Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 418: Thật là người của Lam tinh sao?

Khi đó, bọn họ cung cấp tài nguyên, đối phương ra tay giúp bọn họ.
Cả hai lấy những gì họ cần, giống như hưởng tuần trăng mật vậy.
Nhưng bây giờ!
Lại có một người mặc bộ giáp đen tiêu diệt tổ chức cảnh sát hình sự quốc tế, thậm chí còn tiêu diệt cả người của bọn họ!
Trình Thiên Dã càng nghĩ càng cảm thấy trong lòng trở nên nặng nề!
Đều là đám tổ chức cảnh sát hình sự quốc tế kia!
Nếu không phải bọn họ làm loạn thì bọn hắn cũng sẽ không trở mặt với tổ chức Thiên Thần!
"Chuyện này tạm thời không nói, chuyện tổ chức Thiên Thần tự có quốc gia đến xử lý, kế tiếp ta muốn tiếp tục nhấn mạnh chính là vấn đề an toàn!"
Trình Thiên Dã thay đổi đề tài, tiếp tục mở miệng kể lại chuyện, nói với giọng nói trầm trọng.
Suy nghĩ của mọi người đều sôi sục, tất cả bọn họ đều đang nghĩ về việc của mình.
Một đêm trôi qua.
Từ hơn chín giờ một mực nói chuyện kéo dài đến hơn mười một giờ đêm.
Trong lúc đó liên tục có người mới đặt ra một số câu hỏi với đủ loại vấn đề.
Trình Thiên Dã cơ bản đều nhẫn nại bình tĩnh giải thích cho bọn họ.
Thẳng tới 11:30 phút đêm, cuối cùng mới tan họp.
"Đúng rồi Dương Phóng, ngươi còn chưa biết rõ ràng ngươi bây giờ đang ở nơi nào sao?"
Trước khi đi, Trình Thiên Dã gọi Dương Phóng lại, mở miệng hỏi.
"Ta biết rồi, ta đang ở Thánh Nguyên thành!"
Dương Phóng nói ra một cái địa điểm ở Bạch Trạch vực.
"Thánh Nguyên thành?"
Trình Thiên Dã khẽ nhíu mày, nói: "Lại là nơi này, quả nhiên rất lệch!"
"Mấy người ở bên thành phố Nam thì sao? Bọn họ không phải cũng phân tán với các ngươi sao?"
Dương Phóng hỏi.
"Bọn họ có mấy người bị truyền tống đến một số nơi định cư cỡ nhỏ, có thì được truyền tống đến Hắc Bàn thành, tóm lại có khoảng cách đều rất xa đối với chúng ta!"
Trình Thiên Dã giải thích, nhìn thoáng về phía Dương Phóng một lần nữa, vỗ vào bờ vai của hắn nói với giọng phức tạp: "Nguy hiểm tại Bạch Trạch vực lập tức sẽ tới, tiếp theo cần phải cẩn thận nhiều hơn, nhất định phải sống sót!"
"Ừm, đội trưởng cũng vậy!"
Dương Phóng gật đầu.
"Cố lên!"
Trình Thiên Dã nói.
"Cố lên!"
Dương Phóng trả lời.
Sau đó hắn rời khỏi nơi này.
"Dương đại phu. . ."
Bên dưới tòa nhà, Phương Đình mặc vào một bộ áo lông màu trắng, mái tóc buộc kiểu đuôi ngựa, khuôn mặt ửng hồng đi về phía Dương Phóng.
"Phương Đình."
Dương Phóng nặn ra nụ cười mỉm, mở miệng chào hỏi.
"Ngươi ở bên kia thế nào rồi?"
Phương Đình mang theo vài phần ân cần hỏi han.
"Không kém baonhieue so với Bạch Lạc thành đâu, ta tìm môn phái làm đại phu cho bọn họ, cũng có thể miễn cưỡng còn sống được."
Dương Phóng trả lời.
"Như vậy a, vậy cũng rất tốt."
Phương Đình nói, khẽ cắn môi nói: "Đêm nay ngươi còn có việc gì không?"
"Có việc, trở về đi ngủ a."
"Ừm, cũng phải, vậy lần sau ta mời ngươi đi ăn cơm đi."
Phương Đình nặn ra nụ cười mỉm.
"Có thời gian rồi nói sau, gần đây ta thế nhưng là rất nhiều việc."
Dương Phóng trả lời.
"Được được."
Phương Đình vẫn tiếp tục mỉm cười, trông có hơi miễn cưỡng.
Hai người cùng đi về phía bên ngoài.
Không bao lâu sau, Dương Phóng gọi một chiếc xe taxi cho nàng, mở cửa xe ra đưa Phương Đình đi vào.
Sau đó Dương Phóng lại gọi cho mình một chiếc taxi khác, trở về nơi ở.
. . .
Thành phố Nam.
Nhậm Quân cũng vừa mới kết thúc cuộc họp, thở phào nhẹ nhõm và chuẩn bị viết báo cáo cho cấp trên.
Đột nhiên chuông điện thoại di động vang lên.
Cầm lên kiểm tra, chính là người phụ trách bên Ma Đô gọi tới.
"Alo, là ta!"
"Nhậm đội trưởng, sao rồi? Chuyện nói lần trước các ngươi loại bỏ ra sao rồi?"
Đầu điện thoại bên kia vang lên một tràng tiếng cười.
"Bên chúng ta lại xảy ra chuyện."
Nhậm Quân nói với giọng nói cực kỳ trầm.
"Lại có chuyện xảy ra rồi? Chuyện gì vậy?"
Người phụ trách Ma Đô mở miệng hỏi.
"Một vị mơ hồ là cao thủ của tổ chức Thiên Thần, giết chết cả đám người của tổ chức cảnh sát hình sự quốc tế ở Bạch Trạch vực, hiện tại bên phía cảnh sát hình sự quốc tế chỉ còn lại có một mình Á Lịch Sơn Đại là còn sống, ngoài ra, người đó cũng tiện thể giết chết hơn hai mươi người của chúng ta ..."
Nhậm Quân nói với giọng điệu khó khăn.
"Bọn họ điên rồi sao?"
Người phụ trách bên phía Ma Đô giật mình nói: "Bọn họ thật muốn đối địch với quốc gia sao?"
"Nguyên nhân chủ yếu hơn phân nửa là do đám người tổ chức cảnh sát hình sự quốc tế kia triển khai kế hoạch ám sát bọn họ, trước đây không lâu, tổ chức cảnh sát hình sự quốc tế tuyên bố treo thưởng bọn họ ở trên phạm vi toàn cầu, muốn ám sát thành viên tổ chức Thiên Thần ở thế giới bên kia, đây chắc chắn là một đợt trả thù, chỉ là, hơn hai mươi người kia đi quá gần với tổ chức cảnh sát hình sự quốc tế, cho nên gặp phải tai bay vạ gió."
Nhậm Quân nói với giọng rất đắng.
"Hoang đường, những người kia làm sao lại không biết sống chết như vậy, dám can đảm nhúng tay vào loại chuyện này!"
Người phụ trách bên phía Ma Đô nói với giọng đầy tức giận.
"Bây giờ nói cái gì cũng vô dụng, người chết không thể sống lại."
Nhậm Quân thở dài nói.
"Người xuất thủ lần này là ai? Có thực lực gì? Đúng rồi, bên Ma Đô xuất hiện mấy vị kỳ tài, thực lực và tư chất đều rất bất phàm, quốc gia chuẩn bị tập trung tài nguyên tới bồi dưỡng bọn họ!"
Người phụ trách Ma Đô trả lời.
"Ta không biết thực lực của đối phương là gì, ta chỉ biết một vị trưởng lão cảnh giới Siêu phẩm của Diệt Tà minh cũng bị đối phương giết chết!"
Nhậm Quân đắng chát trả lời.
"Trưởng lão ... Siêu ... Siêu phẩm?"
Người phụ trách Ma Đô lập tức lạnh từ đầu tới chân, trong lòng hoảng sợ.
Đám người đó!
Thật là người của Lam tinh sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận