Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 78: Thần chủng

Ngay khi đề xuất này được đưa ra, Dương Phóng đã ngay lập tức đồng ý.
Kể từ khi xuyên không qua cho tới nay, hắn đã cố gắng tránh các sự cố, nhưng cuối cùng, hắn thường xuyên bị các sự cố tiếp cận, như thể có một bóng đèn trên trán, đi tới chỗ nào cũng có thể bị người phát hiện.
Đã như vậy, vậy hắn không bằng đào ra một cái hang, rồi trốn vào bên trong đó, như vậy hắn không tin còn có thể bị rắc rối tìm tới?
"Nếu như lần xuyên không sau vẫn là xuất hiện ở nơi định cư Hắc Thiết tụ, thì như vậy hắn sẽ đào hang!"
Dương Phóng thầm nghĩ.
Đồng thời, trong đầu của hắn còn có một cái suy nghĩ lớn mật khác.
Đám kẻ tới từ bên ngoài kia tập trung ở nơi định cư Hắc Thiết tụ, vì chính là tìm kiếm tấm dam thú thần bí kia.
Nếu như hắn làm ra mấy cái giả rồi tung ra, không biết sẽ như thế nào?
Như vậy có thể để cho bọn họ nổi lên xích mích với nhau và không còn thời gian để quan tâm đến những người xung quanh hay không.
Hắn sờ lên cằm, cảm thấy dường như cũng có thể thử một chút.
"Đại lão, buổi chiều đội hỗ trợ lẫn nhau sẽ được thành lập, địa điểm nằm ngay quán rượu Hồng Lâu, ngươi có tới hay không? Hai giờ chiều nhất định phải có mặt đúng giờ, đúng rồi, một số người ở thành phố Nam cũng sẽ tới tham dự, làm quen với chúng ta một chút!"
Đột nhiên, Địa Sản Tiểu Hồ gửi cho Dương Phóng một cái tin nhắn.
Dương Phóng nhìn thoáng qua, lập tức trả lời.
"Ta bây giờ còn đang làm việc ở nơi khác, không có thời gian qua đó, các ngươi đi trước đi!"
"Vậy được rồi, vậy chúng ta đi gặp mặt trước, đại lão về sau mà muốn tham gia thì có thể liên hệ với ta bất cứ lúc nào!"
Địa Sản Tiểu Hồ trả lời.
Dương Phóng đặt điện thoại di động xuống và lập tức rút ra khoảng thời gian buổi chiều để bắt đầu luyện tập vẽ.
Hắn xuống cửa hàng văn phòng phẩm dưới lầu mua một xấp giấy nháp, một cây bút chì và một cục tẩy, dựa theo ký ức trong đầu mà vẽ bức tranh thần bí kia.
May mắn cái thứ bí ẩn kia cũng không tính phức tạp, nói là hình vẽ nhưng trên thực tế chỉ là một số ký hiệu kỳ lạ mà thôi.
Dương Phóng bắt đầu luyện tập vẽ từng ký tự theo trí nhớ của mình.
Khoảng thời gian một buổi chiều đã luyện được ra dáng.
Nhưng này còn chưa đủ để làm cho nó trông giống như thật.
Sau đó, hắn lại rút thêm một ngày rưỡi nữa ra, tiếp tục bắt chước và luyện tập, cánh tay cũng luyện vẽ đến tê dại, lúc này mới cảm thấy hơi hài lòng.
Sau đó, Dương Phóng lại đằm chìm vào bên trong việc tu luyện tới quên mình một lần nữa.
Vì để đền bù khoảng thời gian lãng phí trước đó, hắn bây giờ mỗi ngày chỉ ngủ có bốn giờ.
May mắn thay, thời gian ở thế giới khác được kéo dài và thời gian ở thế giới hiện thực cũng được kéo dài.
Đảo mắt cái đã đến ngày thứ tám, vẫn chưa có dấu hiệu trở lại.
Điều này làm cho trong nội tâm Dương Phóng mừng rỡ không thôi.
Có thể xuyên không muộn một ngày, hắn là có thể phát triển thêm được một ngày.
Nhưng kỳ nghỉ phép của hắn sắp kết thúc, để kéo dài kỳ nghỉ, hắn đã trực tiếp gọi điện thoại cho Viện trưởng và xin gia hạn thêm ba ngày.
Mặc dù Viện trưởng bên kia cảm thấy rất khó hiểu nhưng vẫn đồng ý cho Dương Phóng được nghỉ thêm.
Mà đúng vào thời điểm này.
Trong nhóm lại xảy ra một việc.
Tử Nhật Đông Lai người xuyên không đến từ thành phố Nam đã đăng một tin nhắn trực tiếp trong nhóm.
"Theo nguồn tin đáng tin cậy, đám người tới từ bên ngoài kia tiến vào nơi định cư Hắc Thiết tụ, để chờ đợi một thứ gọi là 'Thần chủng', nhưng cái Thần chủng này rốt cuộc là thứ gì thì ta cũng không biết được, chỉ biết là muốn bắt giữ được Thần chủng thì nhất định phải dùng đến một loại gọi là Đạo đồ, Đạo đồ này chính là thứ mà bọn họ đang một mực tìm kiếm!"
"Đúng rồi, còn có một tin tức nữa, cũng không biết là thật hay giả, nghe nói muốn để cho Thần chủng xuất hiện thì chỉ có hai phương pháp, một phương pháp chính là chờ đợi tự nhiên đến, chờ tới lúc nó trưởng thành thì nó sẽ đi ra ngoài!"
"Phương pháp thứ hai chính là lợi dụng hiến tế máu trong phạm vi nhỏ, 'Thần chủng" kia ngửi được mùi máu tươi, tự nhiên sẽ tăng nhanh tốc độ trưởng thành, chậm rãi xuất hiện!"
"Nhưng vẫn là câu nói kia, xem như Thần chủng xuất hiện mà không có Đạo đồ thì không có khả năng bắt giữ, thứ kia sẽ lập tức bỏ chạy, trừ khi trên người của ngươi có Đạo đồ, như vậy mới có thể hấp dẫn được nó chạy tới!"
"Cho nên, các vị có thể không trở về nơi định cư Hắc Thiết tụ thì tốt nhất không nên quay về, cho dù trở về, về sau cũng sẽ càng đại loạn, nếu như có người không đợi nổi, muốn vận dụng phương pháp hiến tế máu, vậy chắc chắn sẽ có lượng lớn người chết!"
. . .
"Thần chủng?"
Nội tâm Dương Phóng trở nên ngưng trọng.
Đám người tới từ bên ngoài kia là vì thứ này!
Mà cổ đồ thần bí hắn đạt được lại là dùng để bắt giữ Thần chủng?
Trong lúc nhất thời, đầu óc hắn tràn ngập những suy nghĩ.
Trong toàn bộ nhóm đều xôn xao thêm lần nữa.
Tất cả mọi người đều sửng sốt, bàn tán xôn xao.
"Thần chủng sẽ thực sự xuất hiện ở nơi định cư Hắc Thiết tụ sao?"
"Hay lắm, đây là cơ duyên tuyệt thế sao?"
"Hóa ra là như vậy, nơi định cư Hắc Thiết tụ trước đó thế mà xuất hiện thứ này, này nếu như để cho chúng ta đạt được vậy thì thật đúng là kỳ tích!"
"Thần chủng này có thể làm được cái gì? Có thể để cho người ta trở thành tiên không?"
. . .
"Cụ thể dùng để làm gì ta cũng không biết, tóm lại mọi người cố gắng đừng có trở lại đó, hy vọng lần xuyên không tiêp theo, tất cả mọi người sẽ xuất hiện ở 'Bạch Lạc thành'!"
Tử Nhật Đông Lai lại nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận