Ta Tại Dị Giới Thành Võ Thánh (Cẩu Tại Dị Giới Thành Võ Thánh)

Chương 832 - Kim Ba độc?



Chương 832 - Kim Ba độc?




Ầm!
Bóng người bay ngược, máu tươi tung tóe rơi rụng.
Hạt châu to lớn màu xanh lục lập tức bay ra, được Dương Phóng tóm lấy, ánh mắt quan sát cẩn thận, nói: "Thứ này là thứ gì?"
Thân thể Thạch lão nhân hung hăng rơi đập vào nơi xa, lại không những không giận mà còn lấy làm mừng, vội vàng hét lớn: "Hắn chết chắc, hai vị trưởng lão nhanh bắt lấy hắn, hắn trúng Kim Ba độc của ta!"
Cách đó không xa hai vị trưởng lão Thánh Linh cảnh đệ nhị thiên thê đang áp chế độc, nhanh chóng đứng dậy khỏi đất, gào thét một tiếng, cưỡng ép chân khí nhanh chóng nhào về phía Dương Phóng.
"Kim Ba độc? Là dính ở trên hạt châu? Tuy nhiên ai nói cho ngươi biết là ta trúng độc."
Trên mặt Dương Phóng lộ ra nụ cười mỉm.
Lực lượng hắc ám trong lòng bàn tay cuộn trào mãnh liệt, tất cả chất kịch độc ở trên viên châu trong tay đều được Hắc Ám Tuyền qua (vòng xoáy đen, hố đen) thôn phệ, từng loại được đưa vào trong không gian không biết tên.
Sắc mặt Thạch lão đột nhiên thay đổi, kinh ngạc quát lớn: "Không tốt!"
Ầm ầm!
Một tiếng trầm đục truyền ra, đất rung núi chuyển.
Đá vụn bắn tung tóe.
Hai vị trưởng lão vừa mới lao tới, một người phọt máu bay ngược, hung hăng rơi đập vào nơi xa, một người khác thì được Dương Phóng lập tức nắm vào trong tay, nắm vào cổ.
Chỉ thấy Dương Phóng vào thời khắc này sớm đã thay đổi hoàn toàn.
Từng khối giáp đen nhánh dữ tợn giống như đột nhiên xuất hiện vậy, bao phủ lên toàn thân thể của hắn, lóe lên ánh sáng đen, chỉ để lộ ra hai con mắt ở bên ngoài.
"Thôi, lãng phí thời gian như vậy đã đủ nhiều rồi, những người không liên quan vẫn là chết sớm một chút đi!"
Dương Phóng nở ra nụ cười, Long trảo cực đại đột nhiên bóp.
Bụp!
Máu tươi bắn tung tóe, vị trưởng lão kia kêu thảm một tiếng, toàn bộ cái cổ bị bóp nát.
Sau đó tất cả huyết dịch trên người đều được Long trảo thôn phệ nhanh chóng.
Sau đó thân thể Dương Phóng lóe lên, vèo một tiếng, nhanh đến cực điểm, lao thẳng về phía một vị trưởng lão còn lại.
Trưởng lão kia lộ ra vẻ giật mình, vội vàng xoay người chạy trốn nhưng vẫn bị một quyền của Dương Phóng đấm trúng.
Ầm!
Thanh âm ngột ngạt, thi thể bay tứ tung hung hăng rơi đập vào nơi xa.
Dương Phóng khẽ lắc lắc bàn tay, nhìn về phía người đàn ông ba mắt, mỉm cười nói: "Vị huynh đệ kia, ta cảm thấy cuộc sống của ngươi ở Thương Khung Thần cung rất không thoải mái, không bằng chúng ta hợp tác như thế nào? Sau này Thương Khung Thần cung có nhiệm vụ gì, ta có thể hoàn thành giúp ngươi, có điều, lần này ngươi trở về cũng cần phải giúp ta một chút chuyện, như thế nào?"
Người đàn ông ba mắt không nói một lời, vẫn đang ôm lấy thi thể nữ tử váy đen.
Giống như không nghe thấy gì vậy.
Dương Phóng khẽ nhíu mày.
Người đàn ông ba mắt này quả nhiên giống như những gì nữ tử váy đen kia nói.
Là một khối gỗ.
Không cần biết người khác nói gì, hắn từ đầu đến cuối không có một chút phản ứng nào.
"Huynh đệ, ta giải quyết nữ tử váy đen giúp ngươi, chẳng lẽ ngươi tuyệt không cảm tạ ta? Ngươi cứ nhất định phải cả ngày nhận hết lời coi thường từ đối phương sao? Nghĩ thôi cũng thấy ngươi đủ đáng thương, đường đường là một vị Thiếu chủ, vậy mà lại bị một nha hoàn chỉ vào mũi mà mắng lớn, đây chính là cuộc sống mà ngươi muốn sao?"
Dương Phóng tiếp tục mở miệng, dụ dỗ từng bước một.
"Ngươi không nên giết nàng."
Người đàn ông ba mắt tiếp tục nói một cách lạnh nhạt.
Dương Phóng nhíu mày, nói: "Vậy ngươi có muốn hợp tác hay không?"
Người đàn ông ba mắt im lặng, không nói một lời.
"Được a, xem ra ngươi đúng là không muốn hợp tác."
Dương Phóng lộ ra vẻ tiếc hận.
Hai mắt đột nhiên phát lạnh, thân thể kinh khủng lập tức nhanh chóng lao về phía người đàn ông ba mắt.
Người đàn ông ba mắt đột nhiên quay đầu, nơi mi tâm lập tức bắn ra một luồng ánh sáng vô cùng quỷ dị, giống như tia chớp, bắn về phía thân thể của Dương Phóng.
Hai tay Dương Phóng giao nhau, trong nháy mắt ngăn ở trước người.
Ầm!
Một tiếng vang trầm vang lên.
Thân thể Dương Phóng đột nhiên không động đậy, giống như hóa thành một bức tượng.
Sau đó thân thể người đàn ông ba mắt lập tức lao ra, nhanh đến cực điểm, bàn tay quét ngang, đẹp đễ như ngọc, trắng nõn nà, lập tức nhanh chóng vỗ về phía thân thể của Dương Phóng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong nháy mắt liên tục đánh ra bốn năm chưởng.
Mỗi một chưởng rơi xuống đều có từng mảnh từng mảnh gợn sóng quỷ dị nhanh chóng tản ra, ẩn chứa lực lượng lạnh lùng khó tả.
Nhưng đột nhiên!
Một bàn tay lớn đột nhiên vươn ra, một phát bắt lấy được cổ tay của hắn.
Vẻ mặt người đàn ông ba mắt khẽ giật mình, đột nhiên cảm nhận được cánh tay truyền đến đau nhói.
Răng rắc một tiếng!
Toàn bộ cánh tay của hắn thế mà bị Dương Phóng lập tức giật xuống tận gốc, máu tươi dâng trào, phun ra giống như suối phun, trong miệng nổi giận gầm lên một tiếng, con mắt thứ ba ở mi tâm lại phóng về phía Dương Phóng.
Sưu sưu sưu!
Ngay sau đó lập tức bắn ra ba luồng thần quang màu sắc khác nhau.
Vàng, xanh, đen.
Mỗi một luồng đều rất quỷ dị
Đặc biệt là màu đen, càng tràn ngập một loại khí tức mang tính hủy diệt khó tả.
Cho dù trên người mặc Thiết Ma Chiến giáp, Dương Phóng cũng vẫn cảm nhận được một cỗ nguy cơ khó tả, ánh mắt lạnh lẽo, thân thể lập tức tránh né.
Người đàn ông ba mắt vẻ mặt thống khổ, chỉ lo thúc giục con mắt thứ ba, liên tục bắn về phía thân thể Dương Phóng.
Từng luồng ánh sáng liên tục bay ra, nhanh đến cực hạn.
Làm cho Dương Phóng khó mà đề phòng.
Đảo mắt hơn mười chiêu đi qua.
Con mắt thứ ba của người đàn ông ba mắt lập tức trở nên vô lực.
P/S: Ta thích nào ... chương 8



Bạn cần đăng nhập để bình luận