Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 108: Tàn sát

"Rất tốt!"
Khuôn mặt của Tống Vạn lạnh lùng, trên người như thể được che lấp bởi một lớp sương lạnh, giọng nói cũng lạnh lùng như băng: "Đã như vậy, đêm nay phải làm cho nhanh vào, hy vọng mọi người đồng tâm hiệp lực, chớ có âm thầm giở trò sau lưng ta!"
Ầm ầm!
Hắn nắm chặt bàn tay lại, ba tấm Đạo đồ giả ở trên bàn tất cả đều được hắn vơ lại nắm nát, hóa thành bột mịn.
Tất cả cao thủ của các môn phái trong đại sảnh đều đứng dậy, quay người rời đi với vẻ mặt đầy sát khí.
Đợi cho đến khi tất cả mọi người rời đi, Tống Vạn mới lập tức gọi một tên ái tướng tâm phúc, lạnh lùng nói: "Đã tìm ra được cái tên Thông Thiên giáo chủ kia chưa?"
"Thưa tướng quân, còn chưa tìm được!"
Người kia ôm quyền trả lời.
"Không vội, trong mấy ngày sau thì kiểu gì cũng sẽ gặp được hắn."
Tống Vạn nói với giọng điệu lạnh lùng, nói: "Truyền lệnh của ta xuống, toàn quân lập tức động thủ, của cải, dược liệu, vàng bạc, lương thực, vải vóc, tất cả mọi thứ đều mang về cho ta, không được để lại đây bất kỳ thứ gì!"
"Vâng, tướng quân!"
Người kia ôm quyền hô lớn, lập tức đi xuống truyền lệnh.
Bọn họ đúng là đến từ Hắc Long quân, nhưng bọn họ chỉ là một tiểu phân đội của Hắc Long quân mà thôi, nếu như trong lần hành động này mà có thể vớt vét được một khoản, vậy sau khi trở về cũng đủ để cho bọn họ có đủ tài nguyên để chống đỡ việc tu luyện trong thời gian rất lâu.
Bên trong đại điện, chẳng mấy chốc chỉ còn lại có Ngụy Thiên Long bang chủ Tam Hà bang, vẻ mặt hắn bây giờ tái nhợt, tâm thần hoảng hốt.
Xong!
Qua đêm nay, nơi định cư Hắc Thiết tụ sẽ khả năng chỉ còn là dĩ vãng.
. . .
"Ha ha ha, lên giết cho ta!"
"Giết từng nhà một, không được buông tha bất cứ một ai!"
"Trước tiên giết những nhà giàu kia trước, vàng bạc trong những nhà giàu đó chắc chắn là sẽ có khá nhiều!"
"Xông lên a!"
Loảng xoảng! Uỳnh uỳnh
Từng tiếng đạp cửa vang lên không ngừng.
Gần như hầu hết các cao thủ của Hắc Long quân bắt đầu lao ra ngoài và bắt đầu tàn sát một cách đẫm máu.
Cao thủ của Kiếm tháp, Bạch Nguyệt lâu, Hắc Sơn tự và các môn phái khác nhau cũng đang tận dụng cơ hội này, đột nhập vào từng ngôi nhà và động thủ một cách nhanh chóng.
"Các ngươi muốn làm gì? Chúng ta là người của Tam Hà bang ..."
Phốc phốc phốc!
A!
Suốt cả một đêm, có rất nhiều tiếng hét thảm thiết vang lên, máu tươi bắn tung tóe khắp nơi, tiếng các loại đồ vật vỡ vụn không ngừng, kèm theo đó là từng tràng cầu xin tha hoảng sợ, vang vọng rất xa.
Lửa bắt đầu nhanh chóng bùng cháy từ khu phố phía tây.
Lửa cháy hừng hực, đỏ thấu nửa bầu trời.
Trên đường phố, khắp nơi đều là cao thủ của Hắc Long quân, còn có cường giả của từng môn phái, người nào cũng như sát thần.
Sự hỗn loạn ngay lập tức xuất hiện!
Và đang nhanh chóng lan rộng ra toàn bộ nơi định cư.
Những người này đi đến nơi nào thì những ngọn đuốc đang cháy được ném ra khắp nơi ở nơi đó, quả thực như thể ngày tận thế đã đến rồi vậy.
Động tĩnh kinh khủng truyền ra khiến rất nhiều người trốn ở trong nhà đều nghe thấy được rõ ràng, run lẩy bẩy, vội vàng liều lĩnh trốn xuống hố.
Phía trước là Mông Phương thương hội, nhanh xông vào giết cho ta!
Ầm ầm!
Một đám người của Hắc Long quân phóng ngựa lao tới, trong tay cầm từng cây Lưu Tinh chùy to dài, xoay tròn lên, lập tức đập về phía cửa lớn của Mông Phương thương hội, phát ra tiếng tiếng ầm ầm kinh khủng, đông đảo cao thủ điên cuồng lao vào bên trong.
"Các đại nhân, chuyện gì cũng có thể nói từ từ, tiểu nhân bằng lòng dâng ra tất cả tài sản mà mình có, chỉ cầu bỏ qua cho ..."
Chưởng quỹ của Mông Phương thương hội hoảng sợ mở miệng nói.
Phốc phốc!
Lời còn chưa dứt, một cây Lưu Tinh chùy to lớn đã hung hăng nện vào trên ngực của hắn, khiến hắn hộc máu tươi, quần áo bung ra, thân thể bay vút ra ngoài.
"Lão gia!"
"Liều mạng với bọn chúng!"
"Súc sinh a!"
Toàn bộ Mông Phương thương hội trở nên hỗn loạn.
Những tiếng la hét vang vọng suốt cả đêm.
Khắp nơi đều là cảnh cường giả tàn phá bừa bãi, một đống mạng người bị thu hoạch, máu tươi bắn tung tóe, tiếng kêu thảm kéo dài không dứt.
Nơi định cư Hắc Thiết tụ rộng lớn như vậy dường như đã biến thành luyện ngục nhân gian.
Trong bối cảnh ngọn lửa dày đặc, từng tên cao thủ tới từ Bạch Lạc thành giống như đều đã trở thành ác quỷ địa ngục vậy, trên mặt đều nhe răng cười, đôi tay tàn sát khắp nơi.
"Tưởng đội trưởng, là ta, ta là người cùng quê với ngươi, ngươi quên rồi sao, ngươi là đội trưởng của tổ tác chiến đặc biệt của chúng ta, chúng ta còn từng cùng nhau ăn một bữa cơm, ta còn xin ngươi chiếu cố ta ..."
Trong nhà của một gia đình giàu có, một người Lam tinh vô cùng hoảng sợ, trong miệng kêu rên khi nhìn vào mấy tên Hắc Long quân xông vào trong nhà.
Một trong số đó đương nhiên là có Tưởng Khai!
Ở trong thế giới hiện thực, bọn họ thậm chí còn từng ngồi tụ tập ăn uống trò chuyện vui vẻ với nhau.
Đã nói đến khi xuyên không lần này thì đến tìm Tưởng Khai để nương tựa.
Tưởng Khai lúc này sắc mặt lạnh lùng, nghe thấy giọng nói của người Lam tinh kia, hai mắt hắn đột nhiên phát lạnh, trường kiếm trong tay xẹt qua như thiểm điện.
Phốc phốc!
Máu tươi bắn lên tung tóe, đầu người văng ra ngay lập tức
Người Lam tinh kia hai mắt trợn tròn, tràn đầy sợ hãi, chết không nhắm mắt.
"Tưởng Khai, hắn đang nói cái gì vậy?"
Một tên cao thủ của Hắc Long quân ở bên cạnh nhíu mày hỏi.
"Không biết, kẻ điên dại này giết là tốt nhất, không được tha bất kỳ người nào ở trong cái nhà này!"
Tưởng Khai lạnh lùng nói.
Dám chỉ ra thân phận của hắn ở đây, đây chính là đang tìm đường chết!
Một đám người bên cạnh nhe răng cười, lập tức giết vào bên trong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận