Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 55: Dựa theo giá cả của 'Giang Nam Khách' là được rồi.

Các thành viên trong nhóm bắt đầu thi nhau phàn nàn chửi rủa.
Đủ các loại tin tức xuất hiện.
Khi Giang Nam Khách còn sống, bọn họ đều không dám mắng chửi hắn, cũng không dám nói cái gì, nhưng Giang Nam Khách vừa chết, sự tức giận mà mọi người phải nhẫn nhịn lập tức đều được phát tiết hết ra ngoài.
Phải biết ở trong thế giới hiện thực, bọn họ đều là những con người tuân thủ pháp luật, đều là những người dân nhỏ bé bình thường không thể bình thường hơn, xem như muốn báo thù Giang Nam Khách thì cũng không tìm thấy nơi ở của hắn.
Huống hồ xem như có thể tìm được thì ai sẽ dám giết người ở trong thế giới hiện thực?
Nhưng bây giờ thì hay rồi, 'Giang Nam Khách' bị người giết chết ở thế giới bên kia, này mới tạo ra điều kiện để cho bọn họ xả hơi.
"Ai, mọi người đừng có cao hứng quá sớm, Vương Đông Lai chết rồi, vậy sau này mọi người sẽ sống như thế nào, không nói những chuyện khác, riêng chuyện tiền bạc rồi việc làm chính là một cái vấn đề lớn, không có bạc thì không mua được Dưỡng Khí đan, không mua được bí tịch, ban đầu ta còn muốn mua thêm một khối 'Tịch Tà ngọc', hiện tại con đường mua sắm cũng mất, thế giới bên kia thì nguy hiểm như vậy, không mua được Tịch Tà ngọc thì cho dù có thực lực mạnh hơn nữa thì cũng có khả năng sẽ bị Tà Linh giết chết, điểm này các ngươi có nghĩ tới không?"
Một thành viên trong nhóm tên là Phong Thú Khoa Kỹ gửi tin nhắn vào trong nhóm.
Hắn ở trong thế giới hiện thực là giám đốc của một công ty trò chơi trực tuyến, hắn ta mới xuyên không một tháng trước, đáng tiếc hắn xuyên không qua đó có thân phận chẳng tốt hơn gì so với Dương Phóng, cũng là một người dân nghèo, ngày nào cũng ăn bữa hôm trước lo bữa hôm sau.
Là 'Giang Nam Khách' để cho hắn nhìn thấy hy vọng được sống một lần nữa.
Từ đầu đến cuối, hắn đã bỏ ra cho Giang Nam Khách tới gần ba mươi vạn.
Bây giờ đối phương đột nhiên chết rồi, nơi cung cấp bạc và Tịch Tà ngọc này lập tức bị đứt mất.
Trong nhóm lại tiếp tục thảo luận.
Càng ngày càng nhiều người bắt đầu phát biểu ý kiến.
Cái gì mà 'Chết Trương đồ tể cũng không ăn lông lợn', lại hoặc là 'Cùng lắm thì mọi người giao dịch qua lại với nhau', đủ các kiểu loại, tóm lại, mọi người thi nhau đưa ra đủ các loại ý kiến.
Dương Phóng xem từ đầu tới cuối vẫn một mực im lặng.
Giang Nam Khách này có thể có kết cục ngày hôm nay hoàn toàn chính là gieo gió gặt bão.
Tất cả mọi người thế mà đều từng bị hắn lừa!
Xem như hắn không động thủ, sau này cũng sẽ có những người khác động thủ!
Có điều, thông qua lời nói của mọi người cũng để cho hắn nhìn thấy được một con đường làm giàu trong thế giới hiện thực.
Mặc dù ở trong thế giới bên kia hắn cũng không nhiều tiền cho lắm, nhưng tốt xấu gì cũng có hơn 50 lượng bạc, dựa theo một lượng bạc đổi lấy một vạn đồng, hắn tối thiểu có thể đổi được hơn 50 vạn đồng.
Huống hồ, hắn còn nợ bạn thời đại học hơn ba vạn, rất cần đổi để trả lại.
"Thật ra thì trong tay của ta ngược lại là còn có mười mấy lượng bạc, có người nào muốn đổi không, cứ dựa theo giá cả của 'Giang Nam Khách' là được rồi."
Dương Phóng đột nhiên phát ra tin nhắn.
Giang Nam Khách chết, tương đương với không có nơi để mua bạc, dựa theo lý thuyết dùng bạc đổi lấy đồng ở thế giới hiện thực chắc chắn cũng sẽ nổi lên sóng gió, có điều hắn thế nhưng lại không giống như Giang Nam Khách, đi bóc lột mọi người một cách tùy ý.
Tham lam là một cái động không đáy, sẽ chỉ làm cho người ta càng lún càng sâu.
Đoán chừng Giang Nam Khách vào ngay lúc thành lập nhóm này chắc chắn không phải có ý định cố ý muốn lừa người, chỉ là ở vào lúc giao dịch thấy làm ăn được dẫn tới khiến hắn dần dần nếm được vị ngon ngọt từ việc lừa người khác, lúc này mới càng lún càng sâu.
"Huynh đệ, ở bên thế giới bên kia ngươi có bạc sao? Có bao nhiêu, ta cần tám lượng được không?"
Thành viên trong nhóm tên là Phong Thú Khoa Kỹ vội vàng trả lời.
"Huynh đệ, ta cũng muốn đổi lấy ba lượng!"
Thành viên trong nhóm tên là Ỷ Lâu Thính Phong Vũ cũng lập tức mở miệng ngay sau đó.
"Đúng rồi huynh đệ, ngươi có Tịch Tà ngọc không, có thể bán ra không?"
. . .
Mọi người bắt đầu thi nhau hỏi thăm.
Dương Phóng không nghĩ tới hắn chỉ là thuận tay gõ ra, ai ngờ thế mà lại có nhiều người đến hỏi giao dịch như vậy.
Có vẻ như ngay cả khi mọi người đều có việc làm, ở thế giới bên kia vẫn sống không được tốt cho lắm.
Tuy nhiên phương diện về Tịch Tà ngọc, hắn còn chưa muốn bán ra, hắn chỉ cầu có thể đổi được mười mấy vạn đồng để trước tiên giải quyết các việc cấp bách, ít nhất phải trả trước 3 vạn đồng đã vay.
"Thật xin lỗi, trên người của ta chỉ có 18 lượng bạc, Tịch Tà ngọc ta cũng không có."
Dương Phóng trả lời.
"Đại lão, ta đặt tám lượng, giao dịch với ta trước đi, ta kết bạn!"
Thành viên Phong Thú Khoa Kỹ trong nhóm gửi tin nhắn, sau đó thông qua danh sách thành viên trong nhóm gửi lời mời kết bạn với Dương Phóng.
Sau đó đến lượt Ỷ Lâu Thính Phong Vũ, Địa Sản Tiểu Hồ, Cương Ca, mấy người này cũng thi nhau gửi lời mời kết bạn.
Sau khi Dương Phóng cài đặt trạng thái riêng tư thì đồng ý với tất cả lời mời kết bạn.
Hắn sẽ không đần độn mà đi để lộ thân phận thực sự trong hiện thực của chính mình, càng sẽ không để lộ thân phận của chính mình ở thế giới bên kia.
Trong lòng đã quyết, chờ lúc trở lại thế giới bên kia, cùng lắm thì tiếp tục giả trang thành hòa thượng, cầm Thiền trượng, đẹo mặt nạ lên, như vậy là có thể tránh khỏi được rất nhiều phiền phức không cần thiết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận