Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 220: Gãi ngứa thôi cũng không đủ!

Oanh!
Một cỗ lực lượng khổng lồ vô cùng đáng sợ trực tiếp từ phát ra từ bên trong bộ giáp, liên tục không ngưng thêm vào trên người của hắn.
Một lát sau, trên người Dương Phóng dâng lên một cỗ khí tức vô cùng đáng sợ.
Dương Phóng không tránh không né, thân thể đột nhiên lao về phía trước, như là một con thú bằng thép vậy, những nơi bàn chân bước qua, phiến đá xanh trên mặt đất bị đập nát, mảnh vụn bay tứ tung.
Hắn tung ra một quyền đấm mạnh về phía phương hướng một tên trưởng lão Thất phẩm lao tới đối diện.
Vị trưởng lão đó gào thét một tiếng, toàn thân vận chuyển chân khí đến cực hạn, lập tức cũng điên cuồng tung ra một chưởng, động thời trong miệng còn hét lớn, "Mọi người nhanh tới giúp ta!"
Ầm!
A!
Vừa đối mặt một cái, vị trưởng lão này lại phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết, toàn bộ bàn tay của hắn giống như gỗ mục vậy.
Bị một quyền của Dương Phóng đấm trúng, bàn tay vỡ ra từng khúc, hóa thành huyết nhục, bay tán loạn ra.
Sau đó quyền sắt của Dương Phóng kinh khủng giống như lưu tinh, xuyên thấu cánh tay của hắn, mang theo lực lượng khổng lồ mà cuồng dã hung hăng đấm về phía ngực của hắn.
Phốc!
Ngực của vị trưởng lão này lõm xuống, quần áo trước ngực và sau lưng nôt tung toàn bộ, phun ra máu tươi, lập tức bay ngược ra đằng sau.
Toàn bộ ngũ tạng lục phủ đều hóa thành bùn nhão.
Vừa đối mặt đã bỏ mạng chết thảm.
Uy lực của Thiết Ma Chiến giáp đã xuất hiện manh mối.
"Vệ trưởng lão!"
Tất cả mấy người khác đều phát ra một tiếng gào thét, vội vàng lao nhanh tới, dựa vào sự tiện lợi của thân pháp, nhanh chóng lao về phía Dương Phóng.
Hai mắt Triệu Tuấn Long càng là đỏ lên, quát lớn một tiếng, cầm thanh đao múa trong tay uy thế hừng hực, lập tức xoay tròn lên, hung hăng bổ về phía trán của Dương Phóng.
"Chết đi cho ta!"
Keng!
Tia lửa bắn ra tung tóe, âm thanh điếc tai.
Tiệu Tuấn Long chấn động đến bàn tay nhíu đau, toác ra máu tươi, Đại Quan đao trong tay hắn thiếu chút nữa thì rời khỏi tay, trong lòng kinh hãi, quả thực khó mà tin được vào những gì vừa diễn ra.
Bộ giáp này ...
Bị một bổ toàn lực của mình một người có tu vi Bát phẩm, lại không hư hao một chút nào?
Điều này sao có thể?
Tuy nhiên!
Đại Quan đao của hắn mặc dù không thể bổ rách trán của Dương Phóng, nhưng lực lượng trầm trọng lại không yếu chút nào, tác dụng đến trên người Dương Phóng, lập tức ép tới Dương Phóng lập tức thấp xuống hai centimet, phát ra một tiếng nổ trầm đục.
Nhưng là mặt đất dưới chân hắn bị chấn động đến rõ ràng là lõm xuống hai centimet.
Cùng lúc đó, những đòn tấn công từ các trưởng lão và chủ đường khác đều giáng xuống hung hăng đánh vào lưng của Dương phóng, vào xương sườn, vào lồng ngực, đều không ngoại lệ, tất cả đều phát ra những tiếng động lớn và chói tai, gió lớn tỏa ra xung quanh.
Căn bản là không cách nào làm cho Dương Phóng bị tổn thương một chút nào.
"Đây chính là lực lượng của các ngươi, xem ra cũng không được a, gãi ngứa thôi cũng không đủ!"
Giọng nói của Dương Phóng nặng trĩu, bàn tay to của hắn đột nhiên thành trảo, vù một tiếng, chộp về phía Đại Quan đao của Triệu Tuấn Long.
Triệu Tuấn Long phản ứng cực nhanh, vội vàng nhanh chóng rút trường đao về, thân pháp nhanh chóng di chuyển xoay tròn xung quanh Dương Phóng.
Một thân công phu của hắn đều ở trên trường đao, cho nên trường đao bất kể như thế nào cũng không thể để cho Dương Phóng cướp đi được.
Hơn nữa ánh mắt của hắn tàn nhẫn, liếc mắt là có thể nhìn ra được bộ giáp này nặng nề.
Mặc bộ giáp này vào trên người, tốc độ di chuyển của Dương Phóng chắc chắn rất chậm.
Hắn chỉ có thể dựa vào tốc độ mới có thể bổ chết Dương Phóng.
Không tin cái mai rùa này thật không có một chút sơ hở nào!
Tuy nhiên!
Tốc độ phản ứng của Triệu Tuấn Long mặc dù nhanh, nhưng hai vị trưởng lão và đường chủ còn lại thì lại không cách nào so được với hắn.
Dương Phóng một trảo không thành, lộ ra nụ cười tàn nhẫn, thân thể khủng bố dũng mãnh lao về phía trước, hai tay mở ra giống như một con gấu đen khổng lồ đáng sợ, lập tức lao nhanh về phía phương hướng hai vị trưởng lão trong đó.
Tốc độ di chuyển của hắn mặc dù chậm, nhưng cũng phải nhìn đối tượng là ai.
So với Triệu Tuấn Long loại cảnh giới Bát phẩm này, hắn đúng là chậm.
Nhưng đối với hai tên trưởng lão Thất phẩm này thì hắn thế nhưng là không chậm chút nào.
Dù sao mấy môn thân pháp của hắn đã luyện đến cảnh giới viên mãn, thâm pháp vượt xa cùng cảnh giới không biết bao nhiêu lần.
Chỉ cần hai tên trưởng lão này tu luyện không phải là thân pháp Linh cấp, vậy chắc chắn không cách nào thoát khỏi sự truy đuổi của hắn.
Phần phật! phần phật!
Không khí bị xé rách vang lên thanh âm chói tai, khí tức kinh khủng, Dương Phóng va chạm mà đến, quả thực giống như một ngọn núi đen nghịt vậy, hai tay ôm lấy, đột nhiên dũng mãnh hung hăng ôm về phía phương hướng hai vị trưởng lão.
Hai vị trưởng lão kia lộ ra vẻ mặt kinh hãi, vội vàng nhanh chóng lùi lại, mượn nhờ lực lượng hai bênh nhanh chóng tách lực chưởng vào cùng một chỗ ra.
Nhưng cho dù bọn họ đã tách ra, thân hình Dương Phóng lập tức đuổi theo một vị trưởng lão trong đó.
Oanh!
Tung ra một quyền, lực lượng rất dữ dội và đáng sợ.
Lập tức khiến vị trưởng lão này phun ra máu tươi, phát ra tiếng kêu thảm, giống với vị trưởng lão trước đó, quần áo trên người nổ tung hết, bay tứ tán giống như một con bướm xám, chân khí bị đánh tan, lồng ngực lỡm vào, lập tức bay ngược ra đằng sau, chết một cách vô cùng thê thảm.
"Nghiệt súc!"
Triệu Tuấn Long gào lên một tiếng giận dữ, vung Đại Quan đao trong tay, tiếp tục lao nhanh về phía thân thể của Dương Phóng.
Một vị Đường chủ và một vị trưởng lão còn sót lại, cả hai đều đã hoàn toàn hoảng sợ, cũng không dám tiếp cận nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận