Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 56: Sinh viên đột tử bí ẩn

Về phần địa điểm giao dịch ở thế giới bên kia, hắn cũng đã sớm suy nghĩ kỹ, có thể làm tới tuyệt đối không có sơ hở nào.
Dương Phóng hơi suy nghĩ một lát, lập tức gửi tài khoản ngân hàng làm trong lúc học đại học của mình gửi cho đám người Phong Phú Khoa Kỹ, Ỷ Lâu Thính Phong Vũ, Địa Sản Tiểu Hồ ...
Cũng giống như cách làm của Giang Nam Khách, hắn vẫn là thu 30% tiền đồng đặt cọc trước.
Chờ sau khi trở về lần nữa thì mọi người sẽ lại chuyển nốt 70% số tiền còn lại cho hắn.
Nhưng cho dù là vậy hắn cũng vèo một cái đã nhận được sáu vạn đồng chuyển khoản tới.
"Bây giờ là có thể trả lại tiền cho các bằng hữu của mình trước."
Dương Phóng tự lẩm bẩm, chuyển 3 vạn đồng từ trong số 6 vạn đồng vừa nhận được, đồng thời gọi cho bằng hữu mà mình vừa vay trước đó.
...
Ở một khu vực khác.
Bên trong ký túc xá của một trường đại học lại rực rỡ ánh đèn.
Nào là đèn xe cảnh sát, đèn xe cứu thương lóe lên liên tục.
Bốn năm nhân viên y tế đang ở trong một căn phòng trong khu ký túc xá sinh viên, cố gắng hết sức để cứu chữa một sinh viên đại học đột nhiên bị đột tử, ngoài ra còn có mấy cảnh sát đang điều tra những người bạn cùng phòng của sinh viên đại học gặp nạn, lấy lời khai từ bạn cùng phòng của hắn.
"Ngươi nói là từ sau bữa cơm tối hôm nay, Vương Đông Lai vừa ăn cơm xong thì đã lên giường nghỉ ngơi?"
Một cảnh sát tên là Trương Minh Minh mở miệng hỏi.
"Đúng vậy cảnh sát, chuyện này không có liên quan gì với chúng ta, sức khỏe của Đông Lai vẫn luôn không được tốt cho lắm, sau khi ăn cơm tối xong thì đều sẽ có thói quen lên trên giường nằm nghỉ ngơi, nhưng chúng ta cũng không nghĩ tới hắn lần này lại đột nhiên đột tử qua đời."
Một sinh viên đại học tái mặt, mở miệng nói.
"Đúng rồi, có rất nhiều món đồ đắt tiền được tìm thấy trên cơ thể của Vương Đông Lai, gia cảnh trong nhà hắn có khá giả không? Theo như giáo viên của các ngươi nói, Vương Đông Lai dường như xuất thân từ một gia đình bình thường, phải không?"
Trương Minh Minh tiếp tục hỏi.
"Chuyện này thì chúng ta lại không hiểu rõ cho lắm, nhưng lúc đầu Đông Lai quả thực không khác gì chúng ta là mấy, nhưng từ mấy tháng trước trở về đây, hắn đột nhiên trở nên giàu có, thường xuyên đưa chúng ta đến một số khách sạn cao cấp, cũng thường xuyên ra ngoài gặp bạn trên mạng, những món đồ đắt tiền trên người hắn cũng càng mua càng nhiều ..."
Sinh viên kia tiếp tục nói.
"Nói như vậy thì tiền của hắn có lai lịch bất chính?"
Trương Minh Minh hỏi.
"Ta cũng không có nói như vậy a."
Sinh viên kia thay đổi sắc mặt, vội vàng mở miệng nói.
"Cảnh sát, Đông Lai cũng là sinh viên đại học như chúng ta, làm sao có thể làm ra những chuyện phạm tội phạm pháp được?"
Một sinh viên đại học khác cũng nhanh chóng nói.
Trương Minh Minh nhíu mày, nhìn thoáng qua đồng nghiệp của mình, nói: "Sáng mai điều tra nguồn gốc thu nhập của Vương Đông Lai và kiểm tra bảng sao kê ngân hàng của hắn xem một chút!"
Điều này quá bất thường, một sinh viên đại học bỗng nhiên lại có nhiều món đồ quý giá như vậy trên người.
Dây chuyền vàng và đồng hồ vàng trị giá hàng vạn đồng.
Điện thoại di động hoàn toàn mới.
Những đôi giày bóng rổ hot nhất trên mạng . . .
Nói ban đầu hắn ta ăn mặc như vậy để giả bộ thì cũng thôi đi, nhưng tiền của hắn giống như thể mấy tháng trước đột nhiên xuất hiện, điều này không khỏi làm dấy lên nghi ngờ.
Đồng nghiệp bên cạnh lập tức gật đầu.
Lúc này, một nhóm bác sĩ và y tá cố gắng cứu giúp cũng đã có kết quả.
"Vô dụng, quả tim ngừng đập quá lâu, gọi điện thoại cho người nhà của hắn đi!"
Một bác sĩ mặc áo khoác trắng đứng dậy, lắc đầu nói.
"Đã liên lạc rồi."
Trương Minh Minh trả lời.
"Gần đây người đột tử không rõ nguyên nhân thực sự càng ngày càng nhiều, chỉ trong vòng nửa tháng ngắn ngủi đã có hơn chục ca, người thời nay làm sao mà có thể trạng yếu kém đến như vậy..."
Một y tá trẻ tuổi thì thào.
Trương Minh Minh không thể giải thích được cảm thấy trong lòng mình thắt lại.
Đột tử mười mấy ca rồi sao?
. . .
Bên trong gian phòng.
Dương Phóng cuối cùng đã quyết định vị trí giao dịch cụ thể cùng với mọi người ở thế giới bên kia, mỉm cười và trút bỏ một cục đá trong lòng.
Nếu như giao dịch lần này có thể hoàn thành một cách thuận lợi, vậy từ nay về sau hắn có lẽ sẽ cảm thấy khá hơn một chút.
Nếu như hắn trà trộn tốt ở thế giới bên kia, nói không chừng cũng có thể kiếm được một khoản tiền nhỏ ở thế giới thực.
"Đúng rồi, các đại lão, trong các ngươi có ai ở khu vực phía bắc không? Khu vực phía bắc gần đây đột nhiên trở nên hỗn loạn, xuất hiện rất nhiều khuôn mặt xa lạ, giống như sắp xảy ra chuyện lớn gì đó."
Bỗng nhiên, một thành viên khác trong nhóm gửi tin nhắn.
"Ta, ta đang ở khu phố bắc, mấy ngày nay thật sự có chút lộn xộn, cả một nhà hàng xóm sát vách chỗ ta ở vào tối hôm qua vừa mới bị người giết!"
Một thành viên trong nhóm nhanh chóng truyền tin.
"Ta cũng ở khu phố bắc, chuyện gì xảy ra vậy, làm sao mà khu phố bắc bên này lại đột nhiên loạn lên như vậy."
Thành viên thứ ba trong nhóm cũng nhanh chóng xuất hiện.
Ánh mắt Dương Phóng ngưng trọng lại.
Khu phố bắc (Khu phố phía bắc)!
Đây chính là khu vực có cửa hàng Vạn Xuân nơi Dương Phóng làm chưởng quỹ!
Có nhiều người gặp phải tình huống tương tự như hắn.
"Ta nghe nói nhóm người ngoại lai này đến từ nơi định cư khác, hình như bọn họ đang tìm kiếm thứ gì đó, có người thì nói bọn họ không thể sống sót ở những nơi định cư khác, lúc này mới chạn tới tị nạn, nhưng cụ thể là thật hay là giả thì ta cũng không biết."
Bỗng nhiên, Địa Sản Tiểu Hồ cũng gửi một tin nhắn vào nhóm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận