manh mối đột phá sao?
Ở vào lúc Dương Phóng đang suy tư.
Đột nhiên, một bóng người phía sau lao ra như gió lốc, vồ một cái về phía tờ giấy trắng trong tay Dương Phóng, rồi muốn lập tức rời đi, nhưng ngay ở bàn tay hắn vừa mới vồ xuống, cả người lại đột nhiên giống như bị sét đánh, lập tức mất đi hết tất cả sức lực, vẻ mặt lộ giật mình, lập tức nằm tê liệt trên mặt đất.
Cách đó không xa.
Mấy người đồng bạn của người này biến sắc, lập tức biết Dương Phóng là một vị tồn tại đáng sợ bọn họ khó mà trêu chọc thì vội vàng đứng lên, nhanh chóng rời đi.
Vốn dĩ bọn họ là những tên móc túi nổi tiếng trong vùng, có thực lực khoảng chừng Lục phẩm, bởi vì nhìn thấy Dương Phóng vừa đến đã nhìn chằm chằm vào tờ giấy trắng trong tay, lúc này mới muốn nhìn xem một chút.
Lại không nghĩ tới lập tức đá trúng phải tấm sắt.
"Hừ!"
Ở bọn họ vừa mới muốn chạy trốn, một tiếng hừ lạnh đột nhiên vang lên trong đầu của bọn họ.
Đầu óc của mấy người lập tức vang lên ông ông, ngơ ngơ ngác ngác, vừa mới chạy ra chưa được mấy bước thì đã thi nhau lộ ra vẻ ngốc trệ, lập tức ngã nhào xuống đất, rơi vào trạng thái hôn mê.
P/S: Ta thích nào ... chương 1



Bạn cần đăng nhập để bình luận