Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 481: Hủy đi hai lỗ tai? Như vậy có thể ngăn được Lôi âm sao?

"Rống!"
Ầm ầm!
Long trời lở đất, âm thanh nổ đùng đoàng, toàn bộ sơn trang giống như đang rung động rất nhỏ.
Tà Mẫu kia phát ra tiếng kêu thảm, bốc khói xèo xòe, lại dùng sức che lỗ tai lại lần nữa, gần như ở vào ngay khoảnh khắc bị Lôi âm ảnh hưởng, Long trảo kinh khủng của Dương Phóng, mang theo lôi điện cuộn trào, ở dưới sức chiến đấu gấp năm lần, trực tiếp vỗ vào trên người của tên Tà Mẫu này.
Ầm!
Âm thanh to lớn.
Bức tường trong sân vỡ tung.
Thân thể Tà Mẫu trực tiếp hung hăng bay thẳng ra đằng trước, toàn thân được bao phủ bởi tia sét dày đặc, va chạm vỡ bức tường của sân, bay ngược ra xa hàng chục mét và va đập mạnh vào một cây đại thụ ngoài sân, va đập đến làm nát toàn bộ cây đại thụ.
Sau lưng.
Tất cả những cao thủ của tổ chức Tà Đạo vừa mới theo đuôi mà đến, thi nhau thay đổi sắc mặt, quả thực không dám tin.
"Tà Mẫu đại nhân!"
"Làm sao có thể?"
Trong miệng bọn họ kinh hô, vội vàng lao nhanh tới lao thẳng về phía tên Tà Mẫu kia với ý đồ đỡ hắn dậy.
Nhưng thân thể Dương Phóng như tia chớp màu đen, trong nháy mắt vọt ra khỏi sơn trang, hoàn toàn nhìn không rõ lắm, chỉ có thể nghe thấy âm thanh đáng sợ của bức tường bị phá ra.
Một đám cao thủ Cửu phẩm, Thập phẩm thi nhau hoảng sợ quay đầu.
Dương Phóng phớt lờ tất cả những cao thủ của tổ chức Tà Đạo đang bao quanh mình, Ma thân rắn chắc lao vào như một con quái vật đáng sợ.
Phanh phanh phanh phanh!
A!
Từng tên cao thủ Cửu phẩm, Thập phẩm của tổ chức Tà Đạo bị Dương Phóng lần lượt đánh trúng, phọt ra máu tươi, phát ra tiếng kêu thảm, xương cốt nhanh chóng vỡ nát, bay tứ tung ra bốn phương tám hướng.
Không ít tên có nhục thân yếu trực tiếp nổ tung chia năm xẻ bảy.
Ngay vào khoảnh khắc Tà Mẫu xoay người đứng dậy, quay người chạy trốn, Dương Phóng lại gầm lên một tiếng Lôi âm kinh khủng khiếp.
"Rống!"
A!
Tà Mẫu lại phát ra tiếng kêu thảm một lần nữa, bốc khói xèo xèo, thống khổ, một tay ôm đầu che hai tai, đồng thời trên dưới toàn thân chui ra vô số bướu thịt to lớn, nhanh chóng bảo vệ nhục thân, giống như từng khối tấm chắn màu đen vậy.
Ầm!
Dương Phóng lại một móng vuốt đánh vào thân thể đối phương, đánh nổ tất cả nhưng cục bướu lớn trên người đối phương, máu đen bắn tung tóe, hôi thối gay mũi, thân thể hung hăng bay ngược ra đằng sau, đồng thời Long trảo cũng hấp thu được không ít lực lượng từ trên người của đối phương.
Đến mức bướu thịt lớn vừa mới hiện ra trên người đối phương lập tức khô héo lại, biến thành một đống da chết, nhìn vô cùng xấu xí!
Tuy nhiên!
Thân thể Tà Mẫu từ đằng xa lật người đứng lên, lại phát sinh biến hóa
Chỉ thấy sắc mặt hắn rét lạnh, hai lỗ tai đổ máu, chẳng biết lúc nào càng hái hai lỗ tai của mình xuống, đồng thời, ngón tay trắng nõn của hắn đâm xuyên vào lỗ tai, khuấy động bên trong, phá hủy hoàn toàn tất cả dây thần kinh thính giác của hắn.
Giọng nói của hắn âm trầm, kinh khủng lạnh giá, gắt gao nhìn chằm chằm vào Dương Phóng.
"Ta muốn giết ngươi, ta nhất định phải giết ngươi!"
"Ồ?"
Ánh mắt Dương Phóng hơi lộ ra vẻ kinh ngạc, nói: "Hủy đi hai lỗ tai? Như vậy có thể ngăn được Lôi âm sao?"
"A!"
Tà Mẫu lập tức nhanh chóng lao tới một cách điên cuồng, toàn thân bộc phát âm khí, phát ra tiếng gào thét giống như điên lên rồi vậy, liều lĩnh lao về phía Dương Phóng.
Dương Phóng đáy mắt trầm xuống, trực tiếp lao tới và bắt đầu cứng đối cứng với đối phương một cách nhanh chóng.
Đối với công kích của đối phương, hắn hoàn toàn không tránh không né.
Càng là không sử dụng Lôi âm.
Lần này chỉ thuần túy là Chiến giáp + Lôi trảo!
Ầm ầm ầm ầm!
Âm thanh to lớn kinh khủng khó lường.
Lôi quang và âm khí liên tục đan xen.
Toàn bộ mặt đất bị phá hủy tới vô cùng thê thảm.
Hoàn toàn đều là từng quyền vào đến thịt.
Chỗ khác biệt chính là, Tà Mẫu từ đầu đến cuối đều đang điên cuồng bị đánh, công kích của hắn rơi vào trên người Dương Phóng, thế mà bị bộ chiến giáp đen nhánh dữ tợn này ngăn cản, căn bản không cách phá phòng.
Chiến đến lúc này, Dương Phóng mới rống to một tiếng.
"Rống!"
A!
Tà Mẫu lại một lần nữa thống khổ theo bản năng che lỗ tai lại, một cánh tay khô quắt khô queo vòng qua đầu gắt gao bịt chặt lỗ tai, toàn thân trên dưới xèo xèo rung động, nhanh chóng bốc khói, vô cùng thê thảm.
Phốc phốc!
Dương Phóng vươn năm ngón tay ra, lôi điện bao bọc, với khí thế hung hãn, chộp lấy khuôn mặt của Tà Mẫu, dùng đầu ngón tay chụp tới hơn nửa đầu vào trong lòng bàn tay, như thể đang xách một con rối, trên mặt nở nụ cười toe toét.
"Xem ra ngươi hủy đi hai lỗ tai của mình thì vẫn là không ngăn cản được Lôi âm a!"
Lôi âm là một loại chấn nhiếp linh hồn!
Xem như không có lỗ tai thì lại như thế nào?
Xuy xuy xuy!
Lực lượng Huyền âm Long trảo đang liên tục không ngừng hấp thu tinh khí trong cơ thể Tà Mẫu, khiến cho làn da của Tà Mẫu trong tay khô quắt càng nhanh hơn, vẻ mặt oán độc, trong miệng kêu to, đang giãy giụa điên cuồng ở trong tay Dương Phóng.
Chỉ có điều!
Ở dưới cái bộ giáp biến thái như Thiết Ma Chiến giáp này, mọi giãy giụa của hắn đều lộ ra vẻ vô cùng bất lực.
Giờ khắc này!
Dương Phóng khắc chế hắn thật gắt gao chặt chẽ.
. . .
Dưới đêm trăng.
Bên ngoài sơn trang hỗn loạn.
Đang diễn ra cảnh tượng vô cùng kinh khủng.
Một bóng người thân thể cao lớn, trên người mặc bộ giáp đen nhánh, toàn thân phủ đầy gai ngược kinh khủng đang một tay xách lấy bóng người có khuôn mặt tái nhợt, âm khí ngút trời, bóng người khuôn mặt tái nhợt kia ở trong lòng bàn tay của đối phương dường như đã không còn bất luận sức phản kháng nào, trong miệng đang liên tục kêu to một cách thê thảm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận