Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 872 - Một trò đùa công nghệ quái đản sao?



Chương 872 - Một trò đùa công nghệ quái đản sao?




"Vâng, lão lãnh đạo!"
Trình Thiên Dã vội vàng mở miệng, trong lòng vẫn còn bối rối.
Tại sao có thể như vậy?
Hắn tự véo mình thật mạnh lại phát hiện vô cùng đau đớn.
"Còn có một việc nữa."
Đầu điện thoại bên kia tiếp tục mở miệng: "Gần đây, tổ chức quốc tế đang có kế hoạch tổ chức một sự kiện giao lưu dành riêng cho những người xuyên không ưu tú, đến lúc đó sẽ có một đám người xuyên không ưu tú sẽ tụ tập lại để trao đổi thông tin và liên lạc, hoạt động huấn luyện lần này được Long quốc chúng ta giành lấy, chuẩn bị tiến hành tổ chức ở một thành phố nhỏ phía tây nước ta, ta chuẩn bị cho thêm mấy người, ngươi cũng điều Dương Phóng kia tới đi!"
"Sự kiện giao lưu dành riêng cho những người xuyên không ưu tú?"
Trình Thiên Dã giật mình.
"Đúng vậy, chuyện này nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, nhưng tổng thể mà nói, sẽ có chỗ tốt đối với các ngươi chứ không có chỗ xấu, có thể để các ngươi hiểu rõ được càng nhiều tin tức hơn!"
Đầu điện thoại bên kia nói.
"Được, sự kiện này bắt đầu vào lúc nào? Ta sẽ đi thông báo một chút, đúng rồi, có hạn chế số người hay không?"
Trình Thiên Dã vội vàng nói.
"Có, Long quốc lần này chỉ có 48 người, có thể tuyển chọn những người đều là ưu tú trong số ưu tú, thành phố Phương các ngươi cho các ngươi cho ba người, chính ngươi quyết định, sáng sớm ngày mai nhất định phải chạy tới thành phố Khánh!"
Đầu điện thoại bên kia nói.
"Vâng, lão lãnh đạo!"
Trình Thiên Dã trả lời, cúp điện thoại.
Hắn thầm lặng không nói nên lời
Long quốc tổng cộng có 48 người, thành phố Phương bọn họ chiếm 3 người trong đó.
Phần thể diện này thật đúng là đủ lớn.
Có điều hắn hiểu rất rõ, đây chắc chắn là có nguyên nhân bởi bên trong thành phố Phương tồn tại tổ chức Thiên Thần, nếu như trong thành phố Phương này mà không có tổ chức thần bí này thì loại chuyện tốt này bất kể như thế nào cũng không tới lượt trên đầu của hắn, cho dù hắn không tìm được thành viên chính thức của tổ chức này.
"Đúng rồi, suýt nữa quên mất nói cho lão lãnh đạo biết, tổ chức Thiên Thần cũng không phải tất cả đều là người xuyên không."
Trình Thiên Dã đột nhiên phản ứng lại.
Tuy nhiên suy nghĩ một lát vẫn là chờ ngày mai rồi nói sau.
Lão lãnh đạo bây giờ khả năng còn đang thông báo tin tức cho những người khác, hắn coi như có gọi tới thì cũng sẽ báo bận.
Hơn nữa!
Chuyện thứ nhất mà lão lãnh đạo nói cũng không khỏi quá mức kinh người.
Quân đội phía nam phát hiện cánh cửa đồng thần bí.
Trên viết hai chữ 'Vĩnh Trấn'?
Vĩnh trấn (Vĩnh kiểu vĩnh viễn, trấn kiểu trấn áp) cái gì?
Suy nghĩ của hắn kéo dài và rất hỗn loạn.
Nhưng ngay sau đó hắn đã bình tĩnh trở lại, lập tức lấy điện thoại di động ra và gọi cho Dương Phương.
"Alo, Dương Phóng, có một sự kiện lớn vào ngày mai và ta cần ngươi đến đó một chút ..."
Trình Thiên Dã nhanh chóng mở miệng nói.
...
Bên trong gian phòng.
Dương Phóng sửng sốt.
Sự kiện giao lưu dành riêng cho những người xuyên không ưu tú lần thứ nhất?
Được a!
Thế mà còn cũng báo lên cả tên của hắn.
Nhưng Dương Phóng suy nghĩ cẩn thận, vẫn là không từ chối.
Không có gì khác, hắn quả thực cũng muốn tìm hiểu một chút.
Vào thời điểm đó, hàng trăm người xuyên không ưu tú từ khắp nơi trên thế giới sẽ tụ tập lại với nhau, chắc chắn sẽ có đủ loại tin tức.
Người xuyên không Lam tinh nằm rải rác bên trong bốn mảng lớn, những gì bọn họ được chứng kiến, những tin tức mà họ có không hoàn toàn giống nhau, tuy rằng chỗ Trình Thiên Dã thi thoảng sẽ tuyên bố một số tình huống có liên quan tới tổ chức quốc tế, có điều rất nhiều tin tức còn không bằng chính mình chủ động hỏi thăm tới.
"Đúng rồi, nếu như vào lúc giao lưu lại không hiểu ngoại ngữ thì làm sao bây giờ?"
Dương Phóng tò mò hỏi.
"Điểm này thì không cần lo lắng, quốc gia sẽ phân phối cho các ngươi dụng cụ phiên dịch đặc biệt, chỉ cần mang theo trên người, không cần biết là ngôn ngữ nào đều có thể nghe hiểu."
Trình Thiên Dã trả lời.
"Vậy là được, vậy ngày mai ta đi qua!"
"Ừm, nhất định phải có mặt trước 10 giờ sáng."
Trình Thiên Dã nói.
"Đúng rồi Trình đội trưởng, lần trở về này có xuất hiện khác thường nào hay không?"
Dương Phóng hỏi thăm.
"Ta đã hỏi rồi quân đội đang giám sát, cho đến hiện tại, còn chưa phát hiện bất kỳ tình huống nào, chờ tới lúc phát hiện ta sẽ nói cho ngươi biết, chuyện lần trước may mắn mà có ngươi."
Trình Thiên Dã nói.
"Không cần khách khí, ta cũng chỉ là làm hết sức mà thôi."
Dương Phóng trả lời.
"Ừm."
Hai người chẳng mấy chốc đã cúp điện thoại.
Bên trong gian phòng, Dương Phóng âm thầm suy nghĩ.
Sự kiện giao lưu người xuyên không, hắn cảm thấy nên được tổ chức từ lâu mới phải.
Vừa mới để điện thoại di động xuống, đột nhiên điện thoại lại chấn động lần nữa, một dãy số xa lạ gọi tới.
"Alo, xin chào!"
Dương Phóng mở miệng nói.
"Sa sa sa ..."
Đầu điện thoại bên kia đột nhiên truyền đến từng đợt âm thanh chói tai, giống như tivi cũ đột nhiên mất tín hiệu vậy.
"Alo?"
Dương Phóng nhíu mày.
"Sa sa sa ··· "
Âm thanh quái lạ tiếp tục vang lên.
Dương Phóng cau mày lại, sau đó cúp điện thoại.
Không phải là gọi nhầm đó chứ?
Nhưng đột nhiên, sắc mặt hắn ngưng trọng lại, nhìn về phía điện thoại một lần nữa, đồng tử đột nhiên co rụt lại.
Không có gì khác!
Số điện thoại di động này lại là của chính hắn?
"Một trò đùa công nghệ quái đản sao?"
Dương Phóng nhanh chóng tỉnh táo lại.
Hắn trải qua đủ loại chuyện ở thế giới bên kia, tâm tính cũng tương đối cường đại, thế giới hiện thực trên cơ bản đã không có việc gì có thể dọa được hắn.
Lạch cạch!
Đột nhiên, một giọt máu đỏ tươi từ trên trần nhà rơi xuống, không có dấu hiệu nào đột nhiên rơi xuống trên màn hình điện thoại di động.
P/S: Ta thích nào ... chương 2.



Bạn cần đăng nhập để bình luận