Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 69: Các ngươi là ai?

Dương Phóng lấy bí tịch và Tịch Tà ngọc mà hắn lấy được trước đó ra, quan sát qua ngọn đèn dầu, trong lòng mừng thầm.
Mặt hàng thu được lớn nhất đêm nay chính là hai loại này.
Hắn giấu kỹ hai thứ đồ này vào trong người, lại lấy ra một viên Dưỡng Khí đan nuốt vào trong bụng.
Vấn đề trước mắt nên nhanh chóng đột phá tới Tứ phẩm trước đã rồi lại tu luyện 'm Ảnh Thân pháp' và 'Đạp Tuyết công'.
. . .
Sáng sớm ngày hôm sau.
Đường phố trở nên căng thẳng hơn rõ rệt.
Vạn Phúc thương hội đang huy động tất cả lực lượng để giúp bọn họ tìm kiếm những thứ trên bức tranh, ngay từ sáng sớm, rất nhiều thành viên của các bang phái cỡ nhỏ trung, cầm theo bức tranh đi hỏi thăm khắp nơi.
Dương Phóng ban đầu đi ra ngoài để kiểm tra tình hình, nhưng cuối cùng lại nhìn thấy một cảnh như vậy từ một khoảng cách xa.
Ngoài đó ra, còn có một chuyện khiến trong lòng hắn cảm thấy kinh ngạc hoài nghi.
Một số cu li với khuôn mặt xa lạ xuất hiện ở một số quán trà, quán rượu, bày ra hỗn loạn trên đường phố, nhưng khác với cu li bình thường, những người này mặc dù mặc quần áo cu li nhưng lại có khuôn mặt âm trầm, lang cố ưng tầm, ánh mắt không biết là vô tình hay cố ý quét qua trên đường phố.
Hiển nhiên không phải là cu li thực sự.
"Tiểu Trương huynh đệ, các ngươi đang tìm cái gì vậy?"
Dương Phóng đột nhiên vẫy vẫy tay về phía xa.
Một thành viên trong một bang phái nhỏ khẽ giật mình, lập tức nhanh chóng chạy tới, nói: "Hóa ra là Dương chưởng quỹ, bên trên bảo chúng ta tìm kiếm một số thứ trong bức ranh, bao gồm cả những người có thể đã nhìn thấy những thứ này."
Hắn mang bức tranh cho Dương Phóng xem xét.
Dương Phóng tò mò nhìn thoáng qua, hai mắt đột nhiên híp lại, trong nháy mắt đã khôi phục lại bình tĩnh.
"Đây là người nào? Tại sao các ngươi phải tìm kiếm hắn?"
Dương Phóng làm như không có việc gì mà hỏi.
"Ai biết là ai đâu, là Vạn Phúc thương hội bảo chúng ta tìm giúp họ, nghe nói Hội trưởng Vạn Phúc thương hội cũng đã bị người áp chế, tóm lại, thế lực của đám người tới từ bên ngoài kia rất lớn, chúng ta không thể chọc vào!"
Vị thành viên tbang phái nhỏ kia mở miệng, trong lòng đột nhiên khẽ động, nhìn thoáng qua Dương Phóng, nói: "Đúng rồi Dương chưởng quỹ, Hắc Hổ bang các ngươi không biết có bị ảnh hưởng tới hay không?"
"Ta cũng không rõ lắm."
Dương Phóng nhẹ nhàng lắc đầu, "Ta được sắp xếp tới khu phố bắc này, tổng bộ thì ở bên phía khu phố đông kia, bên kia xem như xảy ra chuyện gì lớn hơn nữa, không có người tới thông báo mà nói thì ta cũng không biết được."
"Cũng phải."
Tên thành viên của bang phái nhỏ nào đó gật đầu, nói: "Vậy ta tiếp tục đi tìm kiếm đây."
Dương Phóng khẽ gật đầu, ở sau khi đối phương rời đi xa, hắn lập tức quay người đi về phía cửa hàng của mình, trong lòng cuộn trào mãnh liệt, không cách nào bình tĩnh lại.
Người đàn ông trung niên trong bức tranh chính là người đã bị chính mình đâm chết trong đêm vào vài ngày trước!
Mà hình vẽ thần bí trên bức tranh kia cũng chính là thứ mà hắn tìm ra được từ trên người của người đàn ông trung niên đó!
Đám người tới từ bên ngoài này là đang tìm cái này?
Trong lúc nhất thời hắn có hơi lo lắng, như thể đang cầm một củ khoai lang nóng bỏng tay vậy, hắn tiến vào trong phòng của mình.
. . .
Trên nóc một ngôi nhà ở bên kia đường.
Đội hình kỳ lạ gồm ba nam và một nữ xuất hiện ở đây.
Nữ tử trên người mặc trang phục màu đen, khuôn mặt lãnh đạm, đang nhắm hai mắt lại giống như đang cảm ứng được cái gì đó.
Ba tên nam tử bên canh, một tên cầm roi mềm, môi mỏng, mặt mày âm hiểm, một người thì lưng đeo trường kiếm, trên đầu đội vào một cái mũ thật dày.
Người còn lại cường tráng dị thường, thân thể cao hơn người thường khoảng hai cái đầu, một thân toàn cơ bắp, cánh tay, bắp đùi tất cả đều to khỏe dị thường, như là một người gấu vậy.
Đột nhiên, nữ tử mặc trang phục màu đen lập tức mở hai mắt ra, nhìn thoáng về phương hướng cửa hàng thuốc, nói với giọng nói lạnh lùng, "Tên chưởng quỹ kia có vấn đề, tâm trạng của hắn ở vừa rồi xuất hiện dao động!"
"Ồ?"
Ba tên nam tử bên cạnh cùng lúc quay đầu lại nhìn, nhìn về phía phương hướng cửa hàng Vạn Xuân.
"Đi, đi qua xem một chút!"
Nam tử cầm roi mềm trong tay mở miệng với giọng nói lạnh lùng.
Mũi chân bọn họ điểm một cái, lập tức chạy về phía phương hướng cửa hàng Vạn Xuân, lập tức rơi vào bên ngoài đại sảnh.
"Khách quan, các ngươi là muốn tới xem bệnh hay là lấy thuốc?"
Vừa mới hạ xuống, đã có một tên dược đồ nhanh chóng ra đón, mở miệng hỏi.
"Cút!"
Ầm!
Nam tử có thân thể cực kỳ cường tráng, nói với giọng nói lạnh lùng, đánh ra một chưởng lập tức đánh bay tên dược đồ kia, khiến lồng ngực hắn lõm vào, thân thể như là đống nát rơi vào nơi xa.
Ánh mắt của hắn liếc nhìn, nói với giọng nói lạnh lùng, "Tên chưởng quỹ vừa rồi ở đâu?"
Tất cả mọi người ở bên trong cửa hàng thuốc đều giật nảy cả mình.
"Các ngươi. . . Các ngươi là ai?"
Hoa đại phu đang ngồi xem bệnh lộ ra vẻ kinh ngạc.
Nữ tử mặc quần áo màu đen cảm ứng thêm một lần nữa, thân thể đột nhiên nhoáng một cái lập tức lao về phía phương hướng nội đường.
Ba tên nam tử còn lại tất cả đều nhanh chóng đuổi theo, coi toàn bộ cửa hàng thuốc như không có gì.
Hai vị đại phu, hơn mười tên học đồ tất cả đều một mặt kinh hoảng, trơ mắt nhìn bọn họ xông vào.
Bên trong gian phòng.
Dương Phóng vừa mới cất kỹ tấm da thú đi, đột nhiên sinh ra cảm ức, sắc mặt thay đổi, trong tay cầm theo trường kiếm, lao nhanh ra khỏi phòng.
"Các ngươi là ai?"
Hắn kinh ngạc mở miệng kêu lên, "Không biết nơi này là địa bàn của Hắc Hổ bang sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận